Nghĩ như vậy, trong lòng hắn ta cũng an tâm hơn rất nhiều.
Hắn ta sửa sang trang phục cũ kỹ trên người, nam tử đi đến chỗ trước mặt cách tượng thần một mét, rồi quỳ xuống đất.
Sau đó hắn ta chắp tay, phụ âm ôm dương, khom lưng, dập đầu.
Bộp.
Một lạy.
Bộp.
Hai lạy.
Bộp.
Ba lạy!
Phụt.
Trong chốc lát một điểm ánh sáng nhỏ chợt lóe lên. Kim châu trong tay tượng thần bay ra, chui vào cái trán của nam tử.
Tia ánh sáng kia có vẻ là của kim loại gì đó, tốc độ cực nhanh, giống như là đạn.
Thậm chí ngay cả Trương Vinh Phương cũng không thể phản ứng kịp.
Chỉ thấy một vết nhỏ chợt lóe lên.
Trong lòng hắn giật mình, không khỏi lui về sau một bước.
‘Cái quái gì thế!’
Sau màn kinh dị, hắn nhìn về phía nam tử kia.
“Thế nào? Ngươi… Không sao chứ?”
Nam tử quỳ gối tại chỗ, không nhúc nhích giống như đã ngây dại.
Vừa rồi hắn bị ánh sáng xuyên qua ấn đường, rơi ra một giọt máu cực nhỏ.
Giọt máu kia vô cùng nhỏ, có thể so với cây kim, người bình thường không nhìn kỹ thì hoàn toàn không nhìn ra.
“Không có… Không sao….” Đột nhiên nam tử lấy lại tinh thần, chậm rãi đứng dậy.
Chỉ là thân thể hắn đang run rẩy, trên trán, trên sườn gò má, khắp nơi đều chầm chậm chảy ra mồ hôi.
“Ngươi đồng ý với ta rồi… Tiền…” Hắn gian nan quay đầu lại, nhìn về phía Trương Vinh Phương.
“Nhất định sẽ cho! Ngươi yên tâm!” Trương Vinh Phương nhìn thấy gương mặt đối phương, trong lòng lập tức không khỏi trì trệ.
Dưới chân hắn không tự chủ được mà lui ra sau một bước, không dám tiếp xúc quá gần.
Lúc này thoạt nhìn nam tử thì có vẻ tất cả bình thường.
Nhưng trên mặt, cổ, hai tay, da đầu hắn, chỉ cần là vùng da lộ ra bên ngoài thì rõ ràng đều có khe nứt hình đường thẳng.
Giống như có rất nhiều trùng dây thật nhỏ không ngừng chuyển động dưới da hắn.
Khi thì nứt ra, khi thì bình thường.
‘Cái đồ chơi quần què gì vậy?’ Trong lòng Trương Vinh Phương cảnh giác cao nhất. Tay không tự chủ được cầm vào nguyện luân đang cõng sau lưng.
“Tiền… Tiền đâu? Tiền mà ngươi đồng ý với ta đâu?” Nam tử bước từng bước một tới chỗ hắn.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Nguyện vọng của ta… Tiền… Tiền tiền tiền tiền tiền!”
Thần trí trong mắt hắn biến mất, thay vào đó là vẻ dại ra.
Động tác cơ thể lại hoàn toàn tương phản, lại càng thoải mái, linh hoạt hơn lúc trước.
Hắn không ngừng tới gần chỗ của Trương Vinh Phương.
Bỗng nhiên hắn vừa tiến lên một bước.
Bang!
Mặt đất có thêm một hố đất, nam tử cứ như là mãnh thú đang hung hăng đánh tới Trương Vinh Phương.
Keng!
Lúc hai người va chạm phát ra tiếng kim loại chạm nhau.
Sức mạnh khổng lồ đến mức cho dù là Trương Vinh Phương cũng không khỏi tự chủ lui lại mấy bước, nguyện luân trong tay hắn không ngừng run rẩy, rõ ràng là mới vừa rồi bị tập kích nên vội vàng ứng đối, hắn hơi dùng sức quá độ.
Mà lúc này nam tử dân cờ bạc đối diện đang thu tay lại, rõ ràng mép bàn tay thủng một lỗ, lộ ra thịt máu đỏ tươi và tơ mỏng kim loại màu bạc đang chuyển động.
“Tiền, tiền, tiền, tiền!” Nam tử dân cờ bạc điên cuồng đánh tới Trương Vinh Phương lại lần nữa.
Hắn ta sử dụng tứ chi, đã hoàn toàn coi cơ thể là vũ khí mà vung lung tung.
Quỷ dị là, tay chân hắn không ngừng đụng vào nguyện luân, thế mà hoàn toàn không có ý bị cưa đứt.
“Thần thỏa mãn nguyện vọng của ta! Ta đòi tiền! Tiền! Tiền!” Nam tử gầm nhẹ, động tác xuất thủ càng lúc càng nhanh, càng ngày càng nặng.
Keng!
Chiêu số của hắn hoàn toàn không có kỹ xảo, bị một kích Trương Vinh Phương dùng nguyện luân đập ầm ầm ở đầu, ngã ngồi trên mặt đất.
Nhưng vô dụng, hắn lại bò dậy ngay lập tức, điên cuồng đánh tới Trương Vinh Phương.
Một lần lại một lần, đến cuối cùng nam tử như đã hoàn toàn mất đi lý trí. Chỉ biết là lần lượt bò dậy đánh tới đối thủ.
Trong lòng Trương Vinh Phương rung động.
Tốc độ, sức mạnh lúc này của nam tử đã không thua gì cao thủ lục phẩm, lại vẫn còn tiếp tục tăng lên.
Mấu chốt là, ban đầu người này căn bản chỉ là người bình thường, còn là dân cờ bạc có tố chất thân thể yếu nhược.
Lúc này lại nhảy lên thành có thể so với cao thủ trình độ Phá Hạn lục phẩm?
Cho dù không biết chiêu số võ công, một thân tốc độ sức mạnh của hắn cũng có thể nghiền ép tứ phẩm.
Tượng thần này… Quả thực…
Bộp.
Đột nhiên Trương Vinh Phương vừa lui, hai tay nắm nguyện luân kịch liệt rung động. Bên hông bị nam tử hung hăng đánh một quyền trúng, gần như tuột khỏi tay.
Tốc độ và sức mạnh của đối phương lại tăng lên nữa!??
Vừa rồi là lục phẩm, bây giờ tối thiểu cũng là thất phẩm! Hơn nữa vẫn còn tăng lên!
Trong lòng Trương Vinh Phương vừa sợ vừa giận.
Nguyện luân nhanh chóng đón đỡ ở trước người hắn. Hắn chỉ có thể đỡ đòn.
Mặc dù chiêu thức của nam tử cực kém, chỉ là vung ra đánh lung tung, nhưng hắn hoàn toàn không sợ chặt đứt.
Nguyện luân đánh trên người hắn, sẽ chỉ bắn tung tóe ra tia lửa, nứt miếng da, còn lại không hề có tác dụng.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.