Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1160

12:59 sáng – 16/11/2024

Chương 1160: Ba Thịnh Thanh, Ba Hủy

Tuy nhiên vào lúc này, một người lạ bất ngờ xuất hiện ở cửa tầng hầm. Hắn phớt lờ những người khác và bắt đầu một mình nói chuyện với Thanh Vượng Lai.

Đó là một người đàn ông cắt đầu đinh rất quái dị, trên cổ thậm chí trên nửa khuôn mặt của hắn đều có hình xăm, hình xăm là hình vẽ bụi gai.

Cái lỗ trên tai càng bị hai chiếc khuyên kéo cho to ra. Khi nói chuyện với Thanh Vượng Lai, cái khuyên lưỡi của hắn như ẩn như hiện.

Nhìn vẻ mặt của những người khác, hẳn là bọn họ đều biết người này mới đúng. Lý Hỏa Vượng chậm rãi buông chuôi dao xuống.

Tuy nhiên, rõ ràng người này vô cùng cảnh giác. Lý Hỏa Vương vừa tới gần, đối phương liền lập tức ngậm miệng, vô cùng cảnh giác nhìn hắn.

“Người này là..”

Lý Hỏa Vượng vừa định nói chút gì đó, nhưng sau khi người đàn ông cho Thanh Vượng Lai một ánh mắt đề phòng liền cứ thế rời đi.

Sau khi nhìn vào phía sau đầu hắn, lúc này Lý Hỏa Vượng mới nhận ra rằng cái đầu đinh của người này cũng có hình xăm. Hắn trọc đầu, tóc ngắn trên đầu là hình xăm xăm ra.

“Người này từ đâu tới?”

Lý Hỏa Vượng nghi ngờ hỏi Thanh Vượng Lai.

“Còn nhớ lời ta đã nói trước đây không, những người ý thức được bản thân là hình chiếu không phải chỉ có mấy người chúng ta sao? Trừ chúng ta ra, còn có một vài người không thể giao tiếp hoặc là không bằng lòng tham gia. Hắn chính là người không bằng lòng tham gia đó”

“Vậy hắn hôm nay tới tìm ngươi làm gì? Dự định hợp tác với chúng ta sao?”

“Không phải, mặc kệ gặp phải vấn đề gì thì hắn luôn cảm thấy bản thân mình có thể xử lý được. Chỉ là vừa nãy hắn phát hiện phía bên chúng ta có động tĩnh, cho nên mới tới xác nhận mà thôi”

“Ta thật sự không hiểu, đã đến nước này rồi mà vẫn không muốn gia nhập”

“Mỗi người đều có chí riêng của mình. Người này rất quái gở, hắn không muốn nhúng tay vào, chúng ta cũng không thể ép buộc hắn giúp đỡ chúng ta được.

“Tên của người đó là gì?”

“Họ Ba, tên là Ba Thịnh Thanh. Hắn mở một tiệm xăm, tay nghề xăm rất tốt. Có nhu cầu ở phương diện này có thể chăm lo buôn bán.

* Đây người cùng họ với Tam Hủy, từ chương này mình sẽ để Tam Hủy => Ba Hủy, như vậy sẽ đúng nghĩa hơn theo raw a.

“Ba Thịnh Thanh? Tên gì lạ vậy.

“Có rất ít người họ Ba. Ta nghi ngờ hắn là người dân tộc thiểu số, chỉ là hắn không bằng lòng nói cho chúng ta biết”

Ngũ Kỳ ở một bên lên tiếng.

Sau khi ghi nhớ cái tên này trong lòng, Lý Hỏa Vượng mở điện thoại lên xem giờ rồi nói:

“Ta về trước đây, liên tục không về nhà sẽ khiến người trong nhà dễ nghi ngờ. Bên này mà có tiến triển gì thì phải báo cho ta biết ngay.

Lý Hỏa Vượng lại liếc nhìn những tù binh trên mặt đất, sau đó quay người rời khỏi tầng hầm.

