“Hừ!”
Thanh niên hừ lạnh một tiếng, đoạn đưa mắt nhìn quanh, tựa hồ đang tìm kiếm thứ gì đó.
Phàm là những người bị ánh mắt của thanh niên kia đảo qua, tất cả đều biến sắc, mặt mày trắng bệch, trong mắt lộ vẻ kinh hoàng.
Thanh niên nọ không ngừng đưa mắt dò xét, chẳng mấy chốc, hắn dừng lại trên người Tần Dao, nhìn nàng, trong mắt hắn thoáng qua một tia dâm tà, nhưng hắn che giấu rất nhanh, trừ Tô Trần, không ai phát hiện ra.
ắR!c
ynà ậtg ạiđ aik ,gxno ngạd nnâh pả,ih phải vị kôhgn thường.” óNi“ :uđầ ngcũ ửt tầm nheg amN
Tần á:pđ nhkôg ?t“a ậyV“ aDo lạnh sao về ăhmt bà lùng ncgúh at
điờ á,tl Tần mẹ íhap ta ocặh Thời, iờưg,n đã qua phải mi Tnầ về :ỏih Dao sao?” cnhgẳ ộmt rồi ngây nhig nhìn nlặg nngà a“h,C
quá…” “Bất
sua khi Dao. ,nãh cưrtớ óđ, ika nhắ i,ạl txấu ãđ mặt hkmo Tnầ nho g,ưln tếh Do,a nụ tiạ tởr ha!c“ú tấm nói: ầnT cnug miệng nệhi nnêi chỗ, nứđg óhek Thanh cười nhắ bnếi csứ nở tmộ Cg“ôn íknh ìNhn
ặtm nTầ tại Dao tạp. môi, nguyên phức đứng cắn cỗh, vẻ
oas àl bà hgônk !at“ sẽ ùd ta oaD đp:á gặp “óĐ nTầ ,ơigưn gũcn ệyuchn iđ aủc
liền lén náđh nàogi, mạnh đất. ốvn nxugố ar đánh này định qunyề ịb Tờhi một ãng bay Tnầ
htể cảm sao bỏ Nói ảho hật,t óc nhỏ hnnẫ từ ẹm không gnàn nàng, người ảho ớiv lmà riơ noà cảm? mtâ đã có ccá thúc nàng à,ny có
ệtinh nlê ny,à ai dạ được uqá ẽs lnòg ạil ta lương, nếi:gt n!aữ“ rồi, lnầ ta ầTrn tấB“ mtêh đây cúL tay ra mtộ Tô bảo
“Mẹ ta?”
Nhị ạh at àv ĩd Nghe bất đã định dò đ,nế phải “Trước aúhc ởrt về.” khi dặn cđắ tấnh iênn ađư bệ n:ói ôgnc tahhn vy,ậ àign
nờrưgT vỡ hưgnơt nát!
m!Ầ
Tưh ,óđ Tnầ ậgin Dao ế“c!th mắt trọng Tần nàng ahthn plậ nước :nnêi và tức usa ìnhn hnìn ịb ctứ Tnầ tuôn ưtgnơ,h ơưNi“g đáng Thời cBá r,iơ
ưnh lương? gơniư nói hitnệ Tàn ậy,v ơigưn nhẫn
gia!” h!“Ca Gia
quốc ộnr “nậB ự“s?
mtộ a?o“s ươign h:iỏ do iờg “Vậy ồri âby ìhnn ý niên, Tần là ựd ahtnh ,hctú aDo
thiện dạ gòLn nưlg?ơ
,hcặt ahi ạp.t mtắ lộ y,âđ iNó cứph ầnd sếit vẻ nTầ đến ngtro Thiờ tya
ángtho áhn sang, torgn sau ịt. teoh nhìn hnuí đó của Doa ikh r,ầnT mắt Tnầ ,ymà Thnah tia ngẩn khỏi ộmt ắmt egnh nhìn kôngh ra, ênni yấht qua ắnh ôT
hngKô thcế!
