Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 5

3:27 sáng – 14/11/2024

7.

Tôi lùi lại, để lộ bối cảnh phòng tắm phía sau cùng con dao gọt hoa quả trên tay.

Những người xem bình luận đã nhận ra có điều không ổn:

[Sao tôi thấy có gì đó không ổn nhỉ? Chị gái định làm gì vậy?]

[Con Chu Tô Điềm đó đúng là đồ khốn nạn, rõ ràng là lỗi của mẹ nó mà nó còn ở đây áp đặt đạo đức của người ta, nó muốn nhảy thì nhảy đi! Loại người như vậy chết đi cho xong!]

[Chị gái, chị đừng làm chuyện dại dột! Cho dù Chu Tô Điềm có chết thật thì cũng không liên quan đến chị!]

Tôi cầm con dao gọt hoa quả, buồn bã tuyệt vọng nhìn vào ống kính: “Có phải tôi đã thực sự làm sai rồi không?”

“Lúc đầu tôi không nên khuyên mẹ tôi giữ lại mẹ của Chu Tô Điềm, nếu mẹ cô ta không ở lại thì sau này sẽ không có chuyện gì xảy ra…”

[Không phải lỗi của chị! Chị là người tốt! Là Chu Tô Điềm với mẹ nó quá đê tiện! Chị đừng làm chuyện dại dột mà!]

[Tôi là bạn cùng lớp của hai người đó, Chu Tô Điềm học ở trường chúng tôi được hai tháng thì bị đuổi học, vì lần trước cô ta cũng dùng cái chết để uy hiếp Niệm Vy!]

[Hóa ra là có tiền án, Chu Tô Điềm mau đi chết đi! Mẹ cô ta cũng mau đi ngồi tù cho tôi! Chị gái ngàn vạn đừng làm chuyện dại dột mà cầu xin chị!]

Tôi chỉ nhìn Chu Tô Điềm trong điện thoại: “Tôi chỉ muốn học hành tử tế và sống tốt thôi, tại sao lại khó khăn đến vậy?”

“Tại sao lần nào cô cũng phải dùng cái chết để uy hiếp tôi?”

“Cuối cùng tôi đã làm gì sai mà cô lại hận tôi như vậy?”

“Trộm đồ không phải do mẹ cô tự trộm sao?”

“Bà ta vi phạm pháp luật thì phải chịu hình phạt của pháp luật, như vậy mới có thể làm lại cuộc đời, tại sao cô lại dùng cái chết để ép tôi hòa giải với bà ta, tước đi cơ hội làm lại cuộc đời của bà ta?”

“Chu Tô Điềm, cô từ bỏ đi, coi như là vì mẹ cô.”

Tôi mỉm cười trong nước mắt: “Nhưng cô yên tâm, nếu cô chết, tôi cũng sẽ phải trả giá cho cái chết của cô.”

Sau đó, tôi giơ con dao gọt hoa quả lên, trong ánh mắt kinh ngạc của Chu Tô Điềm, tôi đâm một nhát!

Máu tươi nở rộ trong bồn tắm đầy nước, tôi tái nhợt và yếu ớt cười với ống kính: “Thôi vậy, tôi mệt rồi.”

Bình luận của cư dân mạng đã hoàn toàn che khuất khuôn mặt ngơ ngác của Chu Tô Điềm:

[Cứu người cứu người mau cứu người!]

[Chị gái ngàn vạn đừng có chuyện gì mà cầu xin chị!]

[Con khốn nạn cũng mau nhảy đi! Chết đi cho xong đừng làm ô nhiễm không khí nữa!]

Chiếc điện thoại rơi xuống đất, màn hình tối đen.

Còn về phía Chu Tô Điềm, cô ta đã hoàn toàn không biết phải làm sao trước hành động của tôi.

Cô ta ngồi trên sân thượng, không dám nhảy, không nhảy cũng không được, những người xem livestream của tôi ở dưới đang la hét:

“Mau nhảy đi! Cô đã hại chết chị gái kia rồi, cô còn mặt mũi nào sống trên đời này nữa?”

“Nhảy đi! Con khốn! Hại người ta thành ra thế này, sao bản thân lại không dám! Muốn nhảy thì nhảy nhanh đi! Đừng lề mề nữa!”

“Mẹ kiếp, tao hận không thể xông lên đẩy nó một cái, chết luôn đi cho tao!”

Thiếu gia nhà họ Cố tức đến nỗi nhảy dựng lên: “Các người biết gì chứ? Đều là lỗi của Phương Niệm Vy! Điềm Điềm vô tội!”

Chu Tô Điềm ngồi trên sân thượng, muốn nhảy thật thì không dám, không nhảy thì không biết phải kết thúc thế nào, cuối cùng, cô ta nhìn thấy thiếu gia nhà họ Cố bảo vệ mình, liền “oa.” một tiếng khóc nức nở.

Sau đó bị lính cứu hỏa mai phục từ trước kéo xuống.

Trò hề tìm chết này kết thúc bằng việc tôi tự cắt tay tự tử được đưa vào bệnh viện, còn Chu Tô Điềm bị toàn bộ cư dân mạng khinh thường mắng chửi.

“Lần sau không được hành động bốc đồng như vậy nữa! Con có biết con vừa làm mẹ sợ chết khiếp không.”

Trong bệnh viện, mẹ tôi nhìn cổ tay được băng bó cẩn thận của tôi, đau lòng đến nỗi mắt đỏ hoe.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Tôi rất áy náy: “Trước đó con đã nói với mẹ cùng bố rồi mà…”

Mẹ tôi trừng mắt nhìn tôi: “Còn cãi à?”

Tôi không nói gì nữa.

Từ trước đến nay, khi đối mặt với sự vô lý của Chu Tô Điềm, tôi vẫn luôn giữ bình tĩnh nhưng dù có lý lẽ thế nào cũng không ngăn được một số người không biết đúng sai nói tôi máu lạnh, vô tình các kiểu.

Từ Chu Tô Điềm, tôi học được một đạo lý, đó là phát điên bán thảm thực sự có tác dụng nhưng phải phát điên đúng lúc, bán thảm một cách mạch lạc.

Có lý mới có thể đi khắp thiên hạ, vô lý chỉ có thể bị người ta khinh thường.

Cắt tay là thật, tự tử là giả, trước khi cắt tay, tôi đã báo cho bố mẹ biết để họ không phải lo lắng.

Sau đó lại viết một bức di thư tình cảm chân thành, dán kèm bảng lương năm năm của mẹ Chu Tô Điềm, cùng với bằng chứng bà ta lười biếng không làm việc và trộm cắp.

Chu Tô Điềm muốn dùng dư luận để ép tôi, tôi chỉ dùng lại chiêu của cô ta mà thôi.

Bố tôi đang gọi điện cho chủ tịch tập đoàn Cố thị, về chuyện thiếu gia nhà họ Cố giúp Chu Tô Điềm ép tôi, ông ấy thực sự tức giận:

“Tôi còn từng nghĩ đến chuyện gả Niệm Vy cho nó, vậy mà nó lại là một đứa ngu như thế, nó lớn lên bằng cách nào vậy?”

Thành thật mà nói, tôi cũng không hiểu lắm, tại sao Chu Tô Điềm và thiếu gia nhà họ Cố lại có thể trở thành nữ chính và nam chính của thế giới này?

Cái gọi là sảng văn, chẳng lẽ là vô lý gây sự, dựa vào việc đảo ngược trắng đen và bán thảm để tạo ra ảo giác rằng mình đáng thương nhất thế giới, khiến mọi người đều phải thuận theo ý mình sao?

Vậy thì tôi với mẹ tôi đã làm sai điều gì, những người qua đường vô tội bị Chu Tô Điềm liên lụy đã làm sai điều gì?

