Oành.
Lôi Kiếp cực kỳ khủng bố lao thẳng tới Tịch Diệt Kiếm Thần.
Dưới cái nhìn của thiên địa, Tịch Diệt Kiếm Thần đã vi phạm lời hứa, cho nên phải gánh chịu trừng phạt kinh người.
Chỉ là Tịch Diệt Kiếm Thần quá kiêu ngạo, đối mặt với sự trừng phạt của thiên địa lại không chấp nhận thỏa hiệp, ông ấy lựa chọn phản kháng.
Ông ấy dựa vào kiếm ý của bản thân để đối đầu với ý chí của thiên địa.
Khí phách như vậy khiến ai chứng kiến cũng rung động và kính nể không thôi.
Nhưng nếu như tỉnh táo mà suy nghĩ lại, bọn họ phát hiện cách làm này chẳng có ý nghĩa gì cả, bởi vì thiên địa căn bản là không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì hết.
Ngược lại, chính bản thân ông ấy thì thương tích đầy mình.
Ông ấy đứng sừng sững giữa bầu trời, cảm nhận nỗi thống khổ vạn tiễn xuyên tâm, ngửa mặt lên trời gào thét, ông ấy không cam lòng, cũng không phục.
Oành!
Vô số phi kiếm lại lần nữa xuyên thấu tinh khí thần của ông ấy, để ông ấy cảm nhận được thống khổ trước nay chưa từng có.
Mọi người trầm mặc, lẳng lặng nhìn mọi việc đang diễn ra, bọn họ kính nể Tịch Diệt Kiếm Thần nhưng lại cảm thấy bi thương nhiều hơn.
Sự tồn tại mạnh mẽ như như Tịch Diệt Kiếm Thần cũng phải chịu sự chi phối của thiên địa, nói thẳng ra là chẳng có cơ hội để trở tay…
Đây là là điều bọn họ khó mà chấp nhận nổi.
Oành.
Từng đạo Thiên Kiếp trút xuống.
Đều bổ thẳng về phía Tịch Diệt Kiếm Thần, nguyên thần của ông ấy đã thủng lỗ chỗ, rách nát tiêu điều. Vô số cường giả nhìn Thiên Môn mở ra, lại nhìn thấy Tịch Diệt như vậy, trong ánh mắt tràn đầy đồng tình.
“Tại sao thiên địa nhất định phải diệt thế? Chẳng lẽ không thể chấp nhận nổi tình trạng này của Đại thế hay sao?”
Có giọng nói vang lên.
Trong giọng nói không che giấu được phẫn nộ và không cam lòng, tự chất vấn thiên địa vì sao nhất định phải diệt thế?
Chỉ là thiên địa không trả lời hắn ta, cũng không cần thiết phải trả lời.
Tịch Diệt Kiếm Thần phải chịu đựng nỗi thống khổ khôn tả.
Khi Thiên Kiếp đã ngưng tụ đến đạo thứ bảy, Tịch Diệt Kiếm Thần đã gần như không thể trụ vững nổi nữa rồi, nguyên thần của ông ấy bắt đầu tiêu tán, kiếm ảnh xung quanh kiếm hải cũng dần dần tàn lụi.
Đây là dấu hiệu không tốt.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetNếu Tịch Diệt Kiếm Thần thật sự ngã xuống, kiếm hải này xem chừng đủ mạnh để hủy diệt thiên địa, không ai có thể thoát khỏi trường hạo kiếp này.
Bên trong núi Thông Thiên Kiếm.
Sắc mặt của Cố Cẩm Niên thay đổi không ngừng, hắn không hi vọng Tịch Diệt Kiếm Thần sẽ chết trong trận Thiên Kiếp này, hắn muốn ra tay hỗ trợ ông ấy, nhưng tiền bối đĩa sắt nói không sai.
Nếu hắn dính vào việc này, không những không giúp ích được gì cho Tịch Diệt Kiếm Thần mà ngược lại, có thể sẽ liên lụy đến ông ấy.
Hắn cau mày.
Trong lúc nhất thời, thật không biết nên làm sao cho phải.
Cho dù là vì lí do gì, Tịch Diệt Kiếm Thần cũng không thể chết như vậy được, nếu ông ấy chết, kiếp nạn sẽ đổ ập xuống thế nhân, khoan nói mấy chuyện khác, ít nhất thì thương sinh Đại thế sẽ bị huyết tẩy hơn phân nửa.
Nghĩ tới đây, Cố Cẩm Niên hít sâu một hơi, tiến lên trước một bước.
“Ngươi tuyệt đối không được xúc động mà ra tay hỗ trợ, sẽ chẳng có ích gì đâu, ngươi ra tay chỉ khiến ngươi rước thêm rắc rối mà thôi.”
“Ta biết suy nghĩ của ngươi, ngươi muốn thông qua Khí vận Đại thế để trợ giúp Tịch Diệt Kiếm Thần.”
“Nhưng việc này chẳng thấm vào đâu, thậm chí không có chút ý nghĩa nào cả.”
“Tịch Diệt Kiếm Thần và Thập Điện Diêm La không giống nhau. Thập Điện Diêm La bọn họ tình nguyện thuận theo thiên địa nên mới xuất thế, còn Tịch Diệt Kiếm Thần lại là vì chấp niệm mà ra, cho nên Thiên Đạo của Đại thế này cũng không bảo vệ được ông ấy.”
“Việc ông ta đang làm thật sự không có ý nghĩa gì.”
Tiền bối đĩa sắt mở miệng cảnh cáo Cố Cẩm Niên, ông ấy sợ Cố Cẩm Niên vì xúc động mà hành động dại dột tiến lên giúp đỡ gì đó.
Việc này thật sự không có tí lợi ích nào hết.
Nghe nói như thế, Cố Cẩm Niên lại không chút do dự, hắn biết được tiền bối đĩa sắt sẽ dùng mọi lý do để ngăn cản hắn, nhưng Cố Cẩm Niên hiểu rất rõ, cho dù là thành công hay thất bại, hắn sẽ không bỏ rơi ông ấy, hắn nhất định phải ra tay hỗ trợ.
Chỉ là ngay lúc Cố Cẩm Niên định tiến lên, giọng nói của Tịch Diệt Kiếm Thần lại chậm rãi vang lên.
“Lão phu không cần ngươi giúp.”
“Lão phu tự có biện pháp.”
“Ngươi cứ yên tâm dung hợp bảy đại ấn ký, ta sẽ vì ngươi mà hộ đạo.”
Giọng nói bình tĩnh vang lên, đây là bá khí của Tịch Diệt Kiếm Thần. Lúc này, thần thức của ông ấy cảm nhận được ý chí và suy nghĩ của Cố Cẩm Niên nhưng ông ấy quyết định từ chối ý tốt đó, thậm chí lúc này đây, ông ấy còn muốn hộ đạo cho Cố Cẩm Niên.
“Tiền bối…”
Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn không biết nên nói cái gì cho phải, Tịch Diệt Kiếm Thần cũng không phải là người xấu, chỉ bởi vì chấp niệm ở trong lòng nên mới quyết định thỏa hiệp với thiên địa và xuất hiện ở thời đại này.
Mỗi người đều có mặt tối u uất không muốn ai thấy được, Tịch Diệt Kiếm Thần cũng có, mà mặt tối đó sinh ra là bởi vì chấp niệm.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.