,yvậ aDo trở chúng Nheg nhíu ika bà iờg không àm:y ta nầc numố iạl ta ềv“? cưT“rớ yâb Tần ta, ncúhg
gnùc nàng àyn ôv iờg lògn ờ.ib ogrnt Cho rối nnê úpht
ý nugt địa! số kmếi Vô hoành êniht
m!Ầ
hểt với ửt như có ếtgi vị iạđ tmộ a“ừV đại áhxc sao E naữ Nụgy áp ônghk os sân, gũnc ttấ âh?nn hơn iưngờ àyn rồi nữ iàyg nầc dễ Có tgonr ảc áđp: rnất ảc nahth itếg rnằg ứ!“gnx ngay đã Têin ânnh nniê cỉh mọi ,gà kia hữc
liạ tcụ xoay itpế i,ường mđấ ra ộtm thanh quyền! này, Lúc ênni
“iưNờg sao tổiu sợ nớl, tác này liạ óC lên thực ườgin gáđn ưhn nếig:t cựl nghôk vậ?y“
Lúc về ẩnk:h inx ôT Tử này, nể úgip nhìn cuầ “n!già nàgi ầ“uC Cầu uHyên, mặt rTần, ộtđ êhinn ta! aíph nTầ xin aoD
ùd auđ aos nàng hôgkn đ,i hổk hận không nàng ach ầnT ti,ếb nngà Nàng iThờ .ơhn mẹ cho ncò iờr nói lúc
nhhta ưn,gời Hai Tần răng, ểht nnhì chết aoD cắn đỏ .inên đã chằm có ầgn,u ầl.n yấm ngàn Nuế mằch niên mắt htcặ thanh ánh mắt tếig
amn ầnTr: Tô nhnì hểt íahp ịv tếib đại kai về tMộ đánh này thanh thgnắ “h?ôkng có nnêi ửt ng“ôKh nhân
hnệti c,ớhp tcựr iNgơư n.gưiờ mà ếtgi knôhg mắt gnơlư ạvn chết tpếi mărt
rồi. Phải
vô tya mắt, innê một sợ ựlc hừ náhy Thanh ngvu ar! lnê, ạhln lượng cỗ một cùng rgtno tngiế, đgná quté
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netquốc rnảh hoc “Hya ,ta Vậy ậbn nhạt: với ilạ ngơiư sự, cũng cqốu iđ ầnT một ộrn gôhkn bnậ về câu àb ta !ựs bẩm bà aoD ộnr t“a. ờiưc pặg
ắnh ợs .ra tộm êtnr i,ờl tràn Dứt từ ánđg ngợưl cỗ ựlc nườig
,này định ola úlc éx ơưtngh thanh gói nhưng ắh!n tmộ niên Thanh avừ lên voà gến,ti hmnắ thẳng gyan đến, trường
ứmc! uáq htTậ
“Hừ!”
Một đã quyền bại!
ậtgi ìmhn: Dao ầnT àml muốn gì!” Ni“ơgư
Ầ!m
gì gônhk aT ầml ngnẩ c“.ả hnận uốlng oDa ưngiờ ầTn àgnv cuống, a,r đáp: úhct công hảip ?riồ ivộ có ơ“ưgNi chúa
ựcc ũcgn ứgn hnảp ờgiư,n ấđm n,hnah nniê !uềyqn ar hThan xoay tộm
vtượ của của bọn ulệi dự ựlc inên Thực tnahh xa họ!
“Ta bình hai lần.” ầuđ, ar nnhì ayt Trần ihngêgn ôT nTầ đã ĩhnt oaD:
một ý nàng ,iờl góhpn tr!ời êrnt áđgn người nồglu tứD ừt ênl sợ tận kiếm
hnìn hók iê.nn int người thanh Mọi
Tần không óin gật gì. đầu, ờTih
một nhhcí là ió:n sau, lnặg, nầT t?“a lát gheN mi Tnầ kia aoD nữ lời hnnâ y“Vậ xong Thời, nàng mẹ
......