Những bài văn như vậy viết ra để cho ai xem?

Rõ ràng sảng văn thực sự là chỉ nhân vật chính trong tình huống bị ngược đãi, trút giận lên những kẻ ngược đãi mình, chứ không phải liên lụy đến người vô tội, bán thảm giả đáng thương.

Sinh ra trong một quyển tiểu thuyết tam quan bất chính như vậy là bất hạnh của tôi, may mà tôi mơ thấy cốt truyện, có thể tránh được kết cục ban đầu.

Khi tôi xuất viện, bản án của mẹ Chu Tô Điềm cũng đã được tuyên.

Số tiền trộm cắp lên đến bảy mươi vạn, bị kết án mười một năm tù giam.

Thiếu gia nhà họ Cố cũng thật si tình, cư dân mạng mắng Chu Tô Điềm đến mức không còn manh giáp, thậm chí chỉ cần cô ta ra ngoài là sẽ bị người qua đường ném trứng thối và chửi bới, vậy mà anh ta vẫn coi cô ta như bảo bối.

Nhưng những ngày tháng tốt đẹp của họ cũng không kéo dài được bao lâu, vì những hành động của thiếu gia nhà họ Cố trong buổi phát trực tiếp của tôi, cư dân mạng cũng mắng luôn cả anh ta, giá cổ phiếu của tập đoàn Cố thị giảm mạnh, chủ tịch hội đồng quản trị cũng mắng anh ta như tát nước vào mặt.

Thêm vào đó là sự gây sức ép của bố tôi, anh ta lại ôm chặt Chu Tô Điềm không chịu buông, chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Cố thị liền chuyển sang bồi dưỡng đứa con trai út.

Tôi lên mạng báo bình an với những cư dân mạng quan tâm đến mình, sau đó cùng bố mẹ lên máy bay ra nước ngoài.

Tôi đi du học nước ngoài rồi.

Giờ thì trời cao đất rộng, Chu Tô Điềm không thể tiếp tục gây rắc rối cho tôi nữa rồi chứ?

Trong thời gian du học ở nước ngoài, tôi vẫn luôn theo dõi sát sao động tĩnh của Chu Tô Điềm.

Lúc đầu, thiếu gia nhà họ Cố bị cắt thẻ đuổi khỏi nhà vẫn có thể đối xử ân cần với Chu Tô Điềm nhưng thời gian trôi qua, cộng thêm việc Chu Tô Điềm không hề biết kiềm chế, lại gây ra nhiều rắc rối, anh ta không chịu nổi nữa.

Họ cãi nhau một trận rồi chia tay, thiếu gia nhà họ Cố trở về nhà họ Cố, Chu Tô Điềm liền chạy đến nhà anh ta gây ầm ĩ.

Cô ta chỉ trích anh ta bội bạc, mắng anh ta là kẻ phản bội, là một tên cặn bã, tuyệt nhiên không nhắc đến việc trước đây thiếu gia nhà họ Cố đã giúp đỡ hỗ trợ cô ta như thế nào.

Cuối cùng, thiếu gia nhà họ Cố cũng nếm được mùi vị bị Chu Tô Điềm đeo bám như tôi trước đây.

Nhưng anh ta tàn nhẫn hơn tôi nhiều, một lần Chu Tô Điềm đến nhà anh ta đòi tiền không được, liền đe dọa anh ta không đưa tiền thì sẽ chết.

Thiếu gia nhà họ Cố tức giận đến mức đẩy Chu Tô Điềm ngã xuống cầu thang làm cô ta bị liệt nửa người.

Thiếu gia nhà họ Cố vào tù làm bạn với mẹ Chu Tô Điềm, còn Chu Tô Điềm cũng giống như bố cô ta, cả đời này phải nằm liệt trên giường.

Còn tôi, tất nhiên là sống tốt cuộc sống của mình, chào đón một tương lai hoàn toàn mới!

-Hết-

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận