Hơn nữa một mình hắn không thể nào lo mọi chuyện êm xuôi như thế được, nếu đoạn video ghi lại được khuôn mặt của Tô Xảo Xảo đó là do cảnh sát công bố, vậy thì chắc chắc có người bên phía cảnh sát thông đồng tiếp tay cho hắn! Có lẽ tôi nên điều tra từ phía đồn cảnh sát!
Tôi đến đồn cảnh sát, trình bày nửa ngày trời, lấy lý do Tô Xảo Xảo cần phải đi khám thai định kỳ, cần phải cho cô ấy ra ngoài. Viên cảnh sát thụ lý vụ án này có vẻ không kiên nhẫn nghe tôi nói, mặc cho tôi nói rã họng, anh ta vẫn một mực từ chối. Tôi tức giận bóp chặt nắm đấm, tên này chắc chắn có vấn đề!
Tôi ngồi rình trong góc khuất trước cổng đồn cảnh sát, chờ tên cảnh sát nọ đi ra, tôi lặng lẽ bám theo hắn. Số tôi cũng quá xui xẻo, hình như hắn phải trực đến nửa đêm, chờ đến lúc hắn đi ra, tôi đã ngủ gật được mấy giấc, may mà vẫn bám kịp, không để hắn chạy mất.
Tôi thấy hướng hắn đi rất kỳ lạ, mãi sau tôi mới nhận ra, đó chính là hướng đi đến tiệm thuốc nhà tôi mà! Hắn dừng xe trước tiệm thuốc nhà tôi, dừng khoảng vài phút nhưng không xuống xe, làm tôi thấy tò mò khó hiểu. Sau đó hắn lại đi tiếp một đoạn cách đó không xa, lại dừng xe. Chỗ hắn dừng là một tiệm thuốc cũng chuyên về thảo dược, Tiệm Thuốc Nụ Cười, tôi nghe có chút quen quen.
Phải rồi! Thương hiệu này mới nổi gần đây, từ sau vụ của Tô Xảo Xảo, tiệm thuốc nhà tôi mất khách, cũng kể từ đó tiệm thuốc này làm ăn phất lên trông thấy. Khốn kiếp! Đúng là trò bẩn thỉu! Thiếu gì cách để chơi xấu, tại sao nhất định hắn phải nhằm vào Tô Xảo Xảo chứ?
Tôi không thể để yên chuyện này được! Tôi phải đòi lại công bằng cho Tô Xảo Xảo, hơn nữa phải cho những kẻ cặn bã này nếm sự đau khổ gấp nhiều lần cô ấy phải chịu!
Một bóng người từ trong Tiệm Thuốc Nụ Cười đi ra, bộ dạng lấm la lấm lét. Hắn nhìn ngó khắp nơi, cũng may tôi giữ khoảng cách đủ xa, hắn không phát hiện được. Sau khi nhìn tới nhìn lui một lúc lâu, hắn lên xe, chiếc xe phóng vù đi.
Tôi điên tiết đuổi theo.
Chiếc xe đi đến một bãi rác xa trung tâm thành phố, nửa đêm nửa hôm, lại còn ở chỗ bẩn thỉu như vậy, chẳng có một bóng người nào đi lại quanh đây, ngoại trừ tôi đang theo dõi chúng.
Hai kẻ trên xe bước xuống, bọn chúng nói gì đó với nhau, ở vị trí của tôi không thể nghe rõ được. Tôi đắn đo suy nghĩ, quyết định bước xuống xe, thôi thì liều ăn nhiều, phải đến gần một chút mới nghe được bọn chúng nói gì với nhau.
Vừa mở cửa xe tôi đã cảm nhận được một luồng gió lạnh cắt da cắt thịt phả vào người, sau đó có tiếng cười ha ha truyền vào tai. Tôi hoảng sợ không nói nổi nên lời, run sợ ngước nhìn xung quanh. Một bóng người màu trắng, tóc dài xõa tung, đứng cách tôi chừng nửa mét, đang nhìn tôi nở nụ cười.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Chào! Đã lâu không gặp!”
Tôi sợ suýt vãi ra quần, dăm ba cái hồn ma, tôi gặp như cơm bữa, ai biết đã lâu không gặp thật hay không chứ! Đã đang có việc gấp mà còn bị ma ám theo, sao số tôi lại xui xẻo thế không biết!
Hồn ma nọ ngừng cười, đứng thẳng lưng bộ dạng nghiêm túc:
“Cậu em không nhớ ra tôi à? Thôi cũng không sao! Tôi vẫn luôn muốn trả ơn hai vợ chồng cậu! Cảm ơn hai người đã giúp tôi trừng trị ả hồ ly tinh đó!”
Tôi thở hổn hển, nghiêm túc suy nghĩ những lời cô ta nói. Vậy ra cô ta là…
Chính là chị vợ được Tô Xảo Xảo cho mượn kiếm chém tiểu tam đó sao?
Nhưng chị ta có thể giúp gì cho tôi đây? Trong lúc này tôi thấy chị ta phiền phức nhiều hơn là được việc.
Hồn ma nọ cười ha ha, nháy mắt đã biến mất. Tôi thở dài, mới nói muốn giúp tôi mà dứt lời đã biến mất rồi, tốt hơn vẫn là tự thân vận động.
Tôi mon men bước từng bước đến gần hai tên kia, không tin nổi vào mắt mình. Có một bóng trắng đang lượn lờ xung quanh hai tên đó, tôi ôm hi vọng nhỏ nhoi, liệu có phải là hồn ma khi nãy nói muốn giúp tôi không?
Khoảng cách đã gần hơn nên tôi có thể nghe loáng thoáng hai tên kia đang nói gì với nhau. Đại khái là tên cảnh sát nhận tiền từ tên chủ Tiệm Thuốc Nụ Cười, chỉnh sửa đoạn video bằng chứng nhằm gán tội cho Tô Xảo Xảo, nhờ đó mà tiệm thuốc nhà tôi mất khách, Tiệm Thuốc Nụ Cười làm ăn thuận lợi, người được lợi nhiều nhất chính là hắn! Tên cảnh sát nhận từng đó tiền vẫn chưa thấy đủ, tiếp tục đem đoạn video gốc ra để tống tiền tên chủ Tiệm Thuốc Nụ Cười!
Trong lúc hai bọn chúng vẫn đang cãi vã, tôi thấy bóng trắng nọ đã chui tọt vào xe của tên cảnh sát, trong nháy mắt đèn xe sáng lên, lao đi đâm thẳng vào hai tên đó với tốc độ bàn thờ! Nhìn hai cơ thể bị húc tung lên, rơi bịch xuống đất, chân tay tôi rụng rời, sợ đến nỗi chân đứng không vững, run lẩy bẩy quỳ sụp xuống đất.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.