“Thanh Phong Thánh Tôn này, nếu đi viết tiểu thuyết, nhất định có thể tìm được đầy lưỡi dao trong phòng, ngắt chương giỏi thật!”
Cố Dương vừa đang muốn hóng nghe, kết quả con hàng này liền cắt đứt.
Quả thực quá đáng!
Cố Dương lắc đầu, buồn bực thu hồi thạch ngọc vào trong nhẫn trữ vật của mình.
oàn “ư?nơng Hoàng ?ả“H ếTh gytuNệ cô
ủac Cố mình ảnh hiện ởm hntâ ihênT mắt đã ra, bất Kình ở ngờ trước txuấ ưDngơ Tháp.
xưng nấth ữn với vực. của ợhp nhêin Tinh Luận nihể dung mỹ đệ Thanh dahn ạo,m uửC Vân hùp
Vân lên. xinh hơi cũng ếnđ tmặ ôkuhn hnTi Nnhì của yâ,đ Cửu pđẹ đỏ
óc .vyậ sao Dù haunq nềiuh iờgưn cnguh như
gtừn oas nưh rtưcớ hình vậy ynuchệ hắn hưac nhỉ? ũcng ùD yâđ và Tnhi uCử Vân inó hnư
.hÁ..c““
Cố tmặ uSa trước iớt ihk đi Dương.
rằng ươngi công ạli óc ốC“ Âm i,ngươ thể mgon là iốhk auq này !ó“n hơn yâđ hy sau nềTruy nhận ửt, ,hhcạt nọvg thể có nềuhi iớv tộm
ntâh sáng nắ.h bao phủ ểht nhu tộM lnồug ánh hòa
Hízzz….
óni cahư yv.ậ ưgơnV nôT ắnh òCn iớv nhPog Thánh nhhaT óc sau chcắ về ãđ cảnh tới, thể ãđ mới việc thì iểuh àm nưh
ôgknh caủ núgđ nữ nnh,â httậ tư đoán ar. mâT àl
rmtầ không nÁh Cố mắt xuống. Dưgnơ khỏi
sẽ khắp oab ộb h“Cúc ỉhnđ thành ỉhc Kình Đông Thiên âlu gônc gôhkn mừgn iơưgn gơnưi iạđ onaHg anữ, đngă acủ nurtềy Tháp, toàn hadn ự.vc“ sợ vạn
ôn ivớ hnu homk nói gn.àhn Nguyệt ignườ có cùng ingọg Cố Dương, khẽ vô cnũg lễ Hoàng péph túhc ẹhn
H“a àm thôi.” ah, nắm amy
ocặh nhig ốC gưDơn hỏi.
D.gnươ tặm Tinh hco đưa ỏđ ốC uCử Vân
óC úth chút ịv!
à.ny Đúng úlc
ânhc ồđ êbn nkghô óđ gì ấyht lên uCử ạ.il ,vậy hcunẩ tiến Mà Vnâ kia, bị Tinh dừng bưcớ ngađ hikỏ ậtv nắm
Kihến óc ta ắmt gió cgiá ưnh nờgiư uânx. cảm trong
cgũn ắps ốtng u,hiể ar ìhnm nDươg inàog ốC iồr. ịb ynrtuề
hcịđ ồ!ri Hia tìhn ớit ạli nữa tên
m.ốun chút àl Hniể óc goàin iênhn ý
ừav uềtnyr gontr cúl Cố .ar iớm Dương tắm nháy tnốg Mà
r“i!ồ Đệ ta, chủ có chúng bây “Thật mỹ ựvc nhtấ sẽ iờg hoa hâm mộ! là danh hhTan sợ ânnh
xứng bnhì yđâ ngờtưh ?“soa g,ùhn “Mỹ hna nhân ảhpi ôkghn rất
ửng uKhnô inxh tmặ đẹp đỏ.
uêki lên ilạ Đám tràng từng hô. hqnua chung nagv hnêti ếingt khni
ềnil gNeh nưDơg ếnđ Cố g.gnnà â,yđ ncgà ngỡ
cưiờ nàm cạnh ganm nhìn này. bnê tắm ốC áhn một nhàTh Khuynh ứgnđ ý ệiDp ưDngơ,
Dương. ngực uđầ ộMt àov Cố âđm gnrot
kêihm cũng hơi ốC nghe ốtn hắcp Dgnươ i.nó ậvy, tay
Chậc?
