Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Quay Trở Lại Năm Ấy

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (No Ratings Yet)
Loading...

List Chap0 Chương

0 lượt xem

Không có chương. Yêu thích
  • Giới thiệu truyện “Quay Trở Lại Năm Ấy”

    TruyenBiz xin giới thiệu đến bạn đọc truyện Quay Trở Lại Năm Ấy. Chúc bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ trên truyenbiz.net

    Quay Trở Lại Năm Ấy
    Tủ lạnh nhà tôi có thể tự động trả lời.

    Tôi bỏ cá vào.

    “Tanh quá.”

    Tôi bỏ sầu riêng vào.

    “Thúi thế.”

    Tôi bưng bún ốc bỏ vào tủ.

    “… Cô không thể ăn thứ gì bình thường hơn được à?!”

    Tôi tức giận, đập mạnh một cái lên tủ lạnh.

    “Mi chỉ là cái tủ lạnh thôi, kêu cái gì mà kêu?”

    Đối diện im lặng một lúc lâu, rồi từ từ viết:

    “Ai bảo tôi chỉ là cái tủ lạnh chứ?”

    “Ai bảo tôi chỉ là cái tủ lạnh?”

    Tôi và nhóc hành tây đã thỏa thuận ba điều.

    Không được để thức ăn có mùi nồng trong tủ lạnh, như hành tây hay sầu riêng.

    Nhưng không nói không được để thức ăn thừa.

    Tôi gói cà chua và trứng còn thừa buổi sáng rồi nhét vào tủ.

    Vừa đóng cửa tủ lại thì tờ giấy ghi chú đã có câu trả lời:

    “Đồ thừa à?”

    Tôi mệt mỏi: “Ừ.”

    Đúng lúc tôi nghĩ cậu ta sắp thêm quy định mới thì.

    Đối diện nhanh chóng trả lời:

    “Dân văn phòng, ai cũng khổ thế này sao?”

    Thực ra tôi muốn nói đây gọi là tiết kiệm!

    Nhưng nghĩ lại cậu ta còn đang đi học, tôi lại nổi tính dạy đời:

    “Vì vậy phải học hành chăm chỉ nhé.”

    “Cô đến tìm tôi đi, tôi mời cô ăn.”

    Ồ.

    Tôi bật cười.

    Thành thật mà nói, tôi cũng muốn gặp mặt cậu nhóc “tủ lạnh” này xem thế nào.

    Tiện thể tìm hiểu xem, tại sao cái tủ lạnh cũ này lại có chức năng kỳ lạ thế này.

    Nhưng ngay khi tôi chưa kịp nghĩ xem nên trả lời thế nào.

    Trên tờ giấy ghi chú đã hiện lên địa chỉ:

    “Thành phố Thành Giang- Khu chung cư Bạch Đào Trà – Tòa C – Số 301.”

    Tôi hít một hơi, tay cầm bút run rẩy không ngừng:

    “Cậu chắc chứ?”

    “? Không thì sao?”

    Tôi kiểm tra lại số nhà một lần nữa, chắc chắn không nhầm, rồi từng chữ một viết xuống:

    “… Hiện tại, tôi đang ở… thành phố Thành Giang… khu chung cư Bạch Đào Trà… tòa C… số 301.”

  • Không có chương

Bình luận (0)


Để lại một bình luận