Skip to main content

Chương 155 – Tận Dụng Lợi Thế

4:51 sáng – 22/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

CHƯƠNG 155 – TẬN DỤNG LỢI THẾ
CHƯƠNG 155 – TẬN DỤNG LỢI THẾ
Hầu hết trung bình mỗi người là sáu hoặc bảy viên, nếu thu được bảy viên tinh hạch, ngoại trừ năm viên phải nộp mỗi ngày, có thêm hai viên sẽ được cộng hai điểm tích luỹ.

Một điểm có thể đổi lấy một chai nước uống hoặc thêm hai miếng thịt.

Nếu chịu liều mạng, cuộc sống sẽ trải qua tốt hơn.

Trần Lạc âm thầm nghĩ xem nên nâng cao tiêu chuẩn nộp hàng ngày hay không, tính toán một chút, qua mấy ngày nữa, tang thi sẽ tiến hóa đến cấp hai lúc đó không còn dễ dàng như vậy nữa.

Giờ cứ để họ tận dụng lợi thế.

Như Mễ Linh Mễ Lạp, hấp thu tinh hạch cấp thấp nhất, chỉ cần ba ngày là có thể từ cấp một tiến hóa lên cấp hai, tang thi chỉ cần mười ngày đã có thể từ cấp một tiến hóa lên cấp hai, rất nhanh phải không? Chuyện này tương đương với tốc độ dị năng giả hấp thụ hai viên tinh hạch mỗi ngày.

Nếu một dị năng giả hấp thụ tinh hạch cấp một, trình độ kém chút thì ba ngày là có thể tiến hóa lên cấp hai.

Bộ ba Mễ Linh Mễ Lạp Đại Trụ đã thu được một trăm bảy mươi tám viên tinh hạch, gây ra một trận hô hào kinh ngạc, chuyện này bằng với việc họ đã giết chết một trăm bảy mươi tám con tang thi, chỉ dựa vào ba người, quá đáng sợ.

Hạ Hạo Nhiên đến muộn, yên lặng nộp năm mươi chín viên tinh hạch.

Phương Vũ biết Mễ Linh và ba người còn lại đều đã tăng lên cấp ba nên có thể tiếp thu chuyện này, nhưng Hạ Hạo Nhiên cũng là cấp ba sao?

Phương Vũ nhịn không được mở miệng:

“Người anh em à, ngươi thật tàn nhẫn.”

Mọi người nhìn Hạ Hạo Nhiên với ánh mắt khác, một mình mà đánh chết năm mươi chín con tang thi, mẹ kiếp, biến thái.

Ngay cả Mễ Linh cũng không khỏi kinh ngạc nhìn Hạ Hạo Nhiên, họ là ba người cùng làm việc, bình quân mới cao hơn Hạ Hạo Nhiên. Hơn nữa, ba người họ đều là cấp ba.

Mễ Linh không có tự tin rằng một mình cô có thể làm được như Hạ Hạo Nhiên.

Thời gian đầu, hệ thể chất có ưu thế hơn hệ nguyên tố, dị năng khôi phục quá chậm, nhưng thể lực hồi phục rất nhanh và tiêu hao ít.

Trần Lạc nở nụ cười, quả nhiên người vĩ đại đi đến đâu cũng sẽ thành công. Nếu cứ tiếp tục tốc độ này, Hạ Hạo Nhiên sẽ thăng cấp lên thành viên tinh anh sau ba ngày.

Thành viên tinh anh cần ba trăm điểm, khá nhiều, thời gian càng trôi qua, điểm tích luỹ sẽ ngày càng khó thu hoạch.

“Ăn cơm thôi.”

Hôm nay khẩu phần của thành viên bình thường là cơm với nửa lạng thịt bò và tương cay lão cha nuôi, mỗi tuần phát một chai tương ớt, nếu ăn hết chỉ có thể đổi điểm tích luỹ hoặc đợi đến tuần sau.

Hiện tại chỉ có hai thành viên tinh anh là Thư Vân và Vương Linh, thức ăn của họ thì là khoai tây và thịt bò, hai lạng thịt bò kết hợp với một củ khoai tây.

Tương lai sẽ không còn phân phối công bằng nữa, chỉ có những người có năng lực mới có thể sống sung túc. Không phục có thể đi.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Có một số người thật sự không phục.

Ba cô gái mới gia nhập đều là thành viên mới. Bữa cơm của các thành viên mới là một túi cải muối ăn với cơm trắng, cơm thì bao ăn no. Thức ăn như vậy tất nhiên là dở, nhưng nhìn lại xem bây giờ là thời kỳ nào rồi.

Chỉ cần các thành viên mới nộp thêm mười viên tinh hạch chứng minh thực lực của mình hoặc là hoạt động tốt, mới có thể trở thành thành viên chính thức.

Một cô gái mới mặc áo xanh vô tình thấy người khác ăn thịt, tâm lý mất cân bằng.

Chuyện này thật không công bằng.

Cô tức giận đi đến chỗ Thư Vân hỏi:

“Tại sao các ngươi đều có thịt ăn, chúng ta lại không có?”

Thư Vân ngạc nhiên, chưa có ai giới thiệu cho họ về chế độ cấp bậc sao?

Thư Vân kiên nhẫn giải thích:

“Bởi vì các ngươi là người mới tới.”

Cô gái mặc áo xanh vô cùng tức giận, nghĩ đến chuyện bản thân mình trước khi mạt thế bùng nổ, cũng vì là người mới nên toàn bộ công việc dọn dẹp trong văn phòng đều giao cho cô.

“Đây không phải là bắt nạt người thành thật sao?”…

Thư Vân nhìn theo bóng lưng của cô gái mặc quần áo màu xanh lá cây, nghĩ rằng tốt nhất không nên có người này vì đầu óc không sáng dạ cho lắm.

Đột nhiên, Thư Vân biến sắc khi nghe thấy âm thanh vỡ vụn của đồ sứ vỡ.

Cô gái mặc quần áo xanh trở về phòng mình, giận dữ đập vỡ bát cơm.

“Ở chỗ cũ đã ăn cơm, bây giờ tới đây cũng vẫn ăn cơm, hừ, người mới đến thì đáng bị ức hiếp sao? Vậy chúng ta còn tới đây làm cái gì?”

“Sợ là lúc chiến đấu chúng ta cũng sẽ bị đẩy lên đứng đầu tiên làm bia đỡ đạn.”

Hai cô gái còn lại ngơ ngác nhìn cô gái mặc quần áo xanh, yếu ớt nói:

“Dù thế nào đi nữa, ngươi cũng không nên đập vỡ bát, chúng ta sẽ không có gì để ăn đâu.”

“Thức ăn lúc này quý giá biết bao.”

“Ngươi nghĩ nhiều rồi, trừ phi họ không muốn hấp thu máu mới, bằng không sẽ không để người mới chịu chết.”

Cô gái mặc đồ xanh oán hận nói:

“Ta không muốn ở lại nơi này nữa, ta là người mới được nửa tháng, nghe nói mỗi ngày phải giết năm tang thi, ta đã muốn rời đi, có ăn rồi còn cùng chơi đùa mạng sống với tang thi làm gì?”

Bình luận

Để lại một bình luận