Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 5

11:20 sáng – 21/11/2024

Sức mạnh của cư dân mạng là có thể tìm ra toàn bộ thông tin của một người chỉ trong vài phút.

Ảnh của bố tôi ở trường cũng bị đào ra, vinh dự treo lên mạng.

Ông ta hoàn toàn mất hết danh dự.

Cả mạng đều biết người giáo sư có danh tiếng tốt này thực chất là một kẻ đạo đức giả đáng khinh.

Đối mặt với mọi chuyện trước mắt, mẹ tôi lại điềm tĩnh đến lạ.

Không như kiếp trước, bà không tìm đến cái chết.

Bà nhìn người chồng của mình như một người xa lạ, thực sự không thể tin nổi người đầu gối tay ấp của mình lại giả dối và ác độc đến vậy.

Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Trịnh Liên Phượng.

Sau đó bà ta nảy ra một kế, hét lên một tiếng “a” rồi ngất xỉu tại chỗ.

Bố tôi lúc này không kịp đến giáo huấn tôi, vội vã chạy đến ôm bảo bối của ông ta.

“Phượng Nhi! Phượng Nhi!!”

Bố tôi quay lại trừng mắt nhìn tôi: “Kha Hạ Nhiên! Nếu dì Trịnh của mày xảy ra chuyện gì, tao sẽ không để yên cho mày đâu!”

Ồ, ông ta vẫn chưa biết đây là livestream, mọi người đều đang xem.

[Tên tra nam này lại dám đe dọa chính con gái của mình!]

[Thanh mai cũ cố tình giả ngất nhỉ! Tình huống này mà không ngất thì cũng chẳng còn cách nào khác!]

Lúc này, bà cô cả của tôi đang mắng tôi lúc nãy bỗng lao lên túm lấy tóc của Trịnh Liên Phượng.

“Con khốn! Mày đừng có giả vờ nữa! Cái thân mày mà nói ngất là ngất được à?! Nói rõ cho tao, mày đã quyến rũ em tao từ khi nào?! Mày đã làm nhà nó đảo lộn, mày còn là phụ nữ không?!”

Bố tôi muốn ngăn cô cả lại, nhưng ông ta đang ôm bảo bối của mình nên không thể ngăn được.

Trịnh Liên Phượng bị giật nguyên một nắm tóc, lập tức tỉnh dậy.

Bà ta bắt đầu khóc thút thít, miệng kêu: “Anh ơi, anh ơi, đau quá!”

Lúc này, mấy bà cô khác cũng xông vào giúp sức.

Họ đều là phụ nữ, điều ghét nhất là kẻ thứ ba cướp chồng người khác.

Trong số bốn bà cô của tôi, ba người đã ly hôn vì chồng có bồ nhí bên ngoài.

Họ đều có kinh nghiệm đánh ghen, lần này xúm vào Trịnh Liên Phượng mà đấm đá, xé quần áo, giật tóc.

Còn bố tôi ôm chặt Trịnh Liên Phượng, cố gắng bảo vệ bà ta.

Miệng ông ta kêu lên: “Chị à, các chị ơi, đừng đánh nữa! Lỗi là ở em, không liên quan đến Phượng Nhi!”

Ha ha ha ha, tôi cười đến sảng khoái.

Hả dạ, thật sự là quá hả dạ!

09

Nghe cô cả của tôi nói, bố tôi đưa Trịnh Liên Phượng đến bệnh viện, bác sĩ và y tá nhìn ông ta với ánh mắt rất lạ.

Sau này mới biết chuyện của ông ta bị tôi phát trực tiếp, cả mạng đều theo dõi.

Ngay cả bác sĩ và y tá cũng biết ông ta và Trịnh Liên Phượng là tra nam và kẻ thứ ba.

Đồng nghiệp của họ, Trịnh Gia Vượng, lại là anh trai của kẻ thứ ba.

Chuyện họ giả chết trong bệnh viện, cả bệnh viện cũng đều biết.

“Giường số 13 chính là vị giáo sư Kha đó với kẻ thứ ba, cái thai trong bụng kẻ thứ ba còn là con riêng của ông ta.”

“Giả chết để bỏ trốn cùng bạch nguyệt quang à?”

Lời đồn thổi từ các y tá không ngớt.

Bố tôi chắc cảm thấy lúc đầu thà làm xác chết bị mổ xẻ còn tốt hơn.

Ông ta biết mọi chuyện đều do tôi làm, tức giận đến phát điên, đe dọa sẽ về nhà đánh chết tôi.

Cô cả tôi về gọi tôi trốn đi.

Nực cười, chuyện vẫn chưa kết thúc mà!

Lúc này, bạn thân Qúy Tương gọi điện thoại đến: “Nhiên Nhiên, người mà cậu muốn tìm, mẹ tớ đã tìm được rồi, bọn tớ đang đưa ông ta đến bệnh viện, cậu có muốn đến xem náo nhiệt không?”

“Tớ không đi đâu, mở livestream đi, chuyện hay thì để mọi người cùng xem.”

Tôi bảo Qúy Tương đăng nhập vào tài khoản của tôi để mở phòng livestream, còn tôi thì dùng tài khoản khác để vào xem cùng mẹ và cô cả.

Bình luận đã bắt đầu tràn ngập.

[Người tốt quá, hóa ra còn có diễn biến tiếp theo!]

[Tạm dừng đi vệ sinh, dưa này không ăn không được!]

“…”

Người mà tôi bảo Qúy Tương tìm chính là người tình cũ của Trịnh Liên Phượng, Tiền Hạo Hải.

“Liên Nhi! Sao lại thế này? Con của chúng ta không sao chứ?”

Trong phòng bệnh, bố tôi ra ngoài nộp tiền viện phí.

Tiền Hạo Hải hoàn toàn không biết bố tôi cũng có mặt.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Qúy Tương tìm ông ta chỉ nói rằng Trịnh Liên Phượng bị động thai và phải nhập viện.

Tiền Hạo Hải làm nghề sơn, nghe tin liền vứt ngay cọ trong tay và hớt hải chạy đến bệnh viện.

Vừa tới nơi, ông ta đã tung một quả bom lớn.

Trịnh Liên Phượng cố gắng nháy mắt ra hiệu cho ông ta: “Sao anh lại đến đây?! Anh mau đi đi, em không sao!”

“Sao mà không sao được? Đã kiểm tra hết rồi, con trai bảo bối của chúng ta thế nào? Em nói đi, gấp chết anh rồi đây này!”

Lúc này, bố tôi quay lại, nhìn thấy cảnh tượng này và nghe hết những lời đó.

Ông ta dù có giận tôi đến đâu, cũng phải biết chuyện gì đang xảy ra.

Hóa ra đứa bé này là của Trịnh Liên Phượng và Tiền Hạo Hải, vì Trịnh Liên Phượng chê Tiền Hạo Hải chỉ là thợ sơn nên không muốn lấy ông ta, vì vậy tìm đến một hiệp sĩ đổ vỏ là người bố này của tôi.

Tiền Hạo Hải vì muốn con mình có tương lai tốt hơn nên cũng đành chấp nhận.

Cũng chính là chỉ có bố tôi là người duy nhất bị lừa trong chuyện này.

Bố tôi mất kiểm soát, lao vào đánh nhau với Tiền Hạo Hải.

Trịnh Liên Phượng đứng giữa hai người đàn ông, chỉ biết kêu lên bất lực: “Các người đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!”

Hai người đàn ông đánh nhau, cuối cùng người bị thương lại là Trịnh Liên Phượng.

Bà ta bị bố tôi vô tình đánh trúng bụng, máu chảy ra ngay tại chỗ.

Đứa bé không giữ được.

Bố tôi thì hoàn toàn thân bại danh liệt, không còn gì cả.

Ông ta bị nhà trường thông báo kỷ luật, vì vấn đề đạo đức cá nhân mà bị sa thải.

Nghe nói khi ông ta đến trường làm thủ tục nghỉ việc, không dám ngẩng đầu lên.

Học sinh và đồng nghiệp của ông ta đều lắc đầu chê bai.

“Không ngờ giáo sư Kha lại là người tồi tệ như vậy!”

“Tôi từng nghĩ đàn ông trên đời này đều có thể ngoại tình, nhưng giáo sư Kha thì không, ngày nào ông ta cũng đăng ảnh vợ con lên mạng xã hội, ai ngờ lại có con riêng.”

“Con riêng gì chứ, không xem livestream à? Đó là con trai của cô bồ nhí với tình cũ, đâu phải con ông ta!”

“…”

10

Mẹ tôi đã ly hôn, lần này bà ký rất dứt khoát, không khóc lóc, cũng không làm ầm lên.

Mẹ nói bà từng nghĩ là do mình sai, trong lòng tràn đầy tội lỗi.

Ai ngờ người sai lại là bố tôi!

Bà thậm chí không kịp giận dữ, chỉ vội ký tên.

Bây giờ nghĩ lại, mẹ thật sự rất giận và buồn, bà đã bị cắm sừng suốt ngần ấy năm.

Ngược lại, bố tôi không muốn ly hôn nữa, khóc lóc cầu xin mẹ tôi tha thứ.

Nhưng ông bà ngoại tôi đã gọi họ hàng đến ép bố tôi ký tên.

Quá trình ly hôn diễn ra suôn sẻ.

Nhà cửa thuộc về mẹ tôi, tôi đương nhiên cũng ở với mẹ.

Bố tôi nhiều lần tìm tôi, bảo tôi nói với mẹ, mong bà quay lại, dù ly hôn rồi vẫn có thể sống yên ổn cùng nhau.

Ông ta nói tiền ở chỗ mẹ Qúy có thể lấy lại, sau đó vốn sẽ tăng gấp đôi.

Ông ta hứa sẽ bù đắp cho mẹ tôi.

Sau đó mẹ Qúy nói với ông ta: “Một đồng vốn cũng không còn, đây vốn dĩ là đầu tư, mà đầu tư thì luôn có rủi ro.”

Còn mẹ tôi từ đầu đến cuối không muốn gặp lại bố.

Bà cùng chú Liễu ra nước ngoài giải sầu.

Chú Liễu vốn đau lòng vì mẹ tôi lấy chồng, nên đã rời quê hương định cư ở nước ngoài, nghe tin về mẹ tôi, ông ấy lập tức bay về nước.

Ông ấy an ủi mẹ, ở bên cạnh mẹ, ngày này qua ngày khác, cuối cùng đã giúp mẹ gỡ bỏ nút thắt trong lòng.

Thời buổi này, ai lại không phải là bạch nguyệt quang của ai đó chứ.

Tôi biết trong lòng chú Liễu, mẹ tôi đã ở đó suốt mười tám năm.

Ba năm sau, mẹ tôi và chú Liễu kết hôn.

Họ tổ chức một đám cưới lớn.

Còn bố tôi, vì không còn đường sống trong nước, đã trốn sang nước ngoài.

Vì là người nhập cư trái phép, nên ông ta không tìm được việc làm hợp pháp, chỉ có thể làm việc ở sòng bạc, rồi chính ông ta lại mê cờ bạc, thua hết tiền, không có khả năng trả nợ, bị sòng bạc bắt làm việc suốt đời để trả nợ.

Còn Trịnh Liên Phượng, vì nổi tiếng là kẻ thứ ba, không ai muốn lấy bà ta, cuối cùng bà ta phải miễn cưỡng lấy lại người tình cũ là Tiền Hạo Hải, nhưng vì lớn tuổi và từng sảy thai nhiều lần, cuối cùng bà ta không thể mang thai được nữa.

Nghe nói mẹ chồng bà ta ngày nào cũng chê bai bà ta không biết đẻ, còn PUA* bà ta, bắt bà ta hầu hạ cả nhà, vì ngoài con trai bà ấy ra, chẳng ai muốn cưới một kẻ thứ ba tai tiếng như bà ta.
*PUA là những hành động không tôn trọng quyền tự do, danh dự và cảm xúc của người phụ nữ

Còn tôi, cổ phiếu tôi đầu tư đã tăng gấp bốn lần, tuổi trẻ mà đã trở thành triệu phú.

HẾT

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận