Skip to main content

Chương 130 – Xem Thử Đi

4:26 sáng – 22/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

CHƯƠNG 130 – XEM THỬ ĐI
CHƯƠNG 130 – XEM THỬ ĐI
Một người trẻ tuổi cười nói:

“Đại ca, biệt thự này đã kín chỗ chưa?”

Trần Quang chỉ cười cười, như cũ nói:

“Đi qua những nơi khác xem thử đi.”

Thành thật mà nói, nếu không phải đối diện có nhiều người, lại không rõ trong tiểu khu đối diện còn có bao nhiều người, đám người này nói không chừng có lẽ đã xông vào.

Nhà của ngươi à?

Xảy ra xung đột, nhỡ đâu lại là đang tìm đường chết.

Đúng lúc này, cách đó không xa lại có một đoàn xe khác đang đi tới, ước chừng chắc khoảng hơn mười chiếc xe.

Trần Quang biến sắc, không biết rõ đối phương bên đó có bao nhiêu người, nếu xảy ra xung đột, hắn bên này cũng khó có thể thoát khỏi.

Gặp chuyện không giải quyết được thì tìm lão đại.

Trần Quang lập tức quay người, dùng bộ đàm liên lạc nói:

“Trần ca, người đến rất đông, có đến hơn chục xe, chắc khoảng năm mươi, sáu mươi người.”

Trần Lạc đang nằm trên ghế vừa ăn kem vừa đọc tiểu thuyết trên điện thoại, thỉnh thoảng vuốt ve Mễ Phạn bên cạnh.

Nghe được thông báo qua bộ đàm cũng không ngạc nhiên mấy, nói qua bộ đàm:

“Mọi người tập hợp ở cửa tiểu khu.”

Trần Lạc dường như cũng đoán trước được chuyện này, vị trí và điều kiện của khu biệt thự được xem là tốt nhất khu này, không có người đến mới lạ.

Mỗi biệt thự có ít nhất hai bộ đàm, Thư Vân nghe xong liền nhanh chóng sắp xếp tất cả mọi người tập hợp.

Trương Tinh Tinh, người được xếp cùng Lý Tuệ cũng bị gọi đến. Trương Tinh Tinh có chút sợ hãi, đây là muốn đánh nhau sao?

Trương Tinh Tinh không chút sơ hở lùi về phía sau, đứng chung một chỗ với Lý Tuệ, Thư Vân hỏi:

“Đúng rồi, ngươi là năng lực gì?”

Những người khác cũng hỏi Trương Tinh Tinh câu này, Trương Tinh Tinh đáp:

“Hệ sức mạnh.”

Thư Vân nói:

“Vậy ngươi đứng ở phía trước.”

Trương Tinh Tinh không khỏi phản kháng:

“Tại sao chứ, ta mới 18 tuổi, Lý Tuệ không phải cũng đứng đằng sau sao?”

Lý Tuệ nhỏ giọng giải thích:

“Ta có năng lực phụ trợ, Trần Lạc nói ta phải đứng ở phía sau.”

Thư Vân không có thời gian rảnh để ở đây lảm nhảm với Trương Tinh Tinh, liên kéo cô về phía trước.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Trương Tinh Tinh bộ dáng nức nở nói:

“Ta và Mễ Lạp là bạn tốt, các ngươi không thể làm thế với ta.”

Cô đã nghe ngóng được từ Lý Tuệ rằng Trần Lạc là người có tiếng nói nhất ở nơi này, và Mễ Lạp hình như là người yêu của Trần Lạc.

Mễ Lạp chạy tới an ủi cô:

“Không sao đâu, Tinh Tinh, ngươi phải trải qua giai đoạn này, yên tâm, ta sẽ tăng thêm trạng thái cho ngươi, bị thương cũng có thể chữa trị cho ngươi.”

Trương Tinh Tinh không nói nên lời, khóe mắt có vài giọt nước:

“Mễ Lạp, trước đây ngươi không phải như vậy.”

Trương Tinh Tinh ngơ ngác nhìn khóe miệng Mễ Lạp, bởi vì khóe miệng của Mễ Lạp có một vệt màu trắng, đây là do ăn kem bị dính lên.

Chẳng lẽ?

Mễ Lạp, ngươi có ca ca hay không ta còn không biết sao? E rằng ngươi đã hy sinh vẻ ngoài của mình để được gần gũi với ca ca yêu dấu Trần Lạc phải không?

Bỏ đi, tình cảm tỷ muội ngày xưa không nhắc đến đã đành, giờ cũng không nói giúp ta câu nào.

Ngươi có thể, vậy ta cũng có thể.

Chưa kịp nghĩ thêm thì Trương Tinh Tinh đã bị Thư Vân lôi đến phía trước.

Trần Lạc lái xe đến cổng tiểu khu trước họ.

Những người sống sót của đoàn xe đầu tiên thoạt nhiên nhìn có vẻ hơi chán nản, nhưng trạng thái tinh thần khá tốt, hẳn là vẫn còn một ít vật tư.

Đoàn xe thứ hai có rất nhiều người, hơn ba mươi người, ngoại trừ những người dẫn đầu, ai cũng mệt mỏi, môi miệng khô khốc, nứt nẻ.

Khi Trần Lạc đến, liền nghe thấy có người hô to:

“Đại ca ta là dị năng giả cấp hai, tiểu tử nhà ngươi dám không cho sao?”

Trần Quang khinh thường, cấp hai thì hay ho lắm à?

Được đấy, cấp hai quả nhiên là không tầm thường, đám người này biết được bí vật về tinh thể quá muộn, đến bây giờ đều chưa thăng cấp đến cấp 2.

Nhưng các cô gái chủ lực người nào cũng là cấp hai, Thư Vân kia hình như còn hơn cấp hai.

Thấy Trần Lạc, Trần Quang vội vàng gọi hắn một tiếng đại ca.

Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Trần Lạc, người thanh niên này là đại ca sao?

Trong đoàn xe thứ hai có một người đàn ông cởi trần, thân hình vạm vỡ, đeo dây xích vàng to bản, cười nhạo một tiếng, còn hỏi tại sao nữa, chẳng qua là một tiểu bạch kiểm.

Hắn tên là Tôn Đại Vĩ, là thủ lĩnh của nhóm người này bởi vì hắn là người duy nhất sở hữu dị năng giả cấp 2, hắn cũng là do thấy người khác lấy tinh thể mới biết được.

Nhưng hắn không chia sẻ bí mật này với người khác, giấu kín nó cho riêng mình.

Một nhóm tạp nham đủ loại người, tuy nói là người mang danh đại ca nhưng có một lòng một dạ hay không, không cần nói cũng biết.

Tôn Đại Vĩ cười nói:

“Tiểu huynh đệ, ngươi là người quản lý phải không? Chung quanh đây căn bản không có vật tư gì, cũng không sợ ngươi chê cười, người của ta một ngày không ăn không uống, ngươi có thể trợ giúp chút được không?”

Trần Lạc trong lòng cười lạnh, nơi nào không có tang thi, đương nhiên không có vật tư, nhưng ở một số tiểu khu, Trần Lạc cũng không vơ vét sạch sẽ cho nên nhất định có vật tư.

Bình luận

Để lại một bình luận