Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 4

1:21 chiều – 16/11/2024

“May mắn, ngươi không gả cho Mẫn Thời Dĩ. Ta nói với ngươi, hắn ở bên ngoài có người khác, muội muội ngươi phát sầu rồi. ”

Ta kinh ngạc không thôi, Mẫn Thời Dĩ ở bên ngoài có người khác sao?

Hắn tự cho mình thanh cao, làm sao có thể làm loại chuyện xấu xa này.

“Trước kia ngươi luôn nói muội muội ngươi vận khí tốt, theo ta thấy, vận khí của nàng cũng không bằng ngươi, hì hì ”

Ta miễn cưỡng cười trả lời nàng:” Chuyện Mẫn Thời Dĩ ta còn không biết, đợi ta về nhà hỏi phụ mẫu một chút.”

Mới thành thân đã xảy ra loại chuyện này, cũng thật quá đáng.

“Ngươi hỏi một chút đi. ”

Triệu Tòng Ngọc nói xong, trở về thanh âm đồng bạn gọi nàng, nàng cáo từ với chúng ta, đi vài bước lại nghĩ đến cái gì, tiến lại gần,” Hôm nào đi vương phủ tìm ngươi chơi.”

Nói xong, nhìn Ninh Vương một cái, xách váy chạy xa.

Ta nhìn bóng lưng của nàng bắt đầu phát sầu.

Sau này còn có thể gặp phải rất nhiều chuyện như vậy, thời gian dài, giấy không gói được lửa.

Ninh vương nắm tay ta, “Muội muội nàng đã xảy ra chuyện?

 

9.

Không đợi ta đi tìm tỷ tỷ, ở cửa Mẫu Đơn Viên, đã đụng phải tỷ tỷ.

Hành lễ xong, tỷ tỷ kéo ta qua bên cạnh, “Ngươi và Vương gia sao lại ở đây?”

“Chúng ta đã sớm tới. “Ta nhíu mày,” Chẳng lẽ Triệu Tòng Ngọc hẹn tỷ tới?”

Tỷ tỷ gật đầu.

Ta muốn đem đầu óc nàng ta cạy mở ra nhìn xem, bên trong đều chứa cái gì.

“Khương Lê cùng Triệu Tòng Ngọc không quen, nàng ta hẹn tỷ, tỷ liền đến?”

Tỷ tỷ không phục, “Chính ta cũng muốn đến ngắm hoa. Lại nói, năm ngoái ta đều đến, năm nay đến không được sao?”

Ta tức giận đến phát run, nắm cổ tay nàng đi thêm vài bước.

“Ta hỏi tỷ, chuyện tỷ mưu tính đổi thân, có từng nói với Triệu Tòng Ngọc hay không?”

Ta hoài nghi Triệu Tòng Ngọc là cố ý, nàng vừa đụng tới ta liền để cho người đi hẹn tỷ tỷ, nhưng nàng cùng Khương Lê vốn nên gả cho Mẫn Thời Dĩ một chút cũng không thân quen, không có đạo lý lại hẹn gặp.

“Làm sao có thể, “ánh mắt tỷ tỷ lóe lên.

“Ta ngay cả mẫu thân cùng ca ca đều gạt, làm sao có thể nói cho Triệu Tòng Ngọc”, ánh mắt nàng ta khẽ động, ta liền biết nàng đang suy nghĩ cái gì.

“Khương Nghiên!”

Ta cắn răng hàm sau, “Nếu không phải ở đây nhiều người, ta hiện tại liền tát chết ngươi.”

“Khương Lê, ngươi làm vương phi liền có gan sao, ngươi tát ta một cái thử xem? Có tin ta hiện tại liền nói cho Ninh vương hay không? ”

Khương Nghiên ưỡn lưng, ngạnh cổ.

Tính tình nàng ta chính là như vậy, chỉ cần nóng nảy lên, cái gì cũng không quan tâm.

Đầu óc ta choáng váng vì tức giận.

Ta nhịn không được nghẹn ngào, “Tỷ nghĩ đến phụ mẫu, nghĩ đến huynh trưởng, nghĩ đến tiểu đệ, ta van cầu tỷ tỉnh táo một chút, được không?”

Khương Nghiên nhìn chỗ khác, không nói gì.

Ta biết nàng nghe lọt, liền lại mềm giọng.

“Mau về nhà đi, trước khi ta dỗ Vương gia, tỷ đừng ra ngoài nữa.”

“Biết rồi biết rồi. “

Khương Nghiên trừng mắt liếc ta một cái, “Phiền muốn chết.”

Nàng ta thở phì phò ra khỏi cửa vườn.

Nàng đi rồi, nhưng tâm ta một chút cũng không buông lỏng, vội vàng quay đầu lại nhìn chung quanh, quả nhiên ở dưới hành lang nhìn thấy một thân váy đỏ.

Trái tim cũng lạnh đi theo.

Triệu Tòng Ngọc đã biết ta và tỷ tỷ đổi thân, biết ta là Khương Lê!

Ta gọi Thúy Quyên đến, đem chuyện này giao phó cho nàng:

“Trước đi tìm ca ca ta, để cho hắn nghĩ biện pháp quản tốt tỷ tỷ, nếu thật sự không được, đem nàng trói ở nhà.”

“Nô tỳ biết rồi. ”

Ngay cả Thúy Quyên cũng biết sốt ruột sợ hãi, nhưng Khương Nghiên lại giống như một khối gỗ, thật không biết mấy năm nay, lễ thức nàng đọc đều lưu trong đầu ai.

Ninh vương gọi ta, ta vội vàng bước nhanh qua nắm tay hắn.

“Muội muội hỏi ta chút chuyện, ta cùng nàng nói thêm vài câu. Để Vương gia đợi lâu.”

Ninh vương lắc đầu, “Không sao.”

Lên xe ngựa, Ninh vương cũng không buông tay ta ra, ta ngẩn người nhìn đường phố bên ngoài chiếc rèm mỏng manh.

Tính tình tỷ tỷ khó khuyên được, ta nhìn về phía Ninh Vương, trong lòng thở dài.

Cho dù có thai cũng phải hai tháng sau mới biết được, nếu như hai tháng này đã bị Triệu Tòng Ngọc vạch trần thì làm sao bây giờ?

Đến lúc đó, Vương gia sẽ tha thứ cho nhà chúng ta sao?

“Phu nhân,” Ninh Vương thấp giọng nói, “Có phải trong nhà xảy ra chuyện gì không, có cần ta hỗ trợ?”

“Có việc thì nói với ta, chúng ta là phu thê, vô luận chuyện lớn chuyện nhỏ đều nên cùng nhau thương lượng, cùng nhau đối mặt. ”

Ninh Vương ôn nhu nói.

Trong lòng ta mềm nhũn, thiếu chút nữa nói ra chuyện đổi người, nhưng lời đến bên miệng vẫn nhẫn nhịn trở về.

Lại…… chờ thêm một chút vậy.

 

10.

Hiệu suất làm việc của Ninh Vương rất cao.

Ta chọn xong vị trí xây nhà hoa, thợ thủ công liền lục tục vào cửa.

Ta cùng Ninh Vương cùng nhau bận rộn, mỗi ngày đều đang thảo luận chi tiết, ta phát hiện sở thích của chúng ta rất giống, mặc kệ đưa ra cái ý nghĩ ly kỳ cổ quái gì, đều có thể được đối phương tán thành.

“Ở đây treo một bức tranh, được không?” ta hỏi hắn.

“Được. “Ninh vương cười nói.

“Cửa lại rủ tấm màn trắng sa mỏng xuống? “Ta gật đầu,” Gió phất rèm động, hương hoa thanh u, chúng ta lại pha ấm trà, ngồi ở chỗ này.”

“Được. ”

Chúng ta đều nở nụ cười.

Hai ngày sau, buổi trưa huynh trưởng đến tìm ta.

Huynh trưởng nói tỷ tỷ rất nhu thuận, một mực ở nhà không ra khỏi cửa.

Huynh trưởng còn nói nữ tử Mẫn Thời Dĩ nuôi bên ngoài đã bị đuổi đi.

“Là chuyện phong lưu mấy năm trước của hắn, có vài phần tình ý lẫn nhau, gây thành sai lầm không thể bù đắp, muội cứ yên tâm đi.”

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Ý của huynh ấy, Mẫn Thời Dĩ không phải phu thê với nữ tử kia, cho nên nói đứt đoạn liền đứt đoạn.

“Muội cùng Vương gia như thế nào? ”

Huynh trưởng hỏi ta.

Huynh ấy ngượng ngùng hỏi ta có viên phòng hay không, nhưng lo lắng dưới đáy mắt giấu không được.

“Chúng ta ở chung rất tốt,” ta thấp giọng nói, “Nhưng chính là không viên phòng.”

Hắn nhìn không thấy, ta mặc ít một chút cũng không dụ được hắn.

Trong lời nói ta cũng ám chỉ một lần, nhưng hắn không biết là không nghe được, hay là không muốn, tóm lại không có đáp lại.

Ta cũng không thể đánh hắn, hơn nữa ta cũng sẽ không.

“Ca ca, “Ta thấp giọng nói,” Huynh lặng lẽ giúp ta mời hoa nương, dạy….dạy ta.”

Huynh trưởng gõ đầu ta, “Không được. Muội là thiên kim Khương gia chúng ta, sao có thể dính dáng đến những người đó.”

“Cho dù chết, chúng ta cũng phải đường đường chính chính. “Huynh trưởng buồn bã rời đi, ta thở dài nặng nề.

“Phu nhân,” Ninh vương ở trong vườn gọi ta, ta vội vàng đi qua, Ninh vương hỏi, “Tiểu Khương đại nhân đi rồi?”

Hắn hỏi ta: “Là vì chuyện Mẫn gia?”

“Không phải, huynh ấy chỉ là tới thăm thiếp.”

Ta ngắt lời, “Vương gia, chúng ta đi xem vật liệu gỗ đi.”

Trên mặt hắn có vẻ thất vọng, nhưng cũng không có truy vấn.

Hoa phòng khởi công ngày thứ bảy, trong cung có người tới, Lương phi mời ta cùng Vương gia tiến cung.

 

11.

Ta lần đầu tiên gặp Lương phi, nhưng tỷ tỷ đã gặp qua một lần.

Lần đó tỷ tỷ trở về liền mất hứng, nói Lương phi là người cay nghiệt, bởi vì không thích nàng rải hương phấn, ngay trước mặt rất nhiều người, răn dạy tỷ tỷ.

Đối với thái độ làm người của Lương phi, ta cũng có nghe thấy, quả thật tính tình rất kém cỏi, hơn nữa tình cảm mẹ con bọn họ cũng không tốt.

Nghe nói Ninh Vương bị mù hai năm, hàng năm liền vào cung vấn an vào dịp lễ tết, bình thường vừa không tham dự chuyện triều đình, cũng không tiến vào Trường Xuân cung.

Ta gặp được Lương phi.

Bà ấy rất đẹp, nhưng giữa hai mắt quả thật lộ ra vẻ sắc bén không tốt.

“Ngồi đi. Chân khỏi rồi à? ”

Bà ấy hỏi ta.

Lương phi vẫy tay để cho ta ngồi xuống bên cạnh, đợi ta ngồi xuống, bà ấy tinh tế nhìn ta một phen.

“Bổn cung như thế nào cảm thấy, ngươi hôm nay cùng lần trước có chút khác biệt?”

Ta trong lòng nhảy dựng, “Hình như là béo lên một chút.”

Ta hôm nay cố ý học bộ dáng bình thường của tỷ tỷ vẽ mặt mày, Lương phi chỉ gặp qua nàng một lần, là có thể phân biệt được sao?

“Cùng mập gầy không quan hệ, là mặt mày ngoan ngoãn. ”

Lương phi nói,” Tốt như vậy, nhìn thuận mắt hơn nhiều. ”

Ta đáp lại.

“Các ngươi cãi nhau sao? ”

Lương phi chuyển đề tài, lại ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Ninh vương.

Ninh vương nói tiếp trước: “Chúng ta rất tốt, không phiền mẫu phi quan tâm.”

“Vậy sao còn không viên phòng? ”

Lương phi bỗng nhiên lên tiếng,” Là ngươi không được, hay là nàng không muốn?”

Ninh vương trầm mặt, “Người đừng quản nhiều.”

Hắn nói xong đứng dậy, “Phu nhân, chúng ta đi.”

“Tống Cảnh Dật! Bản cung còn chưa nói xong. ”

Ninh vương không để ý tới bà ấy, vươn tay về phía ta.

Ta không nghĩ tới mẫu tử bọn họ sẽ cãi nhau, vội vàng đứng dậy muốn đi theo Ninh vương, Lương phi cả giận nói:

“Để cho nó đi, Khương Nghiên lưu lại, bổn cung còn chưa nói xong.”

“Là ta không được. “Ninh vương nghiêm mặt,” Người còn muốn biết cái gì?”

Lương phi nhảy dựng lên.

Ma ma trong Trường Xuân cung nhanh chóng đóng cửa điện lại, ngay cả cửa sổ cũng đóng chặt.

“Mắt không được, thân thể cũng không được? ”

Lương phi dừng ở trước mặt Ninh vương,” Thái tử bốn đứa con trai, ngươi không thể tranh giành được một chút.”

Ninh Vương cười lạnh một tiếng.

“Con mắt của ngươi như thế nào mù, ngươi không truy tra không báo thù coi như xong, nhưng ngươi hiện tại thành thân, ngay cả viên phòng sinh con trai cũng không dám?”

Ta trợn mắt há hốc mồm nhìn Lương phi, chưa bao giờ nghĩ tới, bà ấy sẽ nghĩ nguyên do Ninh vương không viên phòng là như vậy.

“Tùy người nghĩ thế nào thì là thế ấy đi. ”

Ninh Vương lạnh lùng nói.

Thanh âm của hắn không chỉ lạnh, còn có thất vọng làm cho người ta đau lòng, ta tiến lên cầm tay hắn, muốn cho hắn một ít an ủi, hắn giật mình, nắm lại tay của ta.

“Cho các ngươi thời gian ba tháng.”

Lương phi nói lời này là đối với ta, “Ngươi nếu không mang thai, bổn cung liền cho hắn nạp thiếp, một người không được liền mười người, mười người không được liền một trăm người.”

Ta há miệng, không nói chuyện.

 

12.

Không biết có phải vì chuyện Ninh vương và Lương phi cãi nhau hay không, buổi chiều Thái tử liền đưa thiệp mời đến.

Lễ mừng trăng tròn cho người con trai thứ tư của ông.

Ta chuẩn bị lễ vật, hỏi Vương gia ta có thể không đi hay không.

“Ta cũng không đi. ”

Ninh vương thờ ơ nói,” Đưa quà đi là được rồi. ”

Ta thở phào nhẹ nhõm, lại bảo Thúy Quyên đi gửi thư cho tỷ tỷ, không cho nàng theo Mẫn Thời Dĩ đến yến hội phủ Thái tử.

Buổi chiều quản sự phủ thái tử tự mình đến mời, Ninh vương cũng cự tuyệt, quản sự trầm mặt rời đi.

Ngày hôm sau ta nhận được tin tức, tỷ tỷ đi theo Mẫn Thời Dĩ.

Ta cầm lấy tay Thúy Quyên, “Ngươi hiện tại đi tìm nàng, để cho nàng về nhà mẹ đẻ đi!”

Ta về nhà mẹ đẻ đợi nửa ngày, tỷ tỷ cũng không có trở về.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận