“Phải phá giải như thế nào?”
Lý Tùy Phong hỏi.
Hắn không ngờ Quỷ Y thật sự biết cách.
“Chỉ cần ngao một thang thuốc, vật liệu ở chỗ ta đều có đủ, đông thanh, liên kiều…”
sai!” Kôhg“n
ữnhgn uệil đầy hiếm đã qýu oba ưcợđ đủ. nkhôg quá ịb Chẳng ,sua dược ulâ chuẩn
lại “gới!i hahTn cảnh mPẩh ộtđ h“Kốn hpá kế,pi gũN Diệp tới nihTê
tgậ Tùy ogPnh đầu. Lý
Phgno“ Gia, ơin rõ al dò thuộc àg!rn“ ạh tức ãđ tin yâđ
Lý không yTù chút nhoPg dự. do
ón.i Thả“ !“iđ Quỷ Y voà
amN Thhcạ của Trại Tchụ ầgn như C“â.hu hCâu àl ngHào ìhHn“
,đi Lcú ốnum gnhoP ny,à dẫn nữ àt ốiđ hắn ẽl Ôn ùTy ýL có Bất Thánh imện gì? ẳcgnh với Bão
ếig.tn ừh lnạh một ủhT Tnầ
y:ta nNhi átokh Ngngư
...
âyđ Nma tếh giữa gớii là ny,à o“gàHn Trại ủth ủca không ghnưn iạĐ chủ inơ ếth ccá ở yut ghônk ểđ có cựl ở ,rạTi rằng uâ,Ch ba Tông Phẩm ồh ccá aco aiggn và lực gNũ ư,S hcạTh ynà ahi ằnm ..“nờgưi. lớn tới niơ có châu đều Chuâ ếuy cThụ tmắ aoig
Đi“ ehot ta!”
sư t,úch cứ n“ầT ehto hắn !iđ“
ưhN“ có kịch e“xm! sẽ để ảho ,vyậ
đ:uầ Tần clắ Thủ
ào,v Tần ủTh, nÔ Bất ưbớc ìnhn Boã nói:
Tần yà.m “ư.ơN.“.ig hTủ nhíu
Thủ mày: nầT níuh
gã tiớ tmộ pá,hP iv lấy thú luyện bước Phẩm caủ Hấp này. iĐạ Thni Gã tu Ngũ tu đạt mới
đến ơni ấtc Hia Y trữ dược liệu. ườnig ỷQu
Trnấ khi mạch phản, duy ,cạl xưa, ônm Sư. đến thấn tthấ ãđ ạil Tông bị chọn òcn bại, lnềi Sư hai ũcgn ịv chỉ ạđo ấnTr hpợ ịv cắB giả họ caủ yâv iĐạ nâhN hnTêi Khi níhhc ươgnV giết, vẫn áct nihM ạot lúc tmộ ưgncờ bọn ắcB ơưgnV ắnh lựa với ôgnt các
nệvi Một hẻo l.nhá utểi
Gia, ìmt “Bẩm Phong !ợư“đc ãđ
nẫd ổiđ uầ,đ snag ta ơnigư vệin khác!” o“Lã
nơghpư Châu. bản iếbt ra nnhgư óc là nắH ngkôh đây tểh ồđ, là oàn maN iạl của đaị nnậh
Tông achứ liên ếitb .ưcđợ hgôkn àyn Bản ôtnhg ưgờin đồ anqu hừta để Đại ư,S gntọr áuq nhiều cáhk qanu rynutề đnế tểh tin
êbn ihmể ở nMih cứ còn ,goái gtonr ở ạli tnhưgơ, Sư tại ngoài. nhơ lại e gynu ệniH bị nếu rằng
ạit t!ố“t ạli ở đyâ ũcgn i“ệHn
nói: Quỷ myà cau Y
hcó ạcl bị gnbằ gồđn inhk!h Hổ
thuốc. chuậ thả àov crTự tịch ba íb ểquny iptế
Tùy Lý tay, gnoPh nhàn nói: háokt nhạt
Ba itớ gnờưi giới Nam biên Châu.
ốkhng ônTg ưS olại óC“ ếch thuốc àon óc không?” ểth được
vnàg màu iệhn tMộ đã một ra. ốchut niồ nhạt tál a,us
Tùy Phong chất ýL lại…” ta “Nhưng iữg Thnhá nữ, thể mà àl iớm gcũn úngch vì caủ
tya Ngưng ẩhpy iNnh inó.
:đầu tgậ Ninh Ngưng
lại “Ta ớrtưc vẽ đã!”
àl cá ở Hniệ bị oghnp ta thay .gì ầTn ôgnkh sư cũgn iổđ thớt, ườgin dao hịt,t yđâ vi, bế àl thúc ợưđc tu iạt
íb .cíht ilền ra, những vừa chạm tịhc ẻk lại ỉch ngùc chi ba cuối vào đầy ẽv giấy quyển Ba tờ nòc đường thuốc nta
Đi“ ô“!hit
này. clú aNyg
ẽl cđộ một túch gôTn hạ itạ hìtrn dùng đcộ hiện nhưng ncò hkgốn có “Viớ tểh at, uốmn hắn, nẫv ủca ộđ óc ,ưS có hn.ă“k hcế vị hók
ăcn “Ta ạmch ẽs với ảbn ìmt aữn ta có đoạn có ra.” ùd kai, e ộmt hội, nkgôh trốn, bị hơn thủ cơ nũgc của ằngr
Mà ữiag r,Tại nằm Hoàng dãy gữhnn hạhcT n.yà niú ntrùg đipệ
ấnth àm “Kẻ thnhà S!“ư iổut Tông ãđ trẻ
ảnb “Đây “?đồ là
acưh ,iệbt đây .tộ“đ “iơN xgun ovà ổc dưỡng cửa, ar nish có đó nmă iạĐ chút sẽ iạTr phtá àl ếnđ lầ,n óc hiện đặc ếnti một ởm gian ạit ấmy niơ nếu ở ấym lẽ Tử mở tiờh uôni rùtn,g mới
thận tặđ lấy nlê cẩn ar, ùyT bàn. ờt gnPoh nẳghp Lý igyấ ba
àgcn Tihên Diệp cảnh, nnhậ ẩhPm ãg ý đ.iạ naữ Thniê ụht Diệp ảcm cgnũ cợưđ õv Thanh kiếm lại ờngiư ãđ ngcô ìg ớcưb mêth hnôkg nơh êrtn ườcng nhắ hoc Phong hưngN Gia ynturề khiến Nũg Thanh, oiạl voà biết
như Thánh không quả loại Snih phải ưS ữN ộmt ốiđ hộ với iêtn ếch, hẩpm hkống có ửT ớiv Sư iảg biết đem nắh ngôkh nhắ huệi ũcng Tông õv này, cũng thể nhât và ốđi òcn ùPh nắm muốn dĩ ốVn so hoàn aủc h,nás tàno cướrt có. ồHng ôTng Hữu gNũ thể giữ, chút phpá iênL Giáo ưngnh
hTinê Nhân!” là điố ậbc “Tuyệt
dùng bản ữnnhg àvi quan tọgnr. int pách họa ént đ,ồ ưlợc ngthô ỏb iđ Quỷ liạ Y bút
H“!“ừ
Châu, snơ Thục ơiN gần rtở vô àny cùng. ểhim hpgno
aty h.ếc uỷQ ar cđhí ngao thân Y
àn,y ,ẹpđ rẻt yềuHn nay, Nhân ihc gảBn người đứng os àcgn những ýL ai hứng Âm êmth o“aB với nơh Tùy thể, tuổi năm !htú“ điố uhêin óc ếkt han cục ai,k ta tuấn àig ttố ãol ,noPhg ấym có ổtui ătmr với uầđ
thần ngób Bất píah nựag cưỡi ắhn cắs ahnhT tắp, nhtâ ngẳht hhìn lưng ạ.pt nhìn piDệ có phức oBã Thinê thúc Ôn ớrtư,c nagđ
Bão ẽkh ấtB :pđá nÔ
Tùy íuhn gPhon Lý .ymà
lẽ .iđ Ba lặng ưingờ rời
iưcờ ắnh dậy nhđá oàv gtọnr Tyù lẽ pụs này sau híc “gĐnú iuêk Ninh ổi“!n để thế luôn Châu gợngư aNm ạH Nưggn ệh ôgknh gonPh óc hnôkg “!ậyv nếu ýL này ẽs tênih ạ,ib nói: ịb nghtươ, vẫn mhật ở “Trần t,ắm suy
páPh Pháp óc xa có vị êBn hơn ửt Tào thủ oca Ngũ aửc đứng gnoià iha aịĐ chna ncò ữgi, Bgan óđ. miườ phẩm Thiên, đệ không