gnđứ nạlh ngài bếni ói:n tởr lùgn cười áhcc khgôn gcnũ ta người, ngcũ tmặ Thanh nắH yvậ ênin “Nếu khác.” nuốm riã trên cnò nụ ,về hnôkg tẳgnh hmậc ta noà theo ấm.t
không nên aki ằnbg cho iênn nahht ắtm, hyất ihpả miớ ar aứng tay?] i[gNươ hccắ lòng ncắh
uểih Tin đã óin .tni mẹ lại ẹm đó nTầ ,ờig nkghô cũng nay khi đâu, nàng đnế c!ếht àm iớm thì của hco Thời, n,àng nàng nầT qua ànng iha ,iđ Tần uiổt irờ nàgn viớ ổ,uit đ.iờ Tiờh inó iạl aygn ihTờ Vậy hai mẹ nàng Nàgn mẹ ỏih iđ lời ngàn ?ìg gànn, gnàn vnẫ môh Tần ivớ âyb Thời úcL
àyn crtự ángđ Đúng kỳ nát đánh Dao ỗc úcl lượng ànng rtấn đó, một cỗ lực ra tại ỗ.hc lực gn,àn pá ý của đến, sợ tay, ếmik nợưgl tpếi Tần định pậ ccự itếp
gưiờN at ãđ aih giúp ngàn lầ.n
!zi“H“a
cũng ưđcợ hệ tiếng. thống ảc nói, igờ ít bhnì nlê Ngay àyn nhịn ờnthưg ôgnhk phút
Điạ không? ac, óc ginơư nhầm
quyền! Hia
Tần bật chặt rgăn mchậ Doa nbiế cs,ắ áu.m úic ncắ ầ,uđ rãi nđế cả môi,
hahnT hạ ếnđ sai trở “Bệ óđn ngài công đáp: acúh niên at và hịN “.ềv
àl nhđ:ị Thanh úha“c. “Ngài hgkẳn niên chính gcôn
nyà Tần niênh ộmt ar tất thứ unqềy êrtn qềuyn nhả nát náh acủ thể ựcc ẩn lộ mấđ hệin htân một ưgờdn ấutx yu,nqề ẻv ứcah nhắ ưTh hung sau sợ, ộmt Cùng Bác ưgln niên, phá như kỳ gain! úlc ếht mắt óc đáng đ,ó ý tộđ cả hahnt ,cá ọim ỗc
niỗ Thấy ộtm uhca oDa hgté. nhhat trong ênin mình, êln híap nhìn về y,mà osa âdgn hánc òngl Tần ạli không iểuh
quốc đp:á ếnđ ảnb gôkhn Nịh ihtờ ệ“B àv chúa.” ncă nàgi naThh ,ựs ôcgn nộr gian ạh có bnậ ămht ninê
ntoà của thanh quy nohà kgônh iđố yếu, nvẫ ảhip còn ủth cnugh àgNn ên.ni uqá
đánh ỉhC hai ụNgy !êTin ahi viớ vị bại đã quyền
cpúh ưnh aih có Thời ậv,y về kế đó kết ứC mtắ thời một đi ằnrg áig. này, vị, rồi ốmnu at ùngc nữa. ọtngr tưởng, iỏh ta Ta nvố đi. ộtđ ta ihồ hai hắn ngàn của at óđ đứa ở nhưng đâu, aus, cúL lcịh ta gànn iha hinên gànn êTni ốngs ,năm nòc yurt à,gnn cúghn đi…” hồi ,ẻrt nvấ lâu, một ậv,y khonảg ngũc tưnởg shin ngàn sau cho ềlin ợưđc ịb lmà nhưgn ta gnàn một aT onc otrng nihs sẽ Giới aừth lai tnếgi, at mới muốn ta hki ổn rời ãim ămn và hhạn ta úcl ưhn quên gkhôn hinệ nữ gặp chúng vẻ nầT mảc, dài nói giúp, nàng lữ. đó, thở rgoTn grotn ảny hai at gànn gian. lâu ứđa rồi gnàn nió đã ngôkh gian hiỏ ảob hoàng n,ươhgt at nó,i mtầr noc htứ ờtih hKi“ ta ngàn Thượng ođạ ucứ tình không aih sinh êny huna cnhúg :ngiọg nhân, đó onhátg gái
ra bị tiếp bị tươi, chống một ra Bác ấrt một ayb ụgnm aủc phun niên, thanh hiển trnê ỡđ máu nặng. thương ầTn kia quềyn niổ ngoài, rtcự ắhn gôkhn nnêih nđhá Thư đ,gưnờ
ánt vạn rămt khuếch ý ậlp ra sợ iHa ngoài lnguồ gnượrt! đáng yềunq tức
ninê hhaTn ôgnc àv hạ :ión c“.haú nhớ hngun ịNh bệ ngài nluô uqa nmă ẫvn ữn“hNg
ữN Mẫ“u của inêT Trều.“i hnLi uNệtgy lờ:i Nói ếpti thân inàg lại ếĐ nhắ caủ àl ,gxno
Mọi “..“. sân: người torng
tsá niên ý ý trong ềh ặmt hTnha cảm hôngk xúc, nkôgh Tnầ chút ểđ a.Do tmắ
mặt úpgi gưniờ nào ỡ?đ Nàng mũi at ờnh ònc
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.