“Bạch Đan Tâm!”
Tô Hải sắc mặt âm trầm, một cước đạp lên thân cây, cả người tựa chim lớn lao về phía xa.
Lòng hắn chìm xuống, biết phủ đệ tất có người của Hồng Liên Giáo, nhưng không ngờ kẻ đó lại là Bạch Đan Tâm mà hắn dốc lòng bồi dưỡng.
Nếu không có Bạch Đan Tâm đánh lén, dù Vân trưởng lão ra tay, hắn vẫn tự tin chống đỡ được.
ừtr ngoại ctá ờgnưđ ảchn nôgkh hấtc gũn àv nôm ưt gnằb cânh iđ giiớ. caủ ehto mà Bất hók bước tà vào onc phi cả Với đạo, Ôn tuổi pẩhm Bão, ynà đời
ủac hiếm hai tinếg ab đến rnằg Điạ yùT phkắ ôTgn ai Phong! ,iuổt tgừn ưs dnah mươi chưa Npihệg ,này rngot gniag Lý ồh e óc giới ehgn
ẩml yTù ýL Phong bẩm.
tưnrởg bọn yTù hcyạ cákh cnò uhna do ar ãol ait ắnh axyo nPohg òcn Đan chạB hnưgớ chai gkhôn chút trăm un,ha hccá ýL ,ãhi may dự, sinh ợrgnư,t và trốn ihện .ơc Tâm ạcyh nưgiờ một bỏ knih aih ânV itạ
ẻk chúng !yền”ut sống, ra ốgunx đã còn ếc,ht ắsp vẫn còn còn nọb kẻ cnũg lại hoàng T“hì tmộ gniươ
!Xyu
rảot gtậi eghN htân hiểm ốtc, iHả hiểm tiếng y.nà tránh ợưđc Tô gió, thể mhìn, xé mtộ gătn
Đan gưinơ n,ưgờđ liếc och đang “Dnẫ Lý ạchB Tùy trong bị hat hìnn Tâm xách at “t!hcế Ngnêuy chỉ áhpP Phong ộti y.ta
ngồH ộtm óc iốđ Lniê Lý ioáG ta “Chỉ Tyù mình ágnhk “so?a ovà gh,oPn gằnb hểt của
at dụng Điạ “Xem ớvi ốđi pháP Hấp hTni ôv thật .ri”ồ ra
gnTro êtrn Nguyên, c,ó ứsc ỉhc hPpá ạđt ủac mấy người đám quang chục nhmạ hcỉ tể.h ặmt nrtgo ãđ kẻ ccốh kháng đến tđấ n,ày cgũn aođ thi cũng ụlc phẩm, iớưd nhtấ átl, khgôn hảpn êthm
ta nilê mắt âVn đã ctụ olã cũng npậg gật .hãi cả trưởng sợ chết, trong ànrt ắHn nĐế ầ,đu
Uông!
thoát hkó ỏkih óđ, cái ếĐn cế!ht lcú
âVn ãol gnùl lnê .tnếig lhnạ trưởng
ù,iđ cây thành đại mười iơr tan nyà, ộtM tả. bắp hmn,ả ộtm cỡ ortả vỡ ơhn lả diớư htụ
ếkni “Bái Pnohg Gia!”
một úni, huk ừngr Trong
lão innê rcạt thyấ ảmht ngoại Bạch thất hácx ểth ắnh mà.y utầ.n ặmt thiết, mTâ iht rnê ùngc nrtê đang ềnil nừrg tás vaừ ệihn ứt giữa mtặ scắ Nguyên Gã utrng eoht cy,â uxtấ hóc hản háPp ânV ânnh ânht hai săn, yat rỉ aki tộm Đna ởgnrưt ấtđ nco
đáp: iộv Nguyên Pháp
vật “Đi mìt ki“a. inệk
ờng iảig nghi ổc at ửt “Các đã mẫu ogrtn trừ?” ngươi ịb
nặch cơ hội đ,ó ânnh âmT nĐa Bạch Nhưng ôT đã ânV lão àv Hải. đứng ởrgtnư
ta ở mạng!” “Nếu vị ixn hat sẽ nắh, trí oàv ầuc quỳ xuống ttấ ủac bọn
liếc iớưd đấ,t hBcạ theo.” này rên nằm “aĐư ẻk âmT nhìn rỉ ùyT naĐ lạnh n:ió Lý Pognh nthạ đang
Hải hành liếc ax, người trên ôT còn ộvi ,ứdt gọnn chưa thấy hpaí gnờiư okhm bóng lễ. cây iờL
【Đinh!】
a,nuqg hgnôk Tô mang Hải aty Đan ađo, miếk hcmé iGaữ m.âT rtun,g tmộ oađ nóđ acủ Bạch hơn êngnhh ạođ mờiư ar cầm
pếh phải vững ộin iạl tu thể Thni ạĐi v,i aoc ấpH tự được của có cơ luyện túh ncă thủ còn gcnhẳ ut clự áhpP “Hơn bỏ oàn chắc.” a,ữn
“Ai!”
chém tuốt Phpá lộ bên boà, đoa ođa ,ợnt ynugNê ắnh ăngt Giới khỏi hcáok mặt ẻv dữ gnuv ghnô xn.uốg ,ỏv
páhp Tihn yTù éko yulện tu ítr ốs tmâ hổk môn áphP ápPh cả vàn pHấ Tinh Vô hành, .năm Đại ýL đã Phong, là iĐạ Hấp vào ựta mhinệg ạnv kinh nắh lệnyu hnư tu vô óđ hteo tnàr
nth,gẳ íahp căng ềuđ Vân hướng hnìn Đan nagđ Tâm Bạch á.ib về Hải ãlo Tô glòn àv ngrởtư gtrno
gì “y?ậv ơưg“Ni ngĩh
Ầm!
Hnơ iul. íkn khí đạo đờgnư kiếm itớ, chặn nbắ iọm đã mười
…”A“
trong nghe ẩn yuT lâu. tối, gnPho lôun Tùy ýL mình danh óbgn chúng vẫn ọbn đã
Gia .r.a. ta cdợư tay, đã hpấn ta ềitn i,as đã này, iỷớuQV uỷQ gohPn dễ nơH Quỷ Y àdng bị yấl tử ẳhn ổc mtì .Y ra ontrg vị, n,aữ êhmt ờnh Y nKôhg“ gtonr bối gia ợđưc ”…là chút ởib
!mẦ
trưởng ẳnh tâm o,lã nVâ tcúh .“óđ ếtib nũgc ôT phúc àl aủc gì iảH nyà nói: ẻK“
vgọn, nvga ồhi chó asủ ếting ộMt
cúl có Bất luyện ệnungy tu emđ ý võ ônm nôgc Bão, nÔ óđ h.nkôg” och mex ế“Đn này hắn yha
kịp Tô ưaCh lên tđặ nhâc cây iHả ká,ch
lùng tv,ậ ión: iảH lnhạ nhìn cthậ lão nVâ Tô ngrtởư
g!naĐ
Xy!u
chngẳ trái uyh rtúgn r,tái ,kmếi ựhtc luâ cBạh ,ửna cựl ếhp ịb ptáh igc,á ãol tir khgôn anĐ một ằrng mất iđ đã mTâ nrởgưt ảrto boa sợ tay ộtm kịp. lén, người ẽs ắHn liạ bị kai iđuổ nVâ ahi avi đánh bị ộmt được
n!ộg” nh“Lĩ
H“a ha!”
yX!u
ýL thở, khẽ vài ịnhp auS yùT oPngh ymà. chau
g!aĐn
chẳng chcá ốnv dĩ mhiể Tự nầl, ádm òcn hìt tmộ gcnũ ôknhg ếhp á.ckh vi oạm tu oBã Ôn unế ôv nào cùng uygn tấB hiểm,
nhêni trong ảhnt gkhôn Pgnho ýL :pđá Tyù chút glòn od ự,d
m!Ầ
!gnôU
hiện. oNà đã ngx,o nhoPg Lý ùTy vừa gnờ yta txuấ ra
Gế“ti sạch.”
augqn chtợ ó.el Đao
iờg anch ,usa Naử
“Còn ?“rốtn numố
tnrê bỏ iạl làm nóbg đi,ô thân aco chạy không thể ãlo ut,grn bị hgựnk đang ởưngrt niưgờ ânV iagữ chém xun.gố ừt aHi riơ
chBạ Đan ađo đứt thảm kgônh êuk hit.tế Tâm ngngừ gnệim xuống rơi bị đất, ch,i ugnaq al tứ hặct
i:nó ộmt ôT thản ầgn Hải, ùyT ycâ hàcn nhiên ýL Poghn đáp uxống
iuấg kiện này ẻK“ biết vật.” nơi tấc
kngôh đấu mtộ idạ ọBn sư. ìg ịv giao hnắ ôTng ivớ
Tyù ng!”Pho ý“L
muốn ộgn ayg?】n ĩnhl ó【C
mưiờ pkị ưgln đã ânh,t éhcm đoạn. Giáo táhto ngang Hơn ưcah Liên Hgồn tử một hhànt bị oạđ đoa hia íhk đệ
nkhôg Đưa“ ra laự r“tí! hnọc này, lý thật
do để cố ìg ýl hpcấ nắH nòc nữa?
Hải ởn :ờciư khẽ ụn Tô
ngưgn Tô .iảH ộtM ềv ,tụ hụcp trảo phía
âyđ tni phòng ámđ đến chúng ộl. tải đặng nBọ áts ã,ol mtrả kiện phụng tcứ mệnh tiết Vân áp người vật, tngưrở
qanug đều khí Đao nta ếnib, ếimk
mâ hệ ê.nl htống aThhn ganv
thiên chư ẳhn hấyt óc Gia r”õ. ,gì “hngoP phú đã vị
ra Lý l.ệhn honPg ùyT hkẽ
bnả ũngc ,ar không tác niTh y.nhuểc gd,nụ hắn ếhkuty ậmNh là cúth câhn Hành do rgton hề iớv biến hnêin hncẳg íhk iĐạ hề cơ páhP óc tạo chỉ nàt Hpấ thể Ngã ảQu đối
nũg Pph,á ali tiớ ỉhc tạđ Đại Tinh u“T ấpH mpẩh!” luyện nơưtg nũcg
ũngc óc “Dù lô nrgằ nay tya ọtl ácc at, iếtg ngươi hôm hók voà này gnồH hgàn e Linê oGi.á”
nhàn ạli, úcl nghúc àny còn hặnc ảHi mặt ểiub Tô hạnt Tô á.ohtt ,mcả hcBạ hcỉ ,iHả nhìn hai không bị nghkô bnọ Đna inờưg đường âmT chút đã
Phốc!
Cy“hạ uam!“
ogTrn ãđ ưs ắnh trước. ikh hpấ gaio gãN điểm ,ồH ủac ơnhg,ưp nội ốiđ đại lcự Tiuế không ệuli đã Cíhnh nHhà ậNhm sớm đấu hểt goNạ với này thu ơhgnưP niaGg
an!Đg
ngang, Xác inêL hngoả hơn ơiưm Hồng ttộ ửt nolạ gnnổ ahi chết đệ oGiá .ộđ
i.lợ ệihn ếth ghưNn thìn ấtb i.tạ..
áPph uas 】pc.ấ ý【K h,ànht gtiế ưởtgnr pấH Vân htngưở nhiệm chủ ,ãol ụv kẻ chém nàm gứnđ ạiĐ hinT mãn onhà
“A!”
…
chạm lạoi ikm vgan ên.l Tiếng av
K!gen
ngux,ố hgnkô trên người từ ơir th:án cmả Hải iah tgrnu hìnn ôT
àm i,ộđ tra, i?G”a iơnư,g gtnưhơ vị theo páph nổi manh dù lộ emn .kíh ối.m ôl bằng thân vũ hkgnố ncầ ấxut rằng ácc Gia Hữu tìm Phong để írt ộh vào “Tuy có lại hcế ngươi ácc hícđ nrtê Cỉh Chỉ ếtuny đường ắhnc ưngiờ ưnhng acủ i,hnệ đưcợ ghPno ắhcc cản ắt đi
lên, ỏb hai lnớ yh.ạc tán ôh tMộ ứt miươ ờgnưi tiếng nagv không nơh chút do dự
g!ônU
với ênduy ảnhc “Vô nôtg iiớg sư!”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.