kẹt! Ctọ
đá. đối bàn Tủh Tần niệd bên Nihn gưNgn àv nhau ồign
Y uđ:ầ Quỷ lắc
ốvn ikh ngờ i.ớt“ mtì ẩn tôn gVơưn sẽ bị hlná ếtiT nơi ịhđn iạl hêniT tộm ý ảbo Nam ạ,tm ovà mnhì, ưS“ ta ểđ ta uCâh nào sau
ihnN Nggnư rênt :óni ra ý tia gnBỗ tặm tộm nhiên, cờ,iư lộ
Nữ, hn“áTh y,âđ nálh đến nạn?” gưiờn là h.iỏ Minh ờignư nếđ muốn lần Tủh hẳn ầTn àyn Sư khẽ
nkôhg ntêr tír được Ngũ ịv chưa?” nảb cượđ ánhđ Phẩm đồ tmì dấu nói, phải cnầ ngươi hủt đã o“aC
đã Lý đ.i ưignờ Tùy àiv tânh ỷuQ rtừ và riờ tibế nPohg t,ín Y Noiạg kônhg ia
ãBo Bất maN nbiê hhTan đ.i và Thiên Pongh àm Châu hoet ềv Hnogà iớig hThcạ mang ùTy Diệp ở Trại nÔ ưhớng Lý
...
Boã gụ.ci úhtc nÔ Bất
ờinưg lần, hôkgn đến niơ chắn cgũn nnghư tuhcộ đó aT“ ẽs đó ộtm ra.“ hnnậ ẳnh ắchc hỉc lắ,m uqen
oTà Bang, phân pủh .đà uhCâ Danh
đó, chất Tử ạli cặđ msớ hTnáh ểht để đã ữN h,tù mắt có vào ới.t hTmê ánhTh bị
Đoa cớưb chi ảhnc uổ,ti oĐạ ab hứt iaH“ giới ưimơ voà cnhả ãđ ab.“
usa tiạ có Âm nếu not.à“ lại tốt, ở nHệ“i ngăn ạli tương ,ưnờig ngược ýL iđố oãl, óc âđy cợưđ thể an ùTy noghP lưng gcnũ
utiể nTrog ệiv.n
viện bên hnCá goiàn ừt ra. bị cửa ườign tiểu đyẩ
ut ầ,nhT uệlyn lòng hkả hcế“. ểth sợ, Hồng cứm hcế thân gđná ôTng“ khó iáGo cũng Mẫu khống caủ ra Âm nhkốg áuq Cổ ùd Sư ăngn Lniê là ửT
tư ửt rằng “Thánh nhưng ú!c“ht đáng émk nằgr ncò ùyT uyt so nvẫ sợ, g,onhP ộtm Lý e iớv hấct
gNày hôm a.su
đi tệuyt Boã Ôn ẩbm tBấ etho Tùy tbấ thao áb.o Lý thao Phong,
hMin nTầ giáo. gotnr itbế ưS của ịv rõ cũng khó ủTh ửx địa
uq,a xuất Thiên iạl được nầTr“ ghk!ôn“ aNm h,oPgn lia nortg htể Tùy nờưgi vị àyn của nưxg xem ồnHg óc mnă ệđ Lnêi Lý là ,hoPgn hckí at có ùtgrn trăm Nhị có ýL ệhni hnệi ảgnb trí iớv úph oiGá so thể đcợư liạ lẽ nhất tộm âhCu uốnm nêiht Tùy tương ânhN ,cnhả ạit hắn nhất có hnNâ tốt nợưgc ẩhpm Hạ
nÔ Y ongPh nhìn đi Bất xác hỏi: ể“Đ ỷuQ oBã “ậnn!h ùTy ýL
gnyà aHi .usa
hkngô caủ inêL hắn, với Hnắ ân nkhgô sư ikh ở nồHg còn ôgnkh ẩ.mph iiớg nắh đại và uến ãđ hNni vnố hnưng Giáo nưNgg có gai hnảc gnNưg Ngũ nhập thân thiết, Ninh ụph
ụhcc ênt kê luiệ viết gàhn ilạo cnẳhg được ccố,h liệu và ar ọđc dược mấy loiạ đã Từng ượcđ đủ. ưcdợ đầy giấy, itệl
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.