Tĩnh!
Trước cửa Tô phủ tĩnh lặng đến cực điểm.
Ngay cả tiếng hô hấp dồn dập của đám đông cũng có thể nghe rõ mồn một.
Từ khi Lý Tùy Phong vào thành, xung quanh Tô phủ đã có thêm không ít cao thủ, kẻ đứng trên nóc nhà, người nấp sau tường viện, nhưng lúc này không một ai dám lên tiếng.
vặn nàm ộtm .àyn ừaV hcứgn kiến
ủac lạnh xuống ó:ni Tô Bắc lùng pcấ ềKui thủ Mnhi iảH ấđt, ném
Phong nậhtu tưvợ y,àn nhad qua đuâ Bnag asu nngô hTnô,g thù ohc đối ỉCh iả phó vào túi. iKm Tào Dêiu ếitb Tứ ,Hiả gĩhna ượcđ Tma thể hut nadh cần oáb cửa lấy ynà nchhí có agi
ignươ vệ g,ănr “Ma lùgn olã T,ử tử nhớ thủ n:ió Hộ rồi!” inhgến lnạh nlhĩ ỹk
ànt àl “Chỉ ntôg “hế!p tộm sư
nhB!ì
Thông!” tìm “Lão óđ émch Tma đầu ngươi tử imK đến thủ sau t,ớưrc ấcp mang
ũNg ayn, phẩm môH“ gaữi chák sư!” và Tông thức biệt ểđ sự ơgniư nếik
àno! nơi biết là hỉC không tnà đã phế
hn,ắ ọbn này nắhm ỗC mức quá ý quyền ốb, hôgnk uyt àvo hủkgn
bậc ênthi là ôTgn hnda S,ư hạ!” T“rần tiền cnấh iốb
huềni Hải Diêu ùD Kim Tam nhất. lợi chết, hgTôn ứT sao ởhgnư
một đám ồh ý cúL hkáhc ơPghnư gaing hít ,ênhiT khgôn lạnh. Bá mới để ít này, khí iườgn ụgmn đến
ogà thét ,ra Đao nbắ khí
Bình!
ợl,i ậlnu hùng, đto“ạ. anhl nhcug ệhitt nhưng phải tựhc gùdn ngiga anh quy thật hđnị niưgơ để hồ cựl ẫnv “Khẩu
anuq Diêu âthn cơ àiv ầrnT ếi,gt là hgkôn nnhưg ịv hnầp cnùg tmộ Đơgưn làm tình, igao nắh Quy tốt cùng gônT óc biết tbếi là ai ngăN, tuy sư ynXu,ê là hganĩ tya Ra gĩnha tốt ộhi ụhp nihN íchnh rằng ệnih ểđ Tứ của ạit ảHi ệh. ắnh uLư tử là
g?“ếit “Ngươi
hắn nôg?n ộMt sững ncugồ vị trước mád ,ặmt Sư Tông lại nừgs
unốm Phương nể aủc ôkgnh uy Bá ỏnh êTihn, Xynuê Pưghnơ ghnnư dù đành Bá Thiên, nghiêm liếc mặt ìhnn Ninh in,ó giọng:
“Ai!“
in.ó ânT àdi ,hốp ộH Lâu thở ở góc thủ Nhgnhê gnứđ vệ lhĩn
ợđi Phong khi nàgn nhDa gnnà ếnđ gPohn hnkgô ướghn Châu Tô nhnưg ứtc ýL yùT ớvi về hCâu cũng pủh đến Phong Lý Lý àtnhh àvo ềurnty ớrưct, đ,nế phủ yùT Tùy hDan biết so t.iớ ạchy itn mới ácC ácc phủ, ở cnò
y pphá y, vnố ấtch ônm huC ợrn ghnưn kếim ừt hík ikh clự hgnờưT nhtâ khiến cộđ ia,k của phải ởrt gnnag gũnc tườ,gnh ạiĐ ãg mâ tnào nên ịd hựTc gư.ờin ulyện
ãg tấB ati hộ ỏhn oéx kia, Ôn ghé Tyù thiên g:nigọ tás cếli oãB Lý ghon,P vào
nhiên yTù oas“? ảhnt ýL Phong páđ: ngkôh “Nếu thì
nớ:l ýL hgnoP ùyT ờcưi
h!ìnB
Tử ôbngu là gã tộm .gnậi lại hắn cnò thất nđỉh lgnò từ ar ,đnế notgr igả tu nơi ộtm Ma cũgn hsin gpnho, hắn cỉh võ óc chút, hpần khác yếu hmpẩ tàor vià nph,úg cứt liờ dám Hnắ nơh vi
kôgnh Thường. đắc tuệTy uhC ốiđ tểh ộti Đại
ửt một điạ ắnm tay igữ oTà nềyuq, ớmi Tứ ra mTa còn àl ivớ muốn gônTh Hải!” Kim Diêu nói oLã“ hìmn gBan
“útCh mọn!” tià
hninê yềQun Vô ảhnt nrầT óni: T‘nhầ ởht àd,i Quy ưĐơgn h‘ịcĐ
biết uâđ hNnì Nương ịv mtộ ànt nVạ nghe buểi đã là Tử sự ,Mhni Bá Hoa ế?ph ềKui àv ắBc thnì ,êhinT tông là caủ hẳn qua sư hngươP ttậh
úy!” “Hậu hisn ảhk
Hít!
imK hồ Hiện Tứ bị Tgônh Nam ngcũ Diuê giang gi.ết huâC Hiả ẻk óc Tam oàih t,iạ ihng
uđề ờnigư dnồ gPo.nh imọ Tyù hnÁ ahpí về ổđ mtắ ýL
vô H“á gôgnn ạngh dgnu ưhn ngơiư ăn gu?cồ“n ndha tuểi nói ámd tử
Oanh!
Kíh tức ếnib ý nhiên angng. Tnrầ Quy êrtn ờnưgc ,iổđ nơĐgư éuqt ạiđ đột ườgni quềny
Kim ậpl “Lão àgi muốn Tam kia, kỹ ônhTg thờ!” lmà nềđ còn nữ
nghĩ ứgnđ àT nệylu y Vnố uhC ịhN cạnh Thập miếK óni ếđn Tịch nutố ph,Pá “thái Đại Thất vàng viộ giám”, đnhị ngay gnThườ nnưgh Lộ tu .ờli
huyết, ụtc ứđgn Quy gngia ámĐ nộl rtnog yc,hạ ilnê thổ gnập i.ãh khách bỏ tmắ ợs hồ lăn ầgn Trần Đương tràn
sắc ầtnh i:nó thản yuQ bất Đương nhiên ầnrT n,bếi
trên áhsc tên danh óc Y đã nh.ắ“ hạ kỹ aủc nã các ihảp truy Nuế“ ểiuh nẳh Cẩm tìm càng, Vệ
thích hoc này, úhngc nbga đáng!” Toà ộtm ơưing ưiờm pihả naBg ạvn “Chuyện lời igiả tỏha
hteo “Đi “a!t
đến ùD tmộ sao, vị là !ưS Tôgn nờigư
chém Hiả ạli. vnug lên đme ạhln ra, aođ chỉ tiếng, gnăn hìkn Tô ùlgn
ítH!
àngv thấy umnố yùT Phong vội nờh uđầ thì ta “!óc ưiơng “ngươN Lý ư, tiha đi
một Y inhtê đứng ơnưgĐ hộ ụhcp mở ncò uqát: ,ờli ữd gnầ nam áhokc óđ chưa Cmẩ ầTnr Vệ Qyu tử ậngi ềlin
ỉch đối iKm ứch hngôT Tứ ích. ệV Mnhi thể phụgn iôl itbế cuộb khó vốn ũcng ga,nB Bắc Y igntế ải,H dù maT Dù muốn mCẩ ệnhm ưuL mư.u ăNgn ăgnN chứng uiKề Y Lưu chủ ,ăNgn hkngô Diêu ihnm nữa tội giết Vệ nhưng Toà ôv rửa, ra dĩ Cẩm ũcgn Lưu phó ơnh xấu
cál sư ôv Phong nơH vị ýL cũng tông nữa, ba nghĩa. ặm,t óc ùTy cohák đều
ửt Nhin Vệ naĩgh ẻK“ mCẩ hộ ny,Xêu nyà àl .nN“.g.ă âuđ Luư là iêtnh của Y còn hgne
nghiệt của dư ttậh này Tông.” là Kẻ“ quả aM Đao
“Mau tárnh t“áhnr! aum
ụcđ hấyuk không, cứ íht.n ahy rồi óc ảiph ệK ớưcn
nhà ónc ưPgnhơ Thiên oHa Bá rntê Nương a.x đó đứng Tử cùng nạV cũng ácch không
bọn nắh thương! bị khiến ưNnhg tâm nẫv tgrọn thần
hôm iaG hnogP any được!” gcốhn ỡđ ếNu“
một ginườ khí uđề ngụm .nlhạ hít ọiM
kai một ịv ưĐnơg chính !ưS Tông là Quy nầTr
“i?a này àl ẻk Nhni“ ênXyu,
ấyl aođ !gm“nạ a“B
Xuy!
Xuy!
gcnũ yấM đó, nVạ nữ về gần nhìn phía acử nâhn Hoa h.ủp Cốc của ákch ôT đgnứ
tayh, Phong hnờ nương nghiệp!” sự Châu ở dựng ta “Đáng ịđnh Gia, Nam ếcit ốvn âyg
nhíu ýL Tùy :Pnohg ửT mày, ạnV hắn?” “Là nưgơN Hoa nhìn ẽkh
ai rằng onPgh .lcá ghônK ýL ohc khcoá Tùy
?ô“khgn Tông uDêi rtớcư vị sau ộmt ả,Hi óđ chẳng Tứ mcéh bắt nốux,g đao ihảp hkó sư ộ“tM ấyl gì, nhkă
tộm yuQ quyền. Đương tgnu nTrầ
mặt vệ bỉ hồ aM iknhh một nứgĐ Tử gã xa, hộ tiếng. ĩlhn đầy không hccá ngiag ủht hhkác lên
ìnnh hnuí ầđu ềuiK hỏi. ơhPngư Bắc Bá hiTên àym in,hM
!a“h “Ha ha
tới otr nthàh iướd tđấ bụi. ịb yqnều ộmt óha Mặt đã nốcu
ha Tứ kẻ uD“iê nòc ỏih kia!” ynà hếct sư ẻk Hải sau… iướd yat tông vị này, ứđng rnTầ hpải cệiv hả…
Ôn hìkn nghớư nạhm bắn Bão t.ới đạo Bất cỉh Mtộ về ẽm
ya,h H“,ya !ayh“
Bình!
c!hắ“ “Hắc
tếh !nào“ gưniơ X“me lão huấn áigo ửt
xược!” oLá“
Y ạBhc íhct ihếnC nôhkg niổ ra hắn nòc đao. đỡ àby tộm ùBi caủ đó,
cBắ K“uiề Minh!”
chưa mà đất ờir t,gun nườgđ aĐo trên thẳng píah ặtm tới. ikỏh đao íkh Đương ưghnớ aM ềv dià đã ỏv, bị lao ầTrn cnò uQy nucố
ếht ,hiã có npgậ trong ab sư ý ợs lại hắn iếnhc noTrg ngược ,rấnt ôTgn hề nhôkg r.nàt nhưng ếđn sân ịv lòng tọa
ơ“Nưig không để Bang, tBấ sư tay. Vô ệđ rginê hpủ, đến uyhhn inệt ịb at nốv ghênhn úgnnh của yhủT là Yến huệync at thya Tam một ncuhẩ oàT đây đhnà đnag ở unaq uáq iêDu chiến Đoạ, at giết chuyến.” hắn bế
theo chuyện ềuđ giải cBắ là iuKề mọi Mnhi oàT giết btấ hctíh “Hôm nươig àĐ lậun u,ếyhcn rõ đến đme Diêu hipả ổgTn ràng!” Bgna một Tứ hay ta i,ảH niơgư nay,
th!ụP
Phong gậin là cướb Gai ộmt ấtB cớ,bư Bão lên Phong nói aiG tay nhạ,n chống hìt ơgưi“N íhnhc ữd hai giết tếi“?g qá:ut Ôn
rtngọ. lừng, dnah phần đyâ rằng hnkgô ớnl nổi ầng hnắ đuề uTy mấy ưgnhn yẫl xem
p!Bộ
ẹM“ “pế!ik
yàn gthệin nchíh là aM g.“ôTn aủc i“ườNg ưd aĐo
Phụt!
!r“ỡ àC“n
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.