Nhìn đều vậy, số ar thấy vô ắtm thiên êuik .mộ ộl âhm hán
ngơDư ạchth Tinh liền invê mà ađư truyền ,ờiưc Cửu nhận Cố o.hc lấy mỉm ânV âm
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NethnTi giá nâV ổc ygan nđag ửn.g ưrớtc hNĩg ửCu cúi kôgnh gũcn đánh ốC đầu đây, Dương khỏi ặtm, cả đến đỏ
Đám iêtnh tếib êiku mà mắt. ỉch mộ âmh hnnì grotn ấthy
inhT chịu nâV ión, piảh nmhì oheT ađgn với mà Cửu oas? gẳhcn ýl ókh
ihnêT ữn ânhn htì ta iđù u“ếN là óc ồ,ri hểt tốt ôm êK!“iu ốC
công úhcc ôngkh Thiên ủac đ!ợư“c ưcđợ kiêu ưcah kỷ gđăn gtừn ạVn ynucệh ơngưi aHngo nđỉh nKìh ừgnm chủ “Cố năđg Kình vỡ áph ,ngBả thiên cVự àml gũcn nhđỉ mlà c,ụl bảng hỉc Thêni gnôĐ còn tử, ảc ttấ ncgô mà áThp nthàh
orgtn ơngD.ư ồRi ưađ thạch ngọc khối ộmt tay ốC ohc
cô kảhnoh gNnưh ylấ ,aus ngay đã gũnd hết khắc kí.h
gnTro ônkgh úthc Dương nghi o.ặhc óc òngl Cố hỏki
trong mi ặlng chốc chờ đợi lát. nHắ
uyê ơưngD đtạ Cũgn nVâ ubểi hnư C“ó tâm àm ..ý. chủ hiTn động ệtnihg t“ô.hi Cuử àl tểh chỉ Cố ểht có ếkinh
nháy số Vô ắmt gntro mắt ơnDgư. ánh ờiưng ạođ êtrn ốC riơ
không có gì yđ.â chấp không nậhn Hình như do lý
..ườ.ngi về dgná hầnp Còn
ộtm at u“Đậ ax xanh… cách hctú“! gưNơi
Cố .“ửt rồi “Đúng cgôn
ửs rta nihT cnò iôđ ânV hTin phệ. ễuyHn tắm ụdgn ncò hních uửC bị phản h,nìm téx
Thành Dệpi nưg!ơi lỗ ngươi ilạ Dương nTih Còn ạnhc len nquâ, àvo uyê nói: này Cố Cuử “uPh ivớ đấy!” âVn ait tựa thổ unhyKh Đang lộ bên nlé
ơDnưg nao. Cố uiềđ oan hìNn ũngc hỏki này, không yấht
ccá phía tức Nhưng ơ.nDgư àngv hìnn Cố ậlp ềv ilạ ộvi ngay ngàn
gì. trong óđ ộin cơ nhnì ồiR dgun ộhi xem sau óc ênb những ìmt
ng.mừ ạncg Trong mtắ ộl nihk ar và vui
êhnn,i ạhcb hiện lên. uQả qanug
ngập Cố mắt liạ Vân hun ,nió rntà Cửu ìhnn về ưDngơ hn.ìt hpaí hTni áhn
ửsng Cố h.útc ơgnDư sốt nấth ờhit mtộ
lyấ annhh, đi ngàn ũgdn ấtr hík hết tới. hgưnN
ngừgn điều nhuhKy nhhTà vội vàng vtọ nhìn này, Diệp ớit. thấy không
kia, ùcng niênh ánh hiễngm nể goTrn mắt tràn mộ! là yđầ nnưgỡg íhnk
oci tiêm. àl hđỉn Dung mạo ợđưc
Cẳhng uaq nhnậ. tiếp vừa
hệnucy như aữn Còn à? vậy có
t.“ử công “Cố
iễmn inó vài Chỉ lời… ncỡgư
ỉnh!đ“ ccúh mừng ăđgn ưiơgn âu,qn “Phu
tgyNuệ mở yàn phút iờg nhiên Hoàng nỗbg nệmgi.
ỗbgn ắmt hai gndừ ộmt Khuynh ờưngi Diệp ủca á.lt trên lại ờgnưi Ánh hTàhn
xuýt. oắxn óc ờưgnD túch ưnh
hnix nàhTh nạch ra dĩ. Diệp gứđn tộm ggnơư ặmt cgũn ốC ẹpđ bnê Dương, nrtê ait tbấ đắc lộ hnuhyK
iộv ytNuệg đi Hoàng hnhTa àv kai cnũg vã tới. bên gHnoà
Về đứng nêb nầhp ,môi ìth ĩbu Hoàng ộmt ốc ở nhìn ý Thhna, gnhkô .Dnươg Cố
uôhnk ư.ngDơ gnhNư liạ ôgnhk thcự aqu của ùdgn đảo ốC mặt là trên tế quang dư gnừgn
gật đến ỉch Nĩhg gcũn Dgơnư này, kẽh đầu. ốC ềiuđ
ràng, õR ra… ãđ nnhì nàng
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.