“Này, lần sau các ngươi tới nhớ mang theo chút đồ ăn vặt hay gì đó nha. Ở cái chỗ chết tiệt này chẳng có gì cả.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Trần Hồng Du mở miệng phàn nàn.

“Biết rồi.

Lý Hỏa Vượng vừa bước lên xe đạp công cộng, thoáng sửng sốt, hắn cảm thấy lời nói này rất quen thuộc.

“Làm sao vậy Hỏa Vượng?”

Dương Na hỏi.

Lý Hỏa Vượng lắc đầu, trực tiếp rời đi.

Ngay khi hắn vừa rời khỏi Quất Tử Châu thì chuông điện thoại đột nhiên reo lên, là cuộc gọi từ một người mà hắn không ngờ tới, Dịch Đông Lai.

“Alo, có chuyện gì không bác sĩ Dịch?”

Lý Hỏa Vượng hỏi.

“Gọi điện hỏi thăm chút thôi, gần đây ngươi thế nào rồi? Có xuất hiện ảo giác hay huyễn thính gì không? Và có xuất hiện những bệnh trạng khác như trước đây không?”

“Không có, ta vẫn khỏe. Bệnh của ta thật sự khỏi rồi, cảm ơn bác sĩ Dịch nhiều. Cờ thưởng của mẹ ta thật sự không trao cho nhầm người”

Đúng lúc này, Lý Hỏa Vượng nhìn thấy phía xa có một chiếc xe mô tô đậu ở ngã tư. Người điều khiển chiếc xe mô tô không ai khác chính là Ba Thịnh Thanh, người nói chuyện với Thanh Vượng Lai trước đó. Thời điểm Lý Hỏa Vượng nhìn hắn, đối phương cũng nhìn sang. Lúc này Lý Hỏa Vượng mới phát hiện một chi tiết, trên con ngươi của đối phương hình như cũng có hình xăm.

Đây là lần đầu tiên Lý Hỏa Vượng nhìn thấy hình xăm có thể xăm trên con ngươi.

“Alo? Lý Hỏa Vượng, ngươi có nghe ta nói không?”

“Ờ, có nghe, bác sĩ Dịch cứ nói đi”

“Ta hỏi ngươi, gần đây ngươi có uống thuốc đúng giờ không?”

“Uống chứ, uống chứ Lý Hỏa Vượng thuận miệng nói qua loa lấy lệ, đương nhiên là hắn không uống.

Từ sau khi bắt được những người kia thì hắn liền dừng thuốc hoàn toàn.

Thật sự có người theo dõi hắn, thật sự có người muốn bắt cóc hắn, bản thân căn bản không có bệnh thì uống thuốc làm gì chứ.

Tác dụng phụ của loại thuốc thần kinh này rất nghiêm trọng, nếu tiếp tục uống thì sợ là không có bệnh cũng uống cho có bệnh.

“Vậy thì tốt, nhớ kỹ nha, nhất định phải uống thuốc đúng giờ, nếu không uống thuốc đúng giờ thì sẽ xuất hiện một số triệu chứng mà chính bản thân ngươi cũng không phân biệt rõ được” Nhìn thấy người họ Ba lái xe mô tô đến gần, Lý Hỏa Vượng vội vàng gật đầu:

“Ừm, ta biết rồi. Bác sĩ Dịch này, ta còn có việc phải làm, hôm nay chúng ta dừng cuộc nói chuyện này tại đây thôi”

“Lý Hỏa Vượng?”

Vang lên tiếng nổ của xe mô tô, một chiếc mô tô hạng nặng màu đen dừng lại bên cạnh Lý Hỏa Vượng.

Lý Hỏa Vượng nhìn người đàn ông có hình xăm trước mặt. Người đàn ông này tên là Ba Thịnh Thanh, hình xăm trên mặt đối phương khiến Lý Hỏa Vượng có ấn tượng không tốt với người này.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận