Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ Đô Thị Chuyến Xe Bus Số 14 Chương 81: ĐẰNG SAU MẶT NẠ

Chương 81: ĐẰNG SAU MẶT NẠ

5:10 chiều – 27/10/2024
Ở bên ngoài phòng dưới đất truyền đến tiếng bước chân chậm rãi, chú Quỷ tay phải cầm một chuỗi vòng hạt đào, vừa gảy, vừa đi vào

“Tại sao ngươi gϊếŧ bác Hải!!!” Nhìn thấy chú Quỷ, trong nháy mắt tôi phẫn nộ quát.

Chú Quỷ trên mặt rõ ràng hiện lên vẻ sửng sốt, hơi kinh ngạc hỏi tôi: “Hắn chết rồi?”

Tôi lớn tiếng mắng: “Nói láo! Ngươi không cần ở nơi này giả từ bi mèo khóc chuột, chính mình gây ra chuyện, nhưng chính mình cũng không có mặt mũi thừa nhận!”

Chú Quỷ một mặt nghiêm túc nói: “Ta ép hắn nói ra tác dụng cụ thể của mắt quỷ, cùng với nó sẽ xuất hiện ở đâu, hắn không nói, ta liền dùng ngân châm niêm phong huyệt đạo trên đỉnh đầu hắn, để hắn thất khiếu chảy máu. Nhưng tuyệt đối sẽ không chết, khoảng hơn nửa canh giờ hắn liền có thể tự chính mình mở, ta cũng coi như đó là một trừng phạt nho nhỏ dành cho hắn”.

“Bác Hải trong trái tim bị cắm một con dao. Đây mới là trí mạng, ngươi dám nói không phải ngươi động thủ!” Tôi cảm giác hai mắt đều đỏ cả lên.

Chú Quỷ vẫn cứ kiên quyết, nói: “Ta tuyệt đối không gϊếŧ hắn, còn con dao? Hừ hừ, ta gϊếŧ người còn cần phải dùng dao sao?”

Trong tâm tôi chấn động, câu nói này của chú Quỷ khiến tôi thấy bối rối. Là một cao thủ như hắn, nếu muốn gϊếŧ người thì sẽ không cần dùng đến dao, một ánh bạc loé lên liền có thể lấy mạng của kẻ địch!

Nếu như những lời của chú Quỷ là thật, thì đã có một người khác bí mật gϊếŧ bác Hải!

Chú Quỷ dùng ngân châm niêm phong huyệt đạo của bác Hải, bác Hải không cách nào cử động được, chờ chú Quỷ đi rồi, người kia liền hiện thân dùng dao đâm chết bác Hải. Lẽ nào, bức ảnh cái chết là từ tay hắn mà ra? Hắn mới là chúa tể sau hậu trường? Vậy người này sẽ là ai?. Tôi rơi vào trầm tư.

Lúc này Nghịch Thiên nói: “Mắt quỷ đồ này là ngươi vẽ?”

Chú Quỷ rất không thân thiện, nói: “Làm sao? Ngươi có ý kiến gì?”

Nghịch Thiên cũng không phải dễ trêu, khuôn mặt đằng sau lớp mặt nạ cười haha, nói: “Có ý kiến thì làm sao? Không có ý kiến thì làm sao?”

Chú Quỷ cũng cười to, nói: “Thú vị đấy, trước tiên để ta xem ngươi có bản lĩnh gì!”

Vừa nói xong, chú Quỷ vứt chuỗi vòng hạt đào xuống, hướng về Nghịch Thiên vọt tới, hai người liền lao vào đánh nhau, khó có thể tách ra được.

Tôi trốn ở trong góc phòng, xem đến trợn mắt ngoác mồm, hai người này đúng là công phu thâm hậu. Nghịch Thiên dùng nắm đấm đánh vào mặt chú Quỷ lại như đánh vào bùn vậy, mặc dù khuôn mặt của chú Quỷ bị biến dạng, nhưng một lúc sau lại trở về nguyên dạng.

Mà chú Quỷ nhân cơ hội nắm lấy tay Nghịch Thiên, bỗng nhiên gập lại, chỉ nghe răng rắc một tiếng, như thể xương đã bị bẻ gãy.

Nghịch Thiên cười lạnh một tiếng, không ngừng lại tiếp tục quay về phía chú Quỷ tấn công, thật giống như xương trong cơ thể hắn trong nháy mắt có thể nối liền.

Vì tôi sợ tôi bị ngộ thương, tôi liền trốn ở bên cạnh bức Mắt quỷ đồ.

Đang đánh, Nghịch Thiên lấy một cái ống thép, xoạch một tiếng, đột nhiên cắm vào bụng chú Quỷ. Trong lòng tôi cả kinh, thầm nghĩ chú Quỷ chết chắc rồi.

Chú Quỷ vung tay, ánh bạc loé lên, trong nháy mắt dùng ba mươi sáu cái ngân châm, niêm phong ba mươi sáu tử huyệt của Nghịch Thiên lại.

Hai người liền như thế giằng co với nhau.

“Đừng đánh nữa, hai chúng ta không ai có thể gϊếŧ ai cả”. Chú Quỷ híp mắt, lạnh lùng nói.

Nghịch Thiên buông tay ra, chú Quỷ cũng tự mình rút ống thép trong bụng ra, tiện tay ném xuống bên cạnh, nhưng tôi không thấy thân thể hắn chảy ra máu tươi. Mà Nghịch Thiên, một phát trực tiếp bắt được ba mươi sáu cái ngân châm, một hơi nhổ xuống.

Tôi âm thầm líu lưỡi, chú Quỷ trong cơ thể khẳng định không có máu tươi, đây là tất nhiên! Như vậy chú Quỷ cho dù không phải quỷ, thì hắn cũng là cương thi.

Mà Nghịch Thiên bị cắm ba mươi sáu cái ngân châm, toàn bộ niêm phong tử huyệt, dĩ nhiên lại không hề có cảm giác gì, tiện tay liền như thế nhổ xuống, nói cách khác, trong cơ thể hắn không có huyệt đạo?

Hai tên gia hoả này rốt cuộc là thứ gì?

“Nếu đều là người trong đồng đạo, chi bằng chúng ta liên thủ cùng tìm kiếm mắt quỷ?” Chú Quỷ nói với Nghịch Thiên.

Nghịch Thiên Thần nói: “Vậy sau khi tìm được, nên phân chia thế nào?”

Hai người kia bắt đầu tán ngẫu với nhau, mà bờ vai của tôi bỗng nhiên bị vỗ một cái, quay đầu nhìn, lại phát hiện sau lưng không có bất kỳ vật gì, ngoại trừ bức mắt quỷ đồ.

Vừa nãy là ai đập tôi?

Tôi nghi hoặc không rõ, bỗng nhiên, từ trong góc phòng dưới đất, một viên hạt châu nhỏ lặng lẽ lăn ra, tôi định thần nhìn lại.

Mắt quỷ!

Viên con mắt nhỏ kia lăn đến chân tôi liền ngừng lại, còn nháy mắt với tôi, tôi mau mau khom lưng, không nói tiếng nào cầm lên.

Trong lòng âm thầm buồn cười, hai người kia vừa nãy vì tranh chấp mắt quỷ mà đánh nhau khó phân thắng bại, hai người họ không biết rằng, mắt quỷ đã sớm rơi vào trong túi tôi.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Không biết hàn huyên bao lâu, hai người họ như là đã đạt được thoả thuận, cuối cùng cũng không cãi nhau nữa.

Nghịch Thiên vung tay với tôi, nói: “Tiểu tử, đi”.

“Lão đại, liền đi như vậy sao?” Tôi vừa nãy nhân lúc họ đang tranh chấp, còn tiện thể nhìn mắt quỷ đồ một chút, có điều thứ này quá cao thâm, tôi xem không hiểu.

Lúc gần đi, chú Quỷ nói với tôi: “Tiểu tử, bác Hải không phải ta gϊếŧ, chú Quỷ ta gϊếŧ người, dám làm dám chịu!”

Ở trên đường về, tôi hỏi Nghịch Thiên: “Lão đại, tại sao hai ngươi lại phải tìm kiếm mắt quỷ? Thứ này đến tột cùng có lợi ích gì?”

Nghịch Thiên nói: “Mắt quỷ có thể đo lường sự sống và cái chết, đoán được tương lai, xoay chuyển mệnh cách”.

Tôi giả vờ kinh ngạc nói: “Lợi hại như vậy? Ngươi theo ta trở về một chuyến, ta đưa mặt nạ cho ngươi”.

Nghịch Thiên lắc đầu, nói: “Mặt nạ không dùng được, ta không cần, chính ngươi giữ đi, buổi tối nếu ra đường thì ngươi đeo mặt nạ này vào, đảm bảo cô hồn dã quỷ không dám gây sự với ngươi”.

Vừa nghe Nghịch Thiên nói câu này, trong nháy mắt tôi liền nghĩ ra rõ ràng, hắn để tôi lấy mặt nạ, kỳ thực chính là vì gián tiếp tìm kiếm mắt quỷ, mục đích cuối cùng của hắn và chú Quỷ, đều là tìm được mắt quỷ.

“Lão đại, ta thấy ngươi không nên cùng chú Quỷ hợp tác, lòng người cách bụng a. Ta thấy ba tấm mặt nạ kia khẳng định chính là hắn lấy đi.” Tôi vẫn là có ý tốt khuyên một câu.

Nghịch Thiên nói: “Không phải ba tấm mặt nạ còn lại hắn lấy đi, là chủ nhân của ta lấy đi”.

“Chủ nhân của ngươi? Ai vậy?” Tôi nghĩ thầm Nghịch Thiên lợi hại như vậy, vẫn còn có chủ nhân?

Nghịch Thiên không hề nghĩ ngợi, nói thẳng: “Bạch Vũ Điệp”.

Tôi lại hỏi: “Bạch Vũ Điệp là ai?”

“Chính là nha hoàn bị bấm gãy mười ngón trong truyền thuyết Tạt chỉ đèn l*иg”.

Mẹ nó! Tôi kích động, suýt chút nữa đem xe lái xuống mương, lập tức liền mau mau phanh xe lại, kinh ngạc hỏi: “Tạt chỉ đèn l*иg, rốt cuộc chỉ là truyền thuyết, hay là sự thật?”

“Truyền thuyết, là từ truyền miệng mà ra, có câu nói không có lửa làm sao có khói, nó vừa là truyền thuyết, vừa là chuyện thật.”

Tôi cảm giác sau lưng đều trở nên lạnh lẽo, tôi nói: ”Bạch Vũ Điệp lấy đi ba chiếc mặt nạ kia là có ý gì?”

“Không biết, khả năng là muốn hủy diệt bốn người bọn ta, lại còn chế tác bốn con rối. May là ngươi kịp đến trước, lấy đi mặt nạ của ta.”

Nghịch Thiên nói tới chỗ này, tôi mau mau nói: “Như vậy sao? Vậy tốt nhất là ta đem mặt nạ trả lại ngươi, ngươi bản lĩnh cao, lưu ở trong tay ngươi vẫn tính là an toàn, vạn nhất Bạch Vũ Điệp tìm đến ta, ta chết cũng không sao, nhưng mặt nạ bị cướp thì ngươi sẽ không sống được”.

“Không cần, mặt nạ lưu ở chỗ của ngươi, so với lưu chỗ ta càng bảo đảm, Bạch Vũ Điệp sẽ không gϊếŧ ngươi.”

Tôi hỏi: “Bạch Vũ Điệp tại sao sẽ không gϊếŧ ta?”

“Không rõ, nếu như cô ta muốn gϊếŧ ngươi, lúc lần thứ nhất ngươi tiến vào nhà cũ, ngươi cũng đã chết rồi, nếu gặp cái bóng bàn tay dưới đèn l*иg đỏ, sẽ không sống sót rời khỏi nhà cũ được.”

Tôi âm thầm khϊếp sợ, thầm nói ở giữa khẳng định ẩn giấu một số chuyện, Bạch Vũ Điệp là một nhân vật lợi hại như vậy, nếu muốn gϊếŧ tôi há không phải dễ dàng quá sao? Nhưng cô ta không hề động thủ.

Tôi có chút rối loạn, không biết nên làm gì, tôi nói: “Lão đại, vậy ngươi tìm kiếm mắt quỷ làm gì?”

“Tìm được mắt quỷ, ta sẽ không sợ Bạch Vũ Điệp nữa. Bốn người bọn ta đều là do Bạch Vũ Điệp tạo ra, cô ta muốn hủy diệt bọn ta dễ như trở bàn tay, vì lẽ đó ta nhất định phải thoát khỏi sự khống chế của cô ta.”

Lời này càng nói càng mơ hồ, tôi căn bản không hiểu, tôi nói: “Lão đại, ngươi một thân đàn ông, làm sao lại bị một người phụ nữ khống chế được vậy? Mặt khác, ba người kia đang ở chỗ nào?”

Đang nói chuyện, Nghịch Thiên khoát tay áo một cái, ra hiệu tôi đỗ xe, sau đó nói: “Không phải ngươi nói với ta là ngươi muốn biết ta trông thế nào sao?

Tôi gật đầu.

Hắn còn nói: “Hi vọng ta sẽ không doạ đến ngươi”. Nói xong, hắn liền chậm rãi đem mặt nạ tháo xuống, trong nháy mắt này, tôi chỉ cảm thấy trái tim nhảy lên một cái, cái cảm giác này thật sự là suýt chút nữa từ trong miệng phun ra!

Trời ạ!

Khuôn mặt của Nghịch Thiên dưới lớp mặt nạ, không có một chút da thịt, toàn bộ đều là dùng rơm rạ trát thành.

Đây căn bản là không phải mặt người, mà là một khuôn mặt của người rơm!

—————

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận