Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1

2:32 sáng – 16/11/2024

1.

Ta vốn là Thụy Vi thượng thần nắm giữ nhân duyên trên Cửu Trùng Thiên.

Bởi vì lén nhìn chiến thần Tu Dự – đệ nhất mỹ nam Thiên giới tắm rửa, nhất thời mê muội, viết nhầm thoại bản đang xem vào sổ nhân duyên.

Thiên đế nổi trận lôi đình, ta bị đày xuống hạ giới độ kiếp, chỉ có sửa chữa cốt truyện sai lầm mới có thể trở về Thiên đình.

Ta xuyên vào quyển truyện kiều thê cổ sớm 《Tiểu thư ngang ngược, Vương gia bá đạo sủng nịch vô cùng. 》 này, trở thành nha hoàn thân cận của nữ chính ngày đầu tiên.

Chủ tử của ta – Nguyễn Tô Tô – đích nữ Tướng phủ – vừa gặp đã yêu tên mã nô mới đến phủ.

Nàng nâng cằm Lục Hành, gò má ửng hồng: ” Gương mặt này dáng dấp không tệ, sau này không cần chăn ngựa nữa, điều đến tiền viện làm hộ vệ cho ta đi.”

Lục Hành quay mặt đi hừ lạnh một tiếng: “Tiểuthư thứ tội, ta không làm chuyện lấy sắc hầu người.”

Từ nhỏ đã được cưng chiều vô cùng, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, Nguyễn Tô Tô lần đầu tiên vấp ngã.

Nàng tức giận nhét roi vào tay ta.

“Dám trái lời bản tiểu thư, Tiểu Thúy, ngươi đánh cho ta, đánh đến khi hắn phục tùng thì thôi!”

Ngươi nghiêm túc sao?

Cười không nổi.JPG

Đây chính là nam chính nha!

Túc Vương nổi danh lẫy lừng, vì điều tra chuyện thừa tướng mưu phản mới bất đắc dĩ đích thân trà trộn vào Tướng phủ làm mã nô.

Dám đánh hắn, mạng nhỏ của ta còn muốn hay không?

“Ngây ra đó làm gì? Đánh đi! Tiền tháng này còn muốn nữa hay không?”

Ta không dám nhìn ánh mắt lạnh lẽo như băng của Lục Hành, giơ cao roi, quất mạnh xuống.

“Ai cho ngươi đánh thật thế?!”

Nguyễn Tô Tô đẩy mạnh ta ra, lo lắng nhào vào người Lục Hành.

“Không sao chứ, có bị thương hay không?”

“Đều tại nha đầu chết tiệt này không biết nặng nhẹ, để ta phạt nàng một tháng tiền lương cho ngươi hả giận!”

???

Nửa đêm ta ngồi bật dậy trên giường: Không phải chứ, nàng ta không có bệnh đi?

  1. 2.

Là một nha hoàn xui xẻo, an ủi duy nhất của ta hiện tại chính là Lục Hành và Nguyễn Tô Tô vẫn chưa ở bên nhau.

Theo cốt truyện trong nguyên tác, sau này Lục Hành tranh đoạt hoàng vị từng vì hồng nhan mà nổi trận lôi đình.

Thái tử bị phế truất bắt cóc Nguyễn Tô Tô uy hiếp hắn, tên khốn tàn bạo đẫm máu này đã phản công, tàn sát cả một tòa thành.

Cho nên nhiệm vụ của ta chính là chia rẽ cặp đôi điên khùng này, ngăn chặn thảm kịch xảy ra.

Vì vậy ta kiên trì mỗi ngày đều nói xấu Lục Hành bên tai Nguyễn Tô Tô.

Ai ngờ Nguyễn Tô Tô lại phản cốt, không những không chán ghét, ngược lại còn yêu đương mù quáng, bắt đầu rầm rộ theo đuổi một mã nô.

Bao gồm nhưng không giới hạn ở ——

Bốn giờ sáng đánh thức ta dậy đi phòng bếp làm đồ ngọt, sau đó mang đến cho Lục Hành đang canh đêm, nói là do chính tay nàng làm.

Đi đến bên cạnh Lục Hành, đột nhiên trẹo chân định ngã vào lòng hắn, bị phớt lờ, nàng xoa xoa mông đau nhói gào lên với ta.

“Tiểu Thúy, cười ngây ngốc cái gì thế, cũng không biết đỡ bản tiểu thư một cái sao? Tiền tháng sau của ngươi cũng không còn!”

Ta phục rồi.

Cuối cùng, nàng dùng kế hiểm, nửa đêm lẻn vào chuồng ngựa hôn trộm Lục Hành, sau đó bị nam chính nhịn không được đè lên tường, hôn lưỡi kiểu Pháp bá đạo.

Ta đứng ngoài cửa canh chừng cho hai người, xung quanh tiếng ngựa hí vang trời, mùi phân ngựa hôi thối càng làm mắt ta đau.

Đúng là tạo nghiệt!

Ta chỉ lén nhìn soái ca tắm thôi mà, lại không giết người phóng hỏa, đến nỗi để ta chịu tội thế này sao?

Nhịn không được, không cần nhịn nữa!

Ta viết một tờ giấy nhỏ, mô tả một phen tình yêu bi thương của Nguyễn Tô Tô và mã nô, lén đưa đến thư phòng của cha Nguyễn Tô Tô – Nguyễn thừa tướng.

Lời lẽ tha thiết, khiến người đọc xong không khỏi rơi lệ.

Thừa tướng đại nhân tuổi già mới có con gái, tức giận ngất xỉu tại chỗ, tỉnh lại nhất quyết phải chia rẽ bọn họ.

“Cha ơi, chàng ấy mới không phải là tiểu tử nghèo.”

Nguyễn Tô Tô lắc lắc cánh tay Nguyễn thừa tướng làm nũng: “Chàng ấy đã hứa với con, đợi chàng công thành danh toại sẽ cưới con về nhà, sẽ không để con phải chịu khổ.”

Ta nhỏ giọng nói: “Hắn đương nhiên không phải là tên nghèo hèn, hắn là tiểu tử thúi toàn mùi phân ngựa.”

Nguyễn Tô Tô trừng mắt nhìn ta: “Tiểu Thúy, ngươi không nói gì, thì cũng không ai nói ngươi câm đâu!”

Nguyễn thừa tướng buông lời tàn nhẫn: “Nếu con nhất quyết muốn gả cho hắn, vậy thì đoạn tuyệt quan hệ với phủ Thừa Tướng, từ nay về sau, ta chỉ coi như không có đứa con gái như con!”

Nguyễn Tô Tô quả nhiên là nữ chính truyện kiều thê, do dự chưa đến một giây.

“Cha, à không đúng, thúc, đây là do thúc nói đấy.”

“Đã đồng ý thì không được hối hận nha~”

Nguyễn thừa tướng chỉ vào Nguyễn Tô Tô “Con.” mãi, suýt nữa lại ngất đi.

“Người đâu, đem tiểu thư giam lại diện bích hối lỗi.”

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

“Nếu còn nói thêm một câu, phụ thân lập tức biến hắn thành tiểu tử không còn hơi thở!”

Chủ tử bị cấm túc, nô tỳ được nghỉ phép có lương.

Khóe miệng ta còn khó hạ hơn cả AK.

Không ngờ, ngay sau đó, nam chính đến.

Mùa hè nóng nực, tên Bking* này khoác trên mình chiếc áo choàng đen trông rất đắt tiền, phía sau còn theo một đám người đông nghịt.

*Bking: 逼 (bī) có nghĩa là làm màu, king là vua. Cả cụm chỉ người vô cùng hay làm màu. Chỉ người vô cùng B, tức rất ngầu, mang giọng điệu trêu đùa.

“Bản vương xem ai dám?!”

Hắn lấy ra một thánh chỉ, lớn tiếng tuyên đọc.

“Thừa tướng Nguyễn Chí Trung có ý đồ mưu phản, sau khi Túc Vương điều tra, chứng cứ xác thực, hiện đã giam vào thiên lao, ba ngày sau trẫm sẽ đích thân thẩm vấn!”

3.

Nguyễn Tô Tô còn chưa hoàn hồn sau tin chấn động người yêu không phải mã nô mà là Túc Vương thì đã tận mắt nhìn thấy cha mình bị lôi đi trước mặt mọi người.

Nàng đôi mắt đẫm lệ: “Lục Hành, ngươi là tên đại lừa đảo hu hu hu, người ta không muốn để ý đến ngươi nữa!”

Lục Hành giữ chặt gáy nàng, hôn mạnh lên.

Hai người coi đầy sân nha hoàn, hộ vệ như không có, hôn đến thở hồng hộc mới tách ra.

“Sao thế, ta đổi một thân phận khác thì sợ rồi sao?”

“Không phải thích ta sao? Hửm?”

Nguyễn Tô Tô thẹn thùng vùi vào lòng hắn, bị Lục Hành bế công chúa đi ra ngoài.

Ta trợn mắt.

Còn “Hửm.” nữa: “Hửm Mẹ nó, đừng có đè giọng mà nói như vậy chứ.

Cứ như vậy, Nguyễn Tô Tô chính thức vào ở Túc Vương phủ.

Nhưng nữ chính của chúng ta vẫn còn chút hiếu tâm, nàng nhớ lại chuyện cha mình bị bắt vào ngục, tức giận chất vấn Lục Hành.

“Cho nên chàng cũng không có tình cảm gì với ta, từ đầu đến cuối đều lợi dụng ta?”

Lục Hành nhéo nhéo mặt của nàng, cười cưng chiều: “Tô Tô, bản vương thích nàng, không liên quan đến cha nàng.”

“Không tin, trừ khi chàng thả cha ta ra.”

Lục Hành lạnh mặt: “Bản vương đã lục soát được thư mật thông đồng với giặc trong thư phòng của ông ta, chứng cứ xác thực, ông ta phạm tội phản quốc phải xử tử.”

“Bảo vệ đất nước là trách nhiệm của tất cả nam tử trong triều, phạm lỗi thì phải chịu phạt, ngay cả khi nàng là nữ nhân của bản vương, cũng không thể làm bừa!”

“Ai, ai là nữ nhân của chàng?” Nguyễn Tô Tô đột nhiên đỏ mặt.

Thì ra nàng chỉ nghe lọt câu này.

“Khụ! Khụ khụ!”

Để ngăn không cho tình hình phát triển theo hướng người lớn, ta hắng giọng thật mạnh.

Nguyễn Tô Tô tỉnh táo lại, đẩy mạnh mặt Lục Hành ra.

“Cha ta trung thành với hoàng thượng, nhất định là có hiểu lầm.”

“Một ngày chàng không thả cha ta ra, một ngày ta sẽ không ăn cơm.”

“Đến lúc đó người đau lòng vẫn là chàng, hừ!”

Lục Hành cũng là một tên ngạo kiều.

“Được thôi.”

Hắn đột nhiên đứng dậy, lạnh lùng nói với ta: “Nàng ấy không ăn cơm, nếu không cẩn thận chết đói, Tiểu Thúy ngươi cùng tất cả hạ nhân chôn cùng!”

Không phải… ta đã làm gì sai?

Không ai lên tiếng thay ta sao?

Tuyệt thực thất bại, Nguyễn Tô Tô rất buồn bực.

Nàng nằm trên giường lăn lộn: “Nhất định là có người hãm hại, cha ta trung thành với hoàng thượng, không thể nào thông đồng với giặc được.”

“Thật sự muốn cứu ông ta?”

“Ừm.” Nguyễn Tô Tô nghiêm túc gật đầu.

“Cũng không phải không thể thương lượng.”

Lục Hành nhìn thoáng qua cổ áo xộc xệch, xuân sắc phơi bày của Nguyễn Tô Tô, lời nói chuyển hướng.

“Đem chính nàng đến đổi.”

???

4.

Ta ôm chặt lấy chân Nguyễn Tô Tô, khóc lóc thảm thiết.

“Không được đi tiểu thư, người còn chưa xuất giá, ở Vương phủ hai ngày nay, bên ngoài đã đồn thổi ầm ĩ… Tên kia rõ ràng không có ý tốt!”

Van cầu, hai người không thể thành đôi được!

Hai tên ngốc này mà ở bên nhau, không dám tưởng tượng sau này ta sẽ phải chịu khổ sở thế nào.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận