Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1163

12:59 sáng – 16/11/2024

Chương 1163: Thế Giới Hình Chiếu

“Quý Tai! ! Vừa nãy vì sao lại gọi ta là Quý Tai? Ngươi biết những gì? Tại sao ngươi và Tiền Phúc đều gọi ta là Quý Tai! !”

“Tại sao tất cả mọi người đều biết ta là Quý Tai? Tại sao tất cả họ đều biết tên giả mà Gia Cát Uyên đã đặt cho mình? Chẳng lẽ.

Những thông tin nhận được trong khoảng thời gian này lần nữa được sắp xếp lại một cách không thể kiểm soát trong tâm trí của Lý Hỏa Vượng.

Lý Hỏa Vượng cố gắng hết sức để loại bỏ suy nghĩ đáng sợ ra khỏi đầu mình, nhưng những suy nghĩ đó lại lan nhanh ra như mọc rễ vậy. Những lời nói mà Triệu Lôi nói với mình trước đó cũng xông ra một cách không thể kiểm soát.

“Trả lời ta đi! Tại sao ngươi lại gọi ta là Quý Tai! !”

“Buông ra”

Một giọng nói lạnh lùng vang lên sau lưng Lý Hỏa Vượng. Chẳng biết từ lúc nào Ba Thịnh Thanh đã cầm súng xăm hình đứng sau lưng Lý Hỏa Vượng.

Lý Hỏa Vượng từ từ buông tay Ba Nam Húc ra. Hắn vô cùng nghiêm túc nhìn Ba Thịnh Thanh trước mặt, trong lòng hắn đột nhiên nảy sinh nghi ngờ về một vấn đề khác.

“Các ngươi là song sinh dính liền, tại sao lại là họ Ba? Các ngươi dựa vào cái gì mà là họ Ba?”

“Vì ông già nhà ta họ Ba, cho nên họ của chúng ta cũng là Ba, có vấn đề gì sao?”

Ba Nam Húc khoanh tay, nghi ngờ nhìn Lý Hỏa Vượng.

“Không phải!”

Lý Hỏa Vượng nhìn đủ loại hình xăm trên người bọn họ, nhìn lưỡi bọn họ phân nhánh, khuyên lưỡi khuyên môi còn có khuyên mũi, nhìn những người xung quanh vẽ đủ loại hoa văn trên da, ánh mắt hắn lập tức trở nên sáng ngời.

“Thống khổ! Thống khổ! ! Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi! ! Các ngươi… các ngươi là…

Lời đã đến bên môi, nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn luôn không thể nói nên lời, cảm giác muốn nói những không nói ra được này suýt chút nữa khiến Lý Hỏa Vượng phát điên.

Đúng lúc này, Lý Hỏa Vượng đột nhiên rút mã tấu ra, hung hăng cắm vào ngay lòng bàn tay mình.

Cơn đau dữ dội run rẩy khắp người khiến Lý Hỏa Vượng lập tức trở nên vô cùng tỉnh táo. Hắn đưa tay chỉ vào hai người trước mặt, kích động hét lên:

“Ta hiểu rồi! Các ngươi là Ba Hủy! Các ngươi là hình chiếu của Ba Hủy! Tất cả mọi thứ đều là giả!”

Khi hét lên câu này, Lý Hỏa Vượng lập tức cảm thấy sự đè ép trong lòng mình đã được quét sạch.

Không chỉ có Ba Hủy, mà Lý Hỏa Vượng cũng ngay lập tức nhớ đến Trần Hồng Du trước đó nhờ hắn mua đồ ăn vặt. Tên đó cũng là Ti Mệnh, nàng là Ti Mệnh của sự thái Tĩnh Tâm.

Có lẽ những người khác đều là Ti Mệnh, chỉ là mình không quen thuộc với bọn họ nên mới không nhận ra mà thôi.

Hắn có thể không quen thuộc với những Ti Mệnh khác nhưng Lý Hỏa Vượng không thể không quen Ba Hủy được.

Hôm nay vừa gặp mặt đã cảm giác được có điểm khác lạ.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Nhìn thấy hành vi kỳ quái của Lý Hỏa Vượng, chị em nhà họ Ba lập tức nhướng mày, đồng thời lùi lại mấy bước. Khách hàng trong buồng bị bàn tay dính đầy máu của Lý Hỏa Vượng làm cho sợ hãi, hai tay vội vàng nhặt quần áo lên bỏ chạy ra ngoài.

“Thì ra hai người là một người! Không, hóa ra hai người các ngươi là cùng một Ti Mệnh! Ta hiểu các ngươi! Ta quá hiểu các ngươi rồi! Nói sao ta lại có cảm giác quen thuộc như vậy! Ba Hủy! Ta nhận ra ngươi rồi!”

“Tại sao các ngươi gọi ta là Quý Tai? Tại sao? Quý Tai là ai?”

Đầu óc Lý Hỏa Vượng nhanh chóng xoay chuyển.

Rõ ràng là cái tên này không chỉ là một cái tên giả, rõ ràng nó còn có nhiều ý nghĩa hơn thế.

“Các ngươi là hình chiếu của Ti Mệnh, vậy ta..”

Lý Hỏa Vượng cúi đầu nhìn cơ thể của mình:

“Ta cũng là Ti Mệnh? Ta cũng là hình chiếu?”

Không thể nào! Ta trở thành Ti Mệnh lúc nào chứ? Ta lúc nào chứ? Ta là Ti Mệnh gì?

Theo như hồi ức của Lý Hỏa Vượng, một số điều mà hắn đã cố tình trốn tránh dần dần hiện lên trong tâm trí hắn.

“Ta là được tu chân ra? Ta là Ti Mệnh? Vậy cũng là nói… Thế giới này đều là giả? Những thứ này đều là hình chiếu?”

Một cảm giác sợ hãi rợn người bao trùm lên trong lòng Lý Hỏa Vượng. Hắn cũng không thèm quan tâm Ba Hủy trước mặt nữa, trực tiếp lao ra ngoài tiệm xăm, đi đến con đường dành cho người đi bộ tràn ngập ánh nắng.

Lúc này, Dương Na cũng đã chạy tới, lo lắng hỏi:

“Hỏa Vượng? Làm sao vậy? Rốt cuộc là như thế nào? Vừa rồi xảy ra chuyện gì?”

Lý Hỏa Vượng lúc này hoàn toàn không có tâm trạng lắng nghe những gì Dương Na hỏi. Vẻ mặt hắn bối rối, hô hấp dồn dập nhìn đông nhìn tây.

Hắn đột nhiên ngồi xổm xuống đất, đưa tay sờ phiến đá trên mặt đất, cảm nhận độ nhẵn và cứng của nó, thậm chí còn úp mặt ma sát vào đó.

“Chân thực như vậy, làm sao có thể là giả chứ? Làm sao có thể là hình chiếu chứ?”

Con ngươi của Lý Hỏa Vượng run rẩy đột nhiên đứng dậy chạy về phía cây cột bên cạnh.

Hắn nhìn tấm áp phích dán trên đó, vươn tay xé một mảng lớn sau đó đưa lên trước mắt, ngón tay run run xé từng miếng một.

Cảm nhận xúc cảm và âm thanh giấy bị xé, nhìn những tờ áp phích chậm rãi rách ra trước mặt mình.

Sự mâu thuẫn lẫn nhau khiến vẻ mặt của Lý Hỏa Vượng trở nên đau đớn:

“Có khả năng không, chẳng lẽ là do ta suy nghĩ nhiều? Có khả năng đây là sự thật hay không?”

Hắn đột nhiên ngồi xổm xuống đất, nhặt những mảnh giấy bị xé nát kia cho vào miệng nhai nhai, nếm thử mùi vị, cảm thụ cái cảm giác nước bọt của mình thấm ướt hết tấm áp phích.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận