14
Ngày hôm sau, tôi chọn bữa sáng kiểu Quảng Đông với há cảo tôm trong suốt, tôm dai ngọt ngon miệng, bánh bao xá xíu thơm ngon đầy nước sốt mặn ngọt, bánh bao nhân trứng muối sữa đặc mềm mịn, và bánh củ năng trong veo thơm ngọt thanh mát.
Các món ăn sáng quen thuộc này, tôi gọi liền một hơi mấy chục món. Trước khi bắt đầu ăn, tôi chụp hình và gửi cho Trương Đàm cùng Diêu Đồng.
Tưởng tượng ra cảnh họ thèm thuồng, tức tối nhảy dựng lên vì ghen tị, bữa sáng trước mắt tôi lại càng thêm ngon miệng.
Nhóm thông báo đột ngột cập nhật.
Tiểu Châu: 【Mọi người, tình hình bên ngoài đang rất nghiêm trọng, hiện chính phủ đã ban hành lệnh triệu tập, kêu gọi những người sở hữu vật phẩm dị năng tấn công tham gia tiêu diệt thây ma! Những ai tham gia sẽ được chính phủ cung cấp thêm vật phẩm, và mỗi khi giet được một thây ma sẽ được cộng thêm 10 điểm nhóm. Mong mọi người tích cực đăng ký!】
【Xin mọi người yên tâm, đội chuyên nghiệp đang trên đường đến cứu viện thành phố A!】
Lời nói của Tiểu Châu khích lệ tinh thần mọi người.
Trương Đàm là người đầu tiên hưởng ứng: 【Bảo vệ quê hương là trách nhiệm của tất cả chúng ta, tôi nghĩ, mọi người phải tham gia! Bắt đầu từ hôm nay, mỗi người mỗi tuần phải tiêu diệt ít nhất hai con thây ma! Ai không đạt được sẽ bị đuổi khỏi nhóm và không được nhận trợ cấp vật phẩm!】
Nhiều người chê hắn khoe mẽ. Trương Đàm liền đăng một video c//ắt thây ma.
Trong video, hắn dùng d//ao ch//ặt đầu thây ma dễ dàng như c//ắt dưa hấu. Mọi người lập tức im bặt.
Tiểu Châu: 【Cảm ơn công dân Trương đã làm gương, chúng tôi sẽ trao thưởng vật phẩm và điểm nhóm! Tuy nhiên, chúng tôi vẫn duy trì nguyên tắc tự nguyện, vì nhiều người không có vật phẩm dị năng tấn công.】
Trương Đàm nhanh chóng chụp hình những vật phẩm vừa nhận được và gửi cho tôi, khoe khoang: 【Thấy chưa? Trong tận thế, chỉ có người sở hữu vật phẩm dị năng tấn công như tôi mới có cảm giác an toàn và được nhận vật phẩm!】
【Nếu bây giờ cô muốn quay lại với tôi thì vẫn còn kịp, nếu để muộn hơn, khi tôi trở thành anh hùng, sẽ có nhiều người theo đuổi tôi, lúc đó tôi không thèm để ý đến cô nữa đâu.】
Tôi cười lạnh: 【Sao lúc đếm ngược kết thúc, anh không chạm vào mặt mình nhỉ?】
Trương Đàm: 【Ý cô là gì?】
【Chẳng phải vật phẩm dị năng của anh chính là cái mặt dày đạn bắn không thủng sao?】
Trương Đàm liên tục gửi cho tôi vài biểu cảm giận dữ và hàng loạt tin nhắn thoại dài 60 giây.
Tin nhắn cuối cùng là: 【Hoàng Mật, đừng đắc ý! Cô chỉ dựa vào căn nhà này thôi, nếu gặp thây ma, cô hoàn toàn không có khả năng tự vệ!】
15
Ngày qua ngày, vật phẩm mà chính phủ có thể phát càng lúc càng ít.
Trong nhóm vẫn có nhiều người khoe ảnh, nhưng chỉ là những món đơn giản như bánh bao khô khốc, nước đã mở vài ngày, và mẩu bánh quy rơi xuống đất cũng nhặt lên ăn.
Người giàu từng khoe dị năng vật phẩm là giấy chứng nhận nhà vẫn tiếp tục khoe khoang về đồ ăn ngon của mình.
Mọi người ngoài ghen tị, đố kỵ, cũng có người bắt đầu nảy sinh ý đồ xấu.
Tiền Đa Đa—Giấy chứng nhận nhà: 【Mọi người cẩn thận với Ấn Chương—Sở Đao! Hắn đã thay đổi giấy chứng nhận nhà của tôi và c//ướp mất ngôi nhà của tôi!】
Sau đó, anh ta không còn gửi thêm tin nhắn nào nữa.
Mọi người đang sợ hãi thì Sở Đao lên tiếng:【Yên tâm, những căn nhà bình thường của các người, tôi chẳng thèm.】
Diêu Đồng liên tiếp gửi mấy bức ảnh cắt từ video trước đó, toàn là hình ảnh đồ ăn ngon:【Tất cả những món này đều là của Hoàng Mật, tôi sẽ gửi địa chỉ cụ thể của cô ta, các người cứ đến c//ướp đi!】
Mọi người kinh ngạc trước lượng vật phẩm phong phú của tôi, ghen tị đến mức trào nước miếng.
【Tôi đang phải nhấm nháp từng miếng bánh mì nhỏ xíu, thật là chênh lệch quá lớn.】
【Nhanh lên! Dù sao vật phẩm dị năng của cô ta cũng chỉ là giấy chứng nhận nhà, người này chẳng có gì nguy hiểm cả!】
Sở Đao: 【Nhưng tôi cần có giấy chứng nhận nhà của cô ta trước, sau đó phải đổi tên thủ công, cuối cùng đóng dấu, thì mới hiệu lực.】
Trương Đàm nhanh chóng đáp lại:【Anh bạn, tôi có giấy chứng nhận nhà, tôi sẽ đi cùng anh! Trên đường tôi có thể giet thây ma để bảo vệ anh, chỉ cần chia cho tôi một ít đồ là được.】
Lúc này tôi mới nhớ ra, trước đó Trương Đàm đã lấy giấy chứng nhận nhà của tôi với lý do giữ giúp tôi.
Thôi kệ, ai mà chưa từng có lúc ngu ngốc khi còn trẻ chứ?
【Được! Lúc đó chúng ta chia năm năm!】
Nhiều người trong nhóm lo lắng cho tôi. Về phần tôi, lại có cảm giác mong đợi lạ lùng.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetKiếp trước, Trương Đàm và Diêu Đồng đã hại tôi, gần đây còn gửi cho tôi một con thây ma làm quà. Để họ đến cũng tốt, tôi có thể tặng lại một món quà lớn!
16
Tôi ngồi lướt qua các trò chơi trong phần mềm. Cuối cùng, tôi chọn được một trò chơi phù hợp.
Có lẽ lo sợ rằng Sở Đao sẽ đổi ý sau khi sửa xong giấy chứng nhận nhà, Trương Đàm kiên quyết giữ giấy chứng nhận nhà đến khi đến tận cửa nhà tôi mới chịu đưa ra.
Tôi đã đợi đến hết kiên nhẫn, liền mở cửa ra. Trước khi Diêu Đồng kịp dùng lửa tấn công tôi, tôi mỉm cười đầy ác ý và nhấn nút “Bắt đầu”.
Cả ba người lập tức biến mất khỏi vị trí.
Trên màn hình, trong một trò chơi sinh tồn, ba người nhảy dù từ trên máy bay xuống, ánh mắt đầy sợ hãi.
Trò chơi nổi tiếng này yêu cầu tiêu diệt hết kẻ địch mới có thể hoàn thành.
Trong suốt trò chơi, cứ cách một khoảng thời gian sẽ có khí độc xuất hiện, người chơi phải chạy vào khu vực an toàn.
Tuy nhiên, phiên bản sau khi được dị năng hóa, chỉ cần trụ qua nửa tiếng là có thể thoát ra ngoài.
