7
Trong lúc sợ hãi tột độ, điện thoại di động của Đỗ Băng rơi xuống đất, xung quanh lại rơi vào bóng tối.
Có lẽ quỷ tân nương kia muốn chậm rãi tra tấn Đỗ Băng, vì vậy cô ta cũng không vội giết hắn, chỉ khóc và hú vào tai hắn mỗi đêm.
Bất kể hắn có trốn ở đâu thì quỷ tân nương đều tìm được, giống như mèo và chuột!
Điều này thật sự rất tàn nhẫn!
Ban ngày Đỗ Băng suy nghĩ lung tung, ban đêm lại không thể đi vào giấc ngủ, chưa đến mấy ngày đã xuất hiện vấn đề lớn về tinh thần.
Rất nhanh đêm giao thừa đã đến, hợp đồng được ký từ lâu nếu không đi sẽ phải bồi thường một số tiền lớn vì vậy Đỗ Băng đành phải cắn răng tham gia.
Tình cờ, ban tổ chức đã sắp xếp để Đỗ Băng và Ninh Hân, những người từng là đồng đội cùng nhau bước đi trên thảm đỏ.
Sau đó, mọi người nhìn thấy Ninh Hân, người đã lâu không lộ diện, mặc một bộ gấm trắng có hoa văn tinh xảo, thêu một đoá sen lớn lấp ló trong vạt áo. Sợi tơ buộc tóc cùng mão đội đầu bằng ngọc thạch như gãi đúng chỗ ngứa, đơn giản nhưng cao quý.
Anh ấy mỉm cười nhẹ nhàng, vẻ dịu dàng và tao nhã toát lên giữa đôi mày, thật sự rất giống như một thiếu niên tuấn tú thời cổ đại.
Khán giả đều sôi trào.
“Tôi không phải fan, nhưng tôi thừa nhận Ninh Hân thật sự là quá tuyệt!”
“Nói ra thì người anh em này thật là xui xẻo, nhan sắc và làm việc đều tốt, nhưng sao đột nhiên lại chìm?”
“Bây giờ không phải lại xuất hiện rồi sao? Tôi tới đây để tuyên bố, sau ngày hôm nay, Ninh Hân nhất định sẽ trở lại đỉnh cao!”
Trong thoáng chốc, Đỗ Băng đang đi bên cạnh anh ấy lại biến thành tro bụi.
Thoạt nhìn thì hắn không được ổn cho lắm, đôi má hóp cộng thêm quầng thâm dưới mắt, bước đi liêu xiêu và còn suýt bị vấp ngã.
Ngay lúc mọi người đang thảo luận xem Đỗ Băng bị quỷ ám hay uống thuốc thì hai người bước lên sân khấu.
Đột nhiên hai mắt Đỗ Băng trợn to như thể đã phải chịu sự sợ hãi tột độ, chỉ tay vào nơi nào đó: “Đừng… đừng tới đây! Tao đã bảo mày đừng tới đây mà!”
“Xin mày đừng đến đây! Làm ơn!”
Sau đó, hắn vừa khóc vừa hét rồi dùng sức đẩy Ninh Hân: “Tìm hắn! Mày đi tìm hắn đi! Tại sao lại quấy rầy tao? Người mặc đồ của người yêu mày chính là hắn, không phải tao!”
“Tao đã đưa cho hắn quần áo của người trong lòng mày, sao mày lại không đi tìm hắn?!”
Vừa nói, hắn vừa khóc vừa la hét rồi suy sụp hoàn toàn.
Đây là lần đầu tiên một sự cố như vậy xảy ra trong chương trình đêm giao thừa! Mọi người đều bị sốc toàn tập!
Ngay lúc người tổ chức chuẩn bị kéo Đỗ Băng ra khỏi sân khấu, thì cảnh tượng khác đã được phát trên màn hình led ngay phía sau sân khấu.
Đó là lời thừa nhận của Đỗ Băng qua điện thoại rằng hắn đã nhiều lần dùng tà thuật hãm hại Ninh Hân chỉ vì lòng ghen ghét đố kị, cũng như việc động một chút là không trả chi phí sinh hoạt và cắt giảm lương của nhân viên.
Cuối video có đính kèm bằng chứng thật về việc studio Đỗ Băng trộm tiền vàng và lén tổ chức show thực tế để tuyển chọn và đào tạo thành viên nhóm nhạc.
Dù là hot lưu lượng, nhưng chỉ cần bày ra một khía cạnh nào đó cũng đủ để sập, mãi mãi không thể chuyển mình, chứ đừng nói đến Đỗ Băng, thứ gì xấu cũng có.
Nhưng cho dù không có những thứ này thì hắn cũng không thể phát triển trong giới giải trí được nữa, vì Đỗ Băng được chẩn đoán mắc chứng rối loạn hoang tưởng nghiêm trọng và hắn sẽ phải sống nốt phần đời còn lại trong bệnh viện tâm thần ở ngoại ô thành phố.
