CHƯƠNG 85 – TÂM LÝ BIẾN THÁI
CHƯƠNG 85 – TÂM LÝ BIẾN THÁI
Trần Lạc đi tới mấy bước, nhìn về hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy hai chiếc xe bus màu trắng lớn đang đi vào trong khu dân cư. Một đám người trên xe bước xuống. Nhìn thấy bóng dáng người dẫn đầu, Trần Lạc tự lẩm bẩm:
“Ta mẹ nó, sao lại quên mất liếm chó này.”
Kiếp trước Trần Lạc ở mạt thế vùng vẫy mười hai năm, tương đương với người bình thường nhớ lại chuyện xảy ra lúc chín tuổi, chỉ nhớ kỹ những chuyện quan trọng. Có một số việc thì cần gặp phải mới có thể nhớ lại được.
Dẫn đầu nhóm người này là một phụ nữ, hình như tên Mộ Thiên Ca, ngoại hình thực sự rất xinh đẹp, nhưng Trần Lạc đối không có cảm giác với cô, bởi vì cô là một người có tâm lý biến thái.
Ở Thần Đô Mộ Thiên Ca cũng khá nổi tiếng, là tổng giám đốc một công ty thiết kế thời trang, kiêm nhà thiết kế chính. Quy mô công ty không phải rất lớn, cô cũng không nổi danh nhờ vào xinh đẹp. Mà là công ty của cô chỉ tuyển dụng phụ nữ, nhất là chỉ tuyển những người không có bạn trai, nếu đã kết hôn thì càng không cần.
Tất cả mọi người đều suy đoán, cô mắc bệnh tâm lý thích sạch sẽ, chán ghét đàn ông.
Sau mạt thế, Mộ Thiên Ca dẫn theo nhân viên dưới tay mình, thành lập một căn cứ chỉ thu nhận phụ nữ sống sót, mặc dù sau này có thay đổi.
Vì sao nói cô có tâm lý biến thái đây?
Đều đã mạt thế rồi, mà cô còn nhất quyết không cho phép nhân viên dưới tay mình yêu đương, nếu bắt được còn phạt nặng. Ai mà không có thất tình lục dục chứ? Gia súc còn có thời kỳ phát tình đấy.
Quan trọng nhất, cô là liếm chó số một của Mễ Linh.
Không ngờ hơn nữa là, vì có Mễ Linh thuyết phục và thành viên đội ngũ bên dưới bất mãn quá mãnh liệt, Mộ Thiên Ca mới châm chước mà thu nhận một số đàn ông sống sót.
Liếm chó của Mễ Linh rất nhiều, nhưng Mộ Thiên Ca là la liếm dữ dội nhất, nghe nói sau này cô còn vì cứu Mễ Linh mà chết, rồi Mễ Linh lên thay chức vị của cô.
Cho dù liếm chó, cũng có rất ít người nguyện ý vì đối phương đánh đổi mạng sống, cho nên vị trí liếm chó số một của cô là thực sự được xác định.
May là vì có Mộ Thiên Ca, nếu không thì cho dù Mễ Linh có thiên phú cao hơn, thực lực có mạnh hơn nữa, cũng rất khó dẫn theo Mễ Lạp sống sót trong mạt thế.
Trần Lạc nhớ lại, hình như có một lần Mộ Thiên Ca dẫn theo thủ hạ đến đây thu thập vật tư, lúc ấy còn tìm được nhà Trần Lạc, nhưng thấy có người nên bỏ qua.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetHự, xấu hổ hơn nữa là, Trần Lạc thấy căn cứ có nhiều em gái như vậy, đổi lại là người khác, ngươi có muốn gia nhập hay không hả? Mộ Thiên Ca lúc đó hoàn toàn không thu đàn ông, đương nhiên không lưu tình chút nào mà từ chối Trần Lạc rồi.
Trần Lạc sờ cằm, có con bướm gây ra hiệu ứng thay đổi là ta đây, sợ là Mễ Linh phải gặp Mộ Thiên Ca sớm hơn rồi.
Ta có cần giấu Mễ Linh đi, không cho Mộ Thiên Ca nhìn thấy không nhỉ? Không đúng, đây là liếm chó nha, liếm chó tốt lắm. Mễ Linh rất bình thường mà.
Không phải hiện tại ta là không có thủ hạ sao? Mấy em gái này mặc dù không mạnh như đàn ông, nhưng giờ ta đang cần thủ hạ, cũng không chê đâu.
Trần Lạc nhớ kỹ ngoại trừ Mộ Thiên Ca, trong đội ngũ này còn có một dị năng giả rất mạnh. Nếu như không phải chết sớm, sau này trong số người cấp Vương hẳn là cũng có một vị trí cho người này. Vậy cần thiết cùng các cô ấy giao lưu một chút.
Đoàn người của Mộ Thiên Ca lần lượt vào các biệt thự tìm kiếm vật tư, nhưng hiển nhiên, vật tư trong biệt thự gần như đã bị người khác tìm kiếm qua một lần. Rất nhanh, mấy người Mộ Thiên Ca đã đi đến gần căn của Trần Lạc.
Trần Lạc không nhìn Mộ Thiên Ca, mặc dù cô quả thực rất xuất sắc, người đẹp tinh tế, khí chất xuất chúng. Nhưng Trần Lạc thật sự không có hứng thú với cô. Ngược lại Trần Lạc chuyển ánh mắt về một cô gái trong đám người, chừng hai mươi tuổi, cũng không phải là rất xinh đẹp, nhưng khí khái rất hào hùng.
Sau khi Mễ Linh gia nhập vào đội ngũ Mộ Thiên Ca, có một cô gái thực lực gần như chỉ thấp hơn mỗi Mễ Linh, là một dị năng giả hệ băng mạnh mẽ. Hình như tên là Thư Vân, đáng tiếc chết sớm.
Đoàn người của Mộ Thiên Ca cũng nhìn thấy Trần Lạc, hình như nhìn thấy Mễ Linh nên đi thẳng tới.
Mấy người Trần Lạc bên này, cũng vô cùng tò mò nhìn xem đội ngũ hơn hai mươi người toàn bộ là phụ nữ này.
Lúc Mộ Thiên Ca nhìn thấy Mễ Linh, toàn thân cô chấn động, một cảm giác háo hức khác thường nổi lên trong lòng. Ha ha, diễn tả thế nào đây, kiểu như đàn ông nhìn thấy tiên nữ vậy đó.
Mộ Thiên Ca đi thẳng tới, không thèm nhìn Trần Lạc, mà tới trước mặt Mễ Linh, mỉm cười nói:
“Xin chào, ta tên Mộ Thiên Ca.”
Mễ Linh thoáng nghi ngờ, cô có nghe nói qua về Mộ Thiên Ca, đối phương nho nhã lễ độ nên Mễ Linh cũng khách khí trả lời:
“Ta tên Mễ Linh.”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.