CHƯƠNG 198 – THĂNG CẤP BẢY
CHƯƠNG 198 – THĂNG CẤP BẢY
Trần Lạc cũng không sử dụng kỹ năng gì, nhưng thông qua sự cú đấm của Thiết Trảo hắn thật sự đã học được một kỹ năng mới.
Thứ được gọi là Không Gian Lồng Giam tức là tạo ra một lồng giam không gian kín gió, tồn tại trong một khoảng thời gian ngắn để giam giữ mục tiêu, nếu mục tiêu không phá vỡ không gian ấy thì không thể thoát ra được.
Đây là một kỹ năng bẫy kẻ thù rất tốt, thường được thả ra từ xa. Nhưng Không Gian Lồng Giam của Trần Lạc chỉ có thể bẫy chính bản thân chứ không thể nhốt kẻ thù. Bởi vì Trần Lạc không thể phóng thích Không Gian Lồng Giam từ khoảng cách xa. Nếu đối phương không thể phá hủy Không Gian Lồng Giam thì không thể làm tổn hại đến Trần Lạc.
Trần Lạc cảm thấy đời này không còn gì để luyến tiếc nữa, con mẹ nó, chẳng lẽ điểm kỹ năng của ta toàn thêm vào phương diện phòng ngự với chạy trốn hay sao?
Có điều, ít nhất hắn cũng đã học được kỹ năng mới, như vậy thì không cần phải bị Pháp Vương tát một cái đúng không?
Bây giờ hắn đã hiểu qua về nó, nếu luyện tập nhiều hơn Trần Lạc tự tin rằng mình có thể học được kỹ năng Không Gian Lồng Giam phiên bản tiêu chuẩn.
Mễ Linh thăng lên cấp bốn muộn hơn Mễ Lạp một ngày, còn Tô Đại Trụ thì phải đến ba ngày sau mới thăng lên cấp bốn. Thiết Trảo thật sự quá khốn khổ, nó không chỉ phải làm đối tác luyện tập của Trần Lạc mà còn phải làm đối tác luyện tập của Mễ Linh và Tô Đại Trụ. Nó hoàn toàn trở thành một món công cụ hình tang thi. Nhưng đáng tiếc là công cụ hình tang thi này có tuổi thọ quá ngắn. Thiết Trảo lại hỏi:
“Ta đói quá, ngươi cho ta ăn cái gì đi.”
Trần Lạc cười, nói:
“Đã hứa với ngươi là ngày mai mà, ngươi đợi đến ngày mai đi.”
Có lẽ vì không hài lòng với câu trả lời của Trần Lạc nên Thiết Trảo đột nhiên hét lên ầm ĩ, nó cũng trở nên cực kỳ cáu kỉnh, lúc đầu Trần Lạc còn tưởng rằng Thiết Trảo lại sắp nổi điên. Kết quả là Thiết Trảo nhanh chóng ngã lăn ra đất, toàn thân co giật, nhìn rất là đáng sợ.
Trần Lạc vô cùng thất vọng, tuổi thọ của nó đã cạn rồi, công cụ hình tang thi không còn nữa, không biết hắn còn có thể bắt được con nào khác nữa hay không. Chỉ trong vòng một phút, Thiết Trảo càng ngày càng trở nên vô lực, Trần Lạc không thể làm gì khác hơn là đứng bên cạnh Thiết Trảo và nhìn nó với ánh mắt thương hại. Trong giây phút hấp hối, Thiết Trảo yếu ớt nói từng chữ:
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Đừng, cắt, thận, của, ta.”
Nói xong, Thiết Trảo ngoẹo cổ chết hẳn.
Trần Lạc:
“…”
Xin lỗi nhóc con, ta đã dọa ngươi sợ đến mức để lại bóng ma tâm lý rồi, ta chắc chắn sẽ không cắt thận của ngươi, ta chỉ là đang giúp ngươi mở mang đầu óc mà thôi. Sau khi mở mang đầu óc rồi, ta chúc ngươi kiếp sau thông minh hơn một chút.
Sau khi lấy tinh hạch của Thiết Trảo ra, Trần Lạc tự tay chôn Thiết Trảo để bày tỏ sự áy náy của bản thân. Viên tinh hạch cấp năm này hoặc là để đến khi thăng lên cấp sáu thì sử dụng hoặc là sử dụng lúc sắp sửa thăng lên cấp sáu. Tốt nhất là tích góp lại để dành thăng cấp bảy.
Một cơn mưa kéo dài hai ngày bất ngờ ập đến. Với loại thời tiết như thế này, Trần Lạc sẽ không để các thành viên làm nhiệm vụ hằng ngày nữa. Trần Lạc cũng không thiếu thứ gì, hắn không cần phải lo lắng về đồ ăn thức uống, càng không thiếu tinh hạch, vậy thì cưỡng ép ra ngoài để làm gì.
Đáng tiếc có rất nhiều người không dự trữ vật tư, với loại thời tiết như thế này bọn họ chỉ có thể trốn trong những căn nhà an toàn và chịu đựng cơn đói. Trần Lạc lấy số tinh hạch dự phòng ra và phân phát cho các thành viên, chỉ cần các ngươi chưa chết vậy thì các ngươi phải tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn mỗi ngày.
Trần Lạc có hơn mười ngàn viên tinh hạch dự phòng, và hiện tại tang thi tiến hóa lên cấp hai đã được gần một tháng. Hiện tại trong căn cứ có từ hơn một trăm đến hai trăm thành viên, mỗi ngày bọn họ có thể nộp lên khoảng sáu, bảy trăm viên, Hạ Hạo Nhiên mỗi ngày có thể nộp khoảng năm mươi viên, Tô Đại Trụ, Mễ Linh và Mễ Lạp thì tầm hai trăm viên.
Trần Lạc cũng không thể sử dụng hết. Trần Lạc yêu cầu các thành viên đi đánh giết tang thi thật sự là vì lợi ích của bọn họ. Chỉ riêng số tinh hạch nhóm người Tô Đại Trụ thu được đã đủ để Trần Lạc sử dụng. Mục tiêu không phải là tinh hạch, để bọn họ tích lũy kinh nghiệm chiến đấu mới là mục đích thật sự.
Tất cả tang thi trong bán kính ba ki lô mét đều đã bị các thành viên tiêu diệt, đồng thời bọn họ cũng đã dọn sạch rất nhiều tang thi đi lang thang qua đây. Hiện tại, về cơ bản thì các thành viên đang giết những con tang thi không ngừng đi lang thang tới đây.
Vào một ngày mưa, Trần Lạc cảm thấy rảnh rỗi nên muốn dạy học cho chó, hắn biên soạn ra hai mươi tờ đề thi cho Pháp Vương làm, là loại phải viết bằng bút.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.