Không biết những người này, với tư cách là đồng minh tạm thời, có quay ra đấu đá nhau không nữa?
17
Sau khi xử lý xong ba người kia, tôi phát hiện nhóm thông báo lại cập nhật. Lần này là một tin tức đầy hy vọng.
Tiểu Châu: 【Đội cứu viện đã đến và bắt đầu hành động tiêu diệt thây ma! Mọi người, ánh sáng đang ở ngay trước mắt!】
Trong đoạn video quay bằng máy bay không người lái, một đội cứu viện được huấn luyện bài bản đang chiến đấu với thây ma, họ cứu những đứa trẻ run rẩy trốn trong góc và cố gắng di chuyển những cột đè lên người già.
Họ tuần tra ngày đêm, tiêu diệt thây ma. Tôi thấy có người mệt đến mức không đứng vững, nhưng ngay khi sắp ngã xuống, họ vẫn kịp thời đ//âm lưỡi d//ao sâu vào tim thây ma.
Những người đó đầy m//áu, mình mẩy đầy vết thương, nhưng khi thây ma lao về phía dân thường, họ vẫn không do dự mà đứng chắn trước mặt.
Tôi tắt video đi. Tôi không muốn can dự vào chuyện này.
Hơn nữa, đồ tôi mua trên Taobao cũng không thể chuyển cho người khác.
Nhưng đêm đến, khi tôi nằm trằn trọc, nhắm mắt lại, hình ảnh đôi mắt kiên nghị của những người lính khi tiêu diệt thây ma hiện lên.
Đó là một niềm tin bảo vệ dân chúng.
Dù phía trước đầy hiểm nguy, cái chet có thể đến bất cứ lúc nào, họ vẫn khắc ghi niềm tin ấy trong x//ương tủy của mình.
Tôi không thể ngủ nổi nữa, ngồi bật dậy.
Trong nhóm, Tiểu Châu đang khẩn cấp kêu cứu: 【Ai đang ở khu Thịnh Ninh? Một đội cứu viện bị mắc kẹt ở đó, họ nhiều người bị thương, gần như kiệt sức, không còn đủ sức chiến đấu nữa, họ đang gặp nguy hiểm! Có ai có vật phẩm dị năng tấn công có thể cứu họ không?】
【Ngay cả họ cũng không chống nổi, liệu thây ma ở đó có đang nâng cấp không? Tôi nghe nói thây ma cũng có thể nâng cấp đấy!】
【Tôi không dám đi, mà chỗ tôi cũng khá xa, xin lỗi nhé.】
【Tôi cũng không đi đâu, m//ạng tôi quý lắm! Tôi không muốn mạo hiểm vì người xa lạ.】
【Tôi có nhà trống ở khu Thịnh Ninh, tôi sẽ gửi mật khẩu và địa chỉ, xem liệu họ có thể lánh nạn không?】
【Cứu xong chắc họ cần thuốc chữa thương đúng không? Mặc dù tôi không dám ra ngoài, nhưng tôi có cửa hàng thuốc, chủ nhóm ơi, tôi sẽ dùng chức năng giao dịch nhóm để gửi thuốc cho anh!】
Đủ kiểu tính cách của con người.
Tôi chỉ nói ngắn gọn: 【Gửi tôi định vị, tôi sẽ đi.】
【Có phải là cô gái có dị năng nhà cửa không? Cô ta vẫn chưa bị c//ướp mất nhà à?】
【Thích thể hiện nhỉ, ra khỏi nhà thì cô ta chẳng là gì cả!】
【Đám trẻ bây giờ, vì muốn ra vẻ mà không tiếc cả m//ạng sống!】
Tiểu Châu có chút do dự: 【Hoàng tiểu thư, cô chắc chứ?】
Tôi nhắn tin riêng cho anh ấy: 【Anh nghĩ rằng, nếu dị năng của tôi chỉ là giấy chứng nhận nhà, thì tôi có thể dự đoán thời tiết không?】
Câu nói này làm Tiểu Châu bừng tỉnh, anh ấy vội gửi định vị cho tôi kèm theo lời khẩn thiết: 【Nhờ cô đấy!】
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.