Quá tuyệt, người xấu tự làm tự chịu.
Quả thật quá hoàn hảo!
8
Vì ghen ghét mà đẩy một người đồng nghiệp đến chỗ chết thật khiến người tôi kinh sợ!
Quả dưa đêm giao thừa to đến mức gây sốc khiến nạn nhân trong vụ đó là Ninh Hân phải nằm trên hot search suốt một tuần.
Ngoài ra, phong cách ngày hôm đó lại giúp anh trở nên nổi tiếng nên lệnh phong sát mềm của Ninh Hân cũng tự nhiên được dỡ bỏ.
Chưa cần nói đến việc trở lại đỉnh cao, ít nhất tôi không còn phải lo lắng về công ăn việc làm nữa.
Có người lo lắng quỷ tân nương sẽ hãm hại Ninh Hân vì mặc quần áo của người yêu cô ta?
Chắc chắn sẽ không!
Chuyện của Minh giới do bà nhỏ này quyết định!
Tôi đã sớm nhờ quỷ sai nói với quỷ tân nương rằng Đoạn Lang của cô ta đã đi đầu thai, để cô ta có thể buông bỏ những chấp niệm trong lòng và ở yên dưới Minh giới, nỗ lực cải tạo.
Có lẽ lần sau Đoạn Lang đầu thai, tôi có thể giúp bọn họ đến được với nhau!
Đương nhiên quỷ tân nương rất biết ơn tôi, làm gì có chuyện còn để tâm đến bộ quần áo nữa?
Ninh Hân trong hoạ có phúc, tăng lương cho toàn bộ nhân viên trong studio! Đã vậy còn khao chúng tôi một bữa tiệc lớn!
Hu hu, tôi khóc chết mất, anh ấy tốt bụng quá đi mất!
Cho dù không phải vì vẻ ngoài của anh ấy thì tôi vẫn sẽ làm việc cho anh ấy đến hết cuộc đời!
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetTrong thời gian đó, mọi người trong trường quay đều như được tiêm máu gà, cố gắng liên lạc với Ninh Hân để anh ấy nhận thêm tài nguyên và thảo luận về việc hợp tác. Họ cực kỳ nhiệt tình!
Cho đến một buổi sáng, tôi bước vào văn phòng thì thấy sắc mặt mọi người đều bi thảm, Ninh Hân thì ủ rũ. Tôi có thể nhìn ra được tình hình không được tốt cho lắm.
Trong khi tôi đang băn khoăn, nhà tạo mẫu Tiểu Mỹ đã kéo tôi sang một bên và oán hận nói: “Giám đốc Triệu của Youle đã mời anh Hân của chúng tôi đi chơi lễ hội ban đêm! Cái lão già đó thật là!”
Youle.com hiện là nền tảng video toàn diện phổ biến nhất. Nếu có thể liên hệ được với ban quản lý cấp cao của họ thì nguồn tài nguyên mà họ có thể thả qua kẽ tay thôi cũng đủ để chúng tôi tồn tại trong một năm!
Tôi không hiểu tại sao Tiểu Mỹ lại tức giận như vậy.
Tiểu Mỹ nặng nề dậm chân: “Tranh Tranh, cô đến muộn nên không biết, ông giám đốc Triệu kia nổi tiếng… thích đàn ông!”
Thích đàn ông?!
Đầu của tôi đột nhiên nổ tung, người mà Tô Tranh Tranh tôi đặt lên đầu con tim, chỉ liếc nhìn thôi cũng sợ anh ấy bị bay màu, ấy vậy mà hắn ta dám thèm muốn.
Tôi tức giận đến mức cầm đại một cây gậy gỗ lên và bắt đầu đi vài đường quyền!
Các đồng nghiệp nhanh chóng vây quanh: “Tranh Tranh, em đừng xúc động! Nếu muốn tồn tại trong giới giải trí thì không được đắc tội với giám đốc Triệu!”
Theo các đồng nghiệp nói, giám đốc Triệu đánh tiếng Ninh Hân không phải chuyện ngày một ngày hai.
Sau khi ra mắt, giám đốc Triệu từng năm lần bảy lượt đưa ra nhiều lời mời, nhưng Ninh Hân không chạy đến xu nịnh, chỉ biết khiêm tốn qua ngày.
Khi đó Ninh Hân đã nổi tiếng, đằng sau có rất nhiều lực đẩy của nhà đầu tư nên giám đốc Triệu phải tạm thời thu tâm tư về.
Năm ngoái Ninh Hân gặp xui xẻo, bị cả giới phong sát mềm, tuy nói Đỗ Băng làm chuyện xấu nhưng trong đó cũng có bút tích của giám đốc Triệu này! Đó là sự trả thù cho việc “không thức thời” của Ninh Hân!
Bây giờ sự thật cuối cùng được phơi bày, công việc dần khôi phục, vậy nên dụng ý lời mời này của giám đốc Triệu rất rõ ràng, không thuận theo hắn ta thì hắn sẽ diệt Ninh Hân!
Thuận theo thì chắc chắn không rồi, nhưng làm sao có thể rời khỏi giới như thế này? Đâu ai cam tâm chứ!
Không có cách nào vẹn cả đôi đường sao?
Tôi suy nghĩ một lúc rồi bước đến trước mặt Ninh Hân, vỗ ngực nói: “Chị Lưu tiêu chảy còn nằm ở viện, hôm nay em đi dự tiệc cùng anh! Nhất định sẽ mang anh về trong nguyên vẹn!”
“Chúng ta nhất định phải làm cho cái kia tên họ Triệu kia quỳ xuống, giao hết tài nguyên cho chúng ta!”
9
“Anh ơi, lát nữa anh muốn nói gì thì cứ nói! Anh không cần phải uống rượu! Anh không cần phải nể mặt lão già đó đâu, biết không?”
Ninh Hân sờ đầu tôi rồi đột nhiên cười lớn.
“Thật ra, ý định ban đầu của anh khi bước vào ngành này là muốn trở thành một diễn viên giỏi và một nghệ sĩ giỏi, đồng thời cũng để chứng minh rằng anh có thể thành công mà không cần dựa dẫm vào bất cứ ai. Bây giờ… điều đó đã đi ngược lại ý định ban đầu của anh. Giờ anh có giải nghệ cũng không sao đâu.”
“Chính là như vậy… Nếu anh thật sự muốn về quê trồng khoai thì em có đồng ý đi theo anh không?”
Tôi không chút do dự, gật đầu: “Đồng ý! Đồng ý một trăm lần! Dù bán khoai lang nướng hay bánh bao hấp, trứng luộc lá trà, Tô Tranh Tranh em sẽ mãi mãi ở cạnh anh trai!”
Ninh Hân cười đến cong eo, lúc đấy tôi mới phản ứng lại.
Hừ! Anh trai tôi không làm gì sai cả, tại sao anh ấy lại phải rời giới giải trí trong khi bản thân rất có năng lực? Chính là lão khốn đó muốn anh ấy rời đi!
Hãy xem tôi chỉnh chết hắn đây!
Khi chúng tôi đến phòng riêng, chỉ có một mình giám đốc Triệu.
Ánh mắt hắn ta vừa nhìn thấy Ninh Hân liền sáng lên, nóng lòng chỉ vào tôi: “Tối nay tôi và Ninh Hân bận tâm sự mỏng, cô có thể về rồi!”
Tất nhiên là tôi không thể quay về, tôi sải bước nghênh ngang tiến vào.
Nhưng sau đó lại thấy giám đốc Triệu đột nhiên mỉm cười đóng cửa lại: “Đi đi, đi thôi! Ninh Hân, bây giờ chỉ có hai chúng tôi ở đây!”
Ninh Hân nghi ngờ nhìn giám đốc Triệu rồi lại nhìn tôi, chuẩn bị nói.
Giám đốc Triệu đột nhiên ném mình lên ghế sofa, ôm chiếc gối trìu mến nói: “Hân, em có biết anh đã chờ ngày này lâu lắm rồi không? Anh đã muốn làm điều này với em ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy em!”
Vừa nói, hắn ta vừa chu đôi môi căng mọng, hôn thật mạnh vào chiếc gối!
!!!
Ninh Hân sửng sốt, sờ khuỷu tay của tôi rồi nói: “Giám đốc Triệu điên rồi sao?”
Tôi kéo anh ấy sang một bên và đặt ngón tay lên môi: “Suỵt! Đứng xem kịch hay đi.”
Lúc này, giám đốc Triệu chỉ có thể nhìn thấy chiếc gối trong ngực mình, giống như tôi và Ninh Hân không hề tồn tại vậy!
Hắn ta vuốt ve chiếc gối như báu vật quý hiếm, trìu mến thổ lộ: “Hân, từ lần đầu tiên nhìn thấy em, trong lòng anh đã không thể chứa thêm người khác, em theo anh đi!”
“Chỉ cần em hứa với anh thì năm mới anh sẽ cho em vị trí trung tâm! Anh cũng sẽ cho em vị trí người phát ngôn của đài! Hơn nữa tất cả tài nguyên thời trang đều sẽ giao cho em!”
Tất nhiên, chiếc gối sẽ không đáp lại hắn, nhưng hắn nhanh chóng tỏ ra vui vẻ và tự quyết định: “Được rồi! Được rồi! Nghe theo em, cái gì anh cũng đều nghe theo em!”
“Hân của chúng tôi thật là có tình thú, khà khà! Em đợi đấy cho anh!”
Nói xong hắn bắt đầu cởi áo khoác ra! Quần dài! Ngay cả bộ tóc giả cũng vứt nốt!
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.