CHƯƠNG 439 – RẤT KHÓ BẮT ĐƯỢC
CHƯƠNG 439 – RẤT KHÓ BẮT ĐƯỢC
Bình thường Trần Lạc có thể nhẫn nhịn một chút, dù sao năng lực của Vưu rất mạnh, Trần Lạc nguyện ý cho hắn một cơ hội.
Nhưng hắn lại dám chọc đến Mễ Phạn.
Thím có thể nhẫn, chú không thể nhịn.
Đám người Mễ Linh không thể làm gì ngươi được, chẳng lẽ ta cũng bó tay không có cách nào sao?
ễM một cũng Khương Tnrầ dẫn nói ìnnh cảm trước tyhấ ý cô muốn ági Sơ àgino Lạc Tuyết tấyh hôkng ềv. đã mốu,n ạpL
Thành mcả iđ ắtm èom? yấth àyn Khương hoc lạ, àm ỳk lúc
ar nhắ lẽ .onà hịcu ahoik nầTr Vưu sẽ nió thử ăcn ểđ ộtm chút ức nếu aủc có về nhnì thế miờ kiện, exm như ra gưphnơ tây ềuiđ chịu bỏ ,ax ạLc oàhc
nói: oná ễM gậni ạPnh
hânt ầnc :ơnh pảih ảnb học iLnh Mễ uhềin ỏhi ảcm tyấh
mèo sờ mắt inxh Mễ Điô ,đẹp Phạn, uTếyt nyà là thật ặhct ơS ốunm ờinưg rậ.nt onc dán cô àvo một Khương
ạcL Trần àdi: ởht
ốngxu hTư Vnâ cuện.yh nồig kéo cô trò
ibết ốt.t hniL không không sao cô ý Mễ ũcng nTrầ có cLạ ý ,gì dù tin hắn có
để cầu pphá ầđu của ãđ bnệi Vuư. uhn hỏta Nayg có mãn ừt
ôghkn ấux cảm làm Ngờiư cnũg ấrt .hitô cô ,đẹp àno ấyht hnxi cho hổ tự
ngươi chế nỏh chắc? Chỉ biết tvậ ộnđg có kgốnh
rầTn mô ạLp ạLc Mễ Phạn cái. ễM pậl một ứtc bỏ r,a
ạhnP thmơ Mễ “Òa, q“.áu
tíh Lạc uầđ ạhPn, àvo ứtc suâ Mễ nầTr nhắ gồnđ ivù Mễ lập gưinờ hnPạ .ihơ tộm ý, mô
osa õR óc mnuố àrgn thể ợhp tác, iạl iạt ốiđ đuầ ?ứhc
man. nrgto Trần cô iỏh Mễ với nrgto Lạc, ythấ Lạp iđ ngập miên mảc ơS mỉm sau ntàr Kghơưn ònghp, mtắ Tuyết, ohàc ovà nhìn cưiờ óđ ìhnt
tên thể àl o“aS ộtm nă lên có đối mà linh ưđợc thôi ưnh iớv trộm y,vậ h“nkgô? phó phải mà, tạho cỉh
thnâ ắmt itủ nhạP n:lê ễM iôđ giương
xinh iđ nhìn thấy bước tiếng oàv pậ,d trong. ơS ôc nếđ Tếuty đẹp ab ági hnâc gKhơưn dnồ rềnuty gàiNo acử
ìht nghơư chậm itô.h hoàng có thể mệign, mèo tại ỉhc hptắ ởm Hệni hnượtg đã r,iồ cho Vưu
ìv ón Vuư. ểht tậth cnệyhu ốđi ắthgn ưu,V ớvi óc Mễ ựs ngcũ biết hpó đã cượđ ibở Pnạh Ai
gũnc cnò phương liạ ắlm ,hóp muốn sự àno khôgn cảm đầu đối ẹ,om đối ẩcn hácc Mễ ệidn thấy ốđi trực thật hận.t được, ểđ Lnih có umư hnôkg ấtr
noà bộ như nạgd gằrn biết ếht gươin chắc? kôghn của Chậc, iơngư at coh
icú Linh đầu Mễ ó:in
bồn nước ộđ ngotr Phạn vào tắm. nước, ạcL hửt rầnT thả ễM óđ nấu ấm, usa nệith caủ
riồ cho rằng à? ãđ ở ,usa hnà ngươi ăn huynệc mọi paíh thế Ngươi ộmrt uVư nrốt OK àl
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netưi,ơgn yấth n,ã sợ giải N ìmt Chỉ thưởng phải ar cnầ ủac at inơ?ưg ytru hếkc chpụ tấm ôgkhn nòc ùgnd ểđ in ùx hnả
iểku ?à àL moè nô
iúpg r“Tnầ at .aử“r ạL,c tắm
niổ cúht? ậ,yv ức hưn đaư at coh hcỉ og“nrT không?” nhiều Sao ưađ ncă tây óc óc àon, hkiao ộtm
ệchuyn uốMn tmhê cũng nếđ. gTờnrư với nMgộ ipảh nói grntưở ộngM ãol giọ còn nờh âm âm, nắh
cạL là mrtộ, tộm Trần n.hắ umốn cần được uưV nă giây chỉ bắt ắbt Nếu
óc đãi chhní ộgn không nhưng ệihu àl cpấ được ntưrgở ivên ,lão nrgtưở lão thành Tưg.rờn gởưhn thức, uTy nahd ncũg
yta Pạ.hn ưhn gcnũ tắm ễM cio arử ầđu Lạc Trần cho ệi,vc tắb yah nuqe
ưrnTgờ loã “Gọi đyâ?“ rtưgởn nđế
ắhn coh lmà áim i.ồ“..r. oảtih được, qáu vyậ “Không
đủ .ức tới ủca vciệ ănc đả yềnrut đã ịb Dù ũgnc ínt ar ,gonài nôgkh cíkh này yu nưhng
yản cũng ngkốh hứ?c là gì, gốnhk phải có uiđề cno con cyệunh tgna Ý có ìth hnốgk ìg ếhc cóc hgônk thể ásgn khiến nyà mà ý, ưuV chế bí ra hti ểth mật rệuTi ócc có được ửT nôhkg chế
cứ chứ hung năc đã ?gì ònc Là i,a hết cống ón cho hnếi ọb uniềh
theo t“.a i“Đ
ú,cht ợưcđ ăn mtộ ầnl nnẫh ikên ộtm gcái rất ôghnk .hnắ ểđ ảpih ếun phải ưhgNn ,nagy ưVu tắb cảnh ểđ sao là ókh gncô nhhtà làm sẽ trộm
Lần thôi ncò htyấ đợư.c đối mà gì phó mặt, thể cứ không chỉ cnă hLin trấ đối àlm rmột ớvi ấtm là nhắ uVư với tmộ àlm uyế, tên Mễ phó cảm áqu crớưt ăn
Phnạ nó àLm ơthm hớn à? h,ở cho thật Mễ
chết ắ“hn. ta btắ đánh sau hắn óđ để âđ,y về nY“ê ,âmt
ạtm btắ điều ,àyn hápp cạL mlà ,mtấ rầnT uốmn chạy gnũc ợs ó.hk ềv dùng Có muốn không Vuư sau thời ưhơgpn
àl grtưnở ờgnưTr? iA lão
mnhì tắm ảcm cứ ab tmộ ,sẽ chsạ âhtn không ạnhP phải nl.ầ Mễ ảbn ngày ấhty
nhìn giá, đấy, pđẹ tâm thì rồi uaq Linh Mễ cũng xinh vậy đánh Thì rồ.i yên
ộmt ar nình tsắ đi uaq s,ân ,cái đầy ántohg ẻv ànigo .épth nậh tràn ễM nrTầ thnàh Linh hkgnô ạLc
ớ.ti Mộng mâ và gcùn Tuêi đi Tử Ý Vũ, ệriuT
còn ưnhơpg rtêu cchọ uhềni điố Lại nầl. bị rtấ
trấ Trần nữ chắn thăng nêl Lạc thật yậ.v đến khi đpẹ ơn,vưg cpấ hxin ,ẹđp nhìn iêtn ẽs hắcc ợiđ cấp là như inhx ễM sự Lpạ,
ẽs ấy Vân như ịb đứng nghe rầy. ngốgi chú ô,c Tầnr khoảng Thư ấquy cLạ ữig cạL ắhcc chuyện abo chưa ý cô cạnh ờig ắnch Tầrn cc,há tấyh
“Trần Lcạ, ar đã chuyện. xyả
cạL Trần cnẩ Mễ Phạn Vừa ogxn óđ rồi, tắm aul asu hco Phạn, tognr Mễ g.òln lúc ưgnời ôm thnậ cho vào
oàn àlm ốđi phó?” ểđ ếth “Hử,
chịu, óin ưgờnđ êtrn tchú cô khó có đã gơnưKh có ồri, ãđ hneg vợ chủ. là Sơ yTuết iđ oha Lạc óc rầTn
i:ủ na Trần Lạc
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.