“A…”
Một lát sau,
Trong hậu viện Trần phủ truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Trần đại thiện nhân.
Nửa canh giờ sau,
ạm!g“n tha ạ“iĐ agi
nên không cũng đoán Coh khó ra.
ra Xem thật là rồi!
Tuệ Kiếm mkiế Tpậh năm hgPon iơg êl,n tay Tự êcuih đá nhàht Lý khắc ávhc mảnh. ùyT vỡ bốn
cẳghn trnog oiàh bỏ khác, iưngờ cũng yaqu ờngưi áiođ àHn lòng hink nhngữ ếđn ,iãh .hcạy Tống
ũngc bản n.ộgđ Còn ihg ồđ mất ơns rênt kia, lại chỉ írt vị đó về
ỏikh bước phủ. oghPn dẫn ar rTần Lý uầđ Tùy
tbú gữia cây .sự ôv trời yầđ kẹp mnà nuẩhc Tê ỉh,C Pánh ảnh Ntấh lyấ ogsn cxá úbt hậtt hinL Quan ừt
nẩ thoắt uqỷ mị, xuất thoắt hiện .àHn như yagn nâhT ihnệ ngầ ắhn hình ngTố
ặmt tđ,ấ gđna nnìh ói:n trên nêihn Trần yùT nhtả tbệ ýL thiện iồng ạiđ nnâh gnPoh
ủac .ơnhgtư Hàn, này gũN hủt óc cao iga trọng ôghnk gTnố chiêu idướ yrềtun ãđ gã hcọ gnùd phẩm ịb Tệuyt ba
rgnằ trước nhưng to. ãG ảnb mình ápth nốv usa hgknô tànhh ngũc m,ắt êuich ir,ồ vừa đã ằbgn ầlm ùd thnâ ãg gônkh iàv đề, vấn ệhin chiêu thủ igoa ưinờg nưngh hoc
rnotg ulâ ôKngh Trần ra lôi iđố nhân dệin ủhp ákch y một chắ sau, lâu trà iha từ người.
ivà nệhi ởth togrn tắm. tmầ nơh kỵ ườim xtấu ãm hơi ỉhC ,sua đã
Ở có Châu, Nam lại mà ũNg ànH gcnà vi ỉhc tu yàn h.tiô ốTgn ẩhmp có n,cảh niờưg
ôH“!“
ncgươ gã, mi xuyên ất.đ đạo qua ềmm kẽh nhũn tmộ ểht Tùy chỉ hti Phong Lý mtâ núbg ngã gnốxu ay,t khí
xỉa, tchự, unaQ khó cyâ thời lúc bút btú, trời, Quan thấn Quan hohảkn cTá nàH uấtx hPná ,tịnhh ểđim Phán Đgún thật trên hniệ đâm, phân người quagn Phong hướng imểđ, không àghn chtự at uđâ hư Phán này, Lý tới, hư trên ầđy iđạ tgorn ắkc,h Mhện chục biệt yùT unaQ dường tbú túb trung ayt gnma Phán hnư àl gốnT hản .ựs ếhnik
ịhct kia hỗc từ têhm ôhkgn mắl, ar ửan đểmi biệt quyển óc ?cị“ht iag bí cs.ắ aTm tnêr ãnLh yấl gônhk ợcưđ “Liạ nhìn quyển gì sai bí ya,t Nhìn cùng đặc nuqyể
‘gKnôh ‘!nổ
ápph ccá hắcn hnam ẽs cần này nghôk ,ấtm hộ ảv “Thứ êiuhn là ốim, cchắ do năm oab đánh hộ aht ngươi!” ìtm iớm ưcợđ chút Hữu Huữ dùng, ppáh coh yna ếnu vất
“Tiện cốt!”
mấ.t tnêr ngứa imớ ảmC yngá ãg kỳ ạl giác người nếib
ữi“G lại ?“ìg làm
không, hkia ra, thtậ uến vị ếnm vừa cho ilạ sẽ iùm h“Tàhn ngươi rồi.”
tìh “Không hổk chút ăn cho không xong!”
!”ậtm Lớ“n
hiểu không gnotr ưgờni ắHn tưrớc sách aủc đều iốđ mtắ dhan tyuệt kẻ n,ắh hai oca thủ nnghữ oàv huCâ ưhnng hôgnk bt,iế Nma có có nihnê yà.n trêu tểh ớiv
gổnu cnh!ếuy gncô một Lại
Một giòn ếnigt tan!
à,niog chưa ra yba mpẩh hủt cLụ h.ởt vị nào, Những chiêu ngược oac còn người nạmh tếh ấxtu ấ,tđ tắt đã kách ùyT như ýL ịpk xuống Phong đnáh nhìn ãgn ịb hai đã rõ
ýL uíhn mày, ghPno i.ỏh yTù
kích voà đnáh Tùy nờgưi ôncg voà t.ới thì cnò hnắ rtnê Phong, aủc nửa atm mhắn kẻ thân lộ Một hạ mà ủca lại Lý
hPụ!t
chúng?” Có“ là hpải
ốđi ấmt crtớư tự ni.t đi đuầ nờigư diện ưnhgN mắt, nầl gã intê viớ
Lúc ầ.ng đã mảng ủhp rnềtyu bén đến nà,y dám ,iđ nhưgn nit ia Trần gặp lna chuyện tức không
ở Thời ynà Ch.âu gian ồHgn iạt tin về ít Tô inêL ứct gnôkh hpủ, hắn ở Gáio biết cgũn amN
đối ồr,i mcả gã htnâ ỉCh àl ãđ ừav hấyt qua ôgnkh cuêhi àl phải nbả thủ. tộm
yTù gnế.it lên oghnP nhiên Lý ảhnt
có ạli nânh còn iữg Nữ này àhnht ích thật, không ci?h
đi ồ“Đ bị ậvt đuề nagm !iồr“
Xuy!
voà trời. bút aHi nógn àmn đầy nhả gaiữ tay vươn
unaQ linh thấn ábt Phán cTá ệMnh bách chiêu!
Phong àv kácho Châu iơ,t iêhnT ahnTh nghớư oá phía anhD Lý về Dipệ ùTy mà phủ đ.i
n!Keg
ùyT Thiên một và chưa rời ếđn nhang. Ngay Diệp ýL nPhgo anThh ikh nén iđ
hỏi. iThên ùyT Lý và Phán hệMn àov nQau ệipD Thanh, nhgoP ỉch Tác gtiến lớn
về ệhin Danh itạ ộmt iđ tya hnna!“g hủp, rời ở “Hai iđ hủp vừa nné ra miớ người aíph Trần Câuh ãđ
náđg. ảig thì tận. iđố tường hưn hkgnô exm được, vì của aos nbọ cũng mdá nầrT óhp nhân nạgm mất hgkôn mạo ắnh người ạđi hcBạ lực nuế đại ấntr ai ờngCư ùD Mã tchự làm mà òcn hnâ,n ihntệ ệtnhi oas thật phạm, ầnTr náo hệint
Keng!
“Tự h!”tcế cái lyấ mìt
iữg nnâh ảphi Nữ rồi ivà l,iạ ,scắ sao? unế phần gã óc Lý ốnmu màl tư yệcnhu ias đã Pgnoh này yTù chẳng
khẽ Lý choák iơ,t áo uhâ,C hPgon yùT hínu trên ủph nđgườ mày. ếnđ Danh angđ
ánqu trà nữa lại nảb ,mtặ chúng đáp iha ưhnng ơit, õr bọn có ơnh mặc nhìn kôgnh a“T viộ àvgn người!” áo lời. Lão
cho ạli có còn ,at thể ognãn vật àHn in.ó trên ra dnah ìth người đem đồ ànot lùng giao Tống vậy at iương hlnạ ữig ngoan “Biết đây, tâ!“hy
chỉ cỉh ohc và ếtib“. ba tnâh cthị od huynh ynà biết giao đuề đồ húgcn at ô,thi “Ta ta ta, có hpụ bí ịđa đệ ậyv có
àlm bị unaQ đôi. ithn ãyg thiết ngbằ tbú bẻ mlà nhPá
giữa aih cước inềl đạo một chợt giác. lên, người, đi nảh lóe Nưghn itr ấmt ayng đó sau
““a.T..h
cnò Ttuyế Trần chưa ứtd Thanh li,ờ
lgnò, vẻ điô Mtộ lên, hiện mmề xuống gư,nhơt tếv trên không ngã cam nũhn óel tộm kiếm ạđo mắt nàng tấux guqan .ấtđ othe ổc gnam
Bùm!
t..a. ta óni Giiả..“. gảii ahk.i.. “th...ế
,ôngc độc âhnn sản tịch còn “Phụ iga .“có.. một hạ hủc Nguyên võ Tiền ihTên iờ,đ thiuế nghiệp qau hầTn hậu tgiế quản tnrgo ửt. của otđạ bí ủac tam đã đệ khi ai,g nâth Giang, ,ủhc ta đó nâhn miếhc ta tâhn là phụ Sua Tiền có vài ãlo
còn ưlgn ốgnT ựang, y nghkô alo hnân nđứg hai xtuấ Lý pạđ chân yên, Phong ảc nêl ịpk mà iờr gnầ hểt gồni đến. tựa hắc hướng cung, gã nhất ,tủh hcưa đã Tùy tên iũm iảH hai
àny chính lúc nổi anQu iha ệhMn nắh mắt quan mlă hủt ngũ ivớ ở hàng hmpẩ tay Phán ầcm Tống Châu, nhá cây oẽ:l é,mp đuầ oac Nma ẻK t,bú adhn pnáh air là ,xa măl iđổu Tác hoe“t! “hCaư iđ hlnạ n,Hà
người đi người Phong lên aoyx iờr ơHn yTù ựagn, ổuiđ ớưghn p.gấ ờimư tohe mà Lý gnướh
ra ngưiờ cào đã d.nạg ịb ngkhô nnâh nhíhc hnhì ntệih Trên nhắ iạđ ếđn Trần
ưỡic nnâh trà Một lão aco ot đnế áp ảbn y gnựa chắ ngaự còn ểuit hạcy .nịh phủ, lưng và toeh Trần rntê đám quán iigả
âcy Hàn?” Phong nlềi ntâh ẻk áT“c đến. Phán aty Hà,n Mệnh ùTy ar Lý áhpn nhìn útb npậh notrg uQan gTnố nhận quan Tống
hít hơi, óc lại. một sống sâu lúc này iớm igcá Hắn ảcm
hắn nhân thu iềnl Trần ãđ tphậ ànoig xg,no .ủph ar ngnữh uTh pếx htệin điạ htứ rnầT mà gưnhớ
iĐ“ th,ôi Dnah huâC hiồ phủ!”
ềv môn Phán úbt dụng vốn aqun nnhặ bhni ỳk nigờư nẳhcg í,hk cộthu nihều vốn sử ì.g
“Ừm“?
hề tâm. để nên knôgh nhắ oCh
thể vài ahy óc thứ ợưđc ra i,ơưng imo ho!” àl hẳn ắ“Bt được
...
Trần hc,ết cáx đó,” miườ đại nhơ h“ỉC có ở tihện ũgnc nhân cái
ạg!“nm ath “Điạ gia,
được!” “Tạm
Lý ,ayt vào ìkhn một thiện .nhân ầnTr Tùy bắn đạo khẽ nờưig ngúb iđạ chỉ Pohgn
gcnũ Mệnh cũng pẩmh, vẫn ngũ nàH. vị mtộ asu gkhôn hắn, ctớưr mNa aik oGá,i giữ uqa negh êinL ũgN hủt nật hủt có nyà cao hàng roTng việc ừtgn Hàn liạ tuy hco hppá. đã Hgồn Qaun nahd Phong. là pẩhm Hiả Tùy tiếng hộ ,Câuh Tống caủ đuầ cho Huữ lão, ốgnT làm chức lực cao luôn ếgnit ghnưn Lý ngrtởư óc áPnh Tcá ậnhp ôT ở Ngũ kể
gằnr ,rồi mếik ghữnn ỉch tứh ãg khai ạnđo gnđộ ớvi nùgd nẫv ầrTn nsơ otnrg hTpậ đã không hctú ủac nhân, ựT hnắ ưđợc đại hưgnn hiệtn ệTu khác lấy ừVa có. chiêu ,Kếmi từ thủ đều
một at “!gmạn hta cho “Đại ệih,p
uam không och theo đuổi C“òn “a!t
pDệi gh.ĩn nC‘ò ầtmh ar mex hảpi Thanh ‘osa? iưnơg ửx írt Thiên nhgkô
Bùm!
thiện viộ êln vẻ gnvà in:ó sợ ,ãih mắt đại rTần rTogn nhân hiện
Ầm!
icá phủ viện, ưgnời nTrầ àiogn otngr ờưim lại ở hThna ncò nêThi đám ỏb cếh.t hơn ênb cLú nTầr ngnga hỉc ốrtn nổng nhTha ngcù tTếuy tếh, goàin nyà, đã hầu Diệp áxc
oiGá Lý iđều năm gnkhô íb ưnh gúip Lniê àl yùT hnảt mật?” hộ bếti nnêhi :gitến igơưN“ ồnHg tra áhpp ềhiun hẳn ít lên vậ,y Hữu Phgon
là tmộ chỉ không Gã iưnờg ùd của htủ này iốđ hệp!i iảhp
đi hắc hpủ y ẩmb ra, Một nhân báo. vã vội ntogr Tầrn từ
glưn Thiên .ilạ ìnhn hpía hướng dừng iệpD cũng asu cbớ,ư nTahh về
hợp nă đều giờnư Lục ý. iHa ốihp vô àl tủh cao mpẩ,h cùng
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.