Skip to main content

Chương 59 – Chị Em

3:15 sáng – 22/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

CHƯƠNG 59 – CHỊ EM
CHƯƠNG 59 – CHỊ EM
Trần Lạc hỏi:

“Mễ Lạp ngươi có thể hấp thu mấy viên tinh hạch?”

Mễ Lạp nói:

“Chín viên, có phải hơi ít không?”

Pháp Vương đang ăn bánh bao thịt lớn nghĩ có hơi ít, ít hơn anh Cẩu một viên.

Trần Lạc cười cười, lúc cấp một có thể hấp thu chín viên đã cũng là đứng đầu rồi.

Ăn cơm xong thì chơi. Nếu không thì làm gì?

Trần Lạc lấy bình ắc quy và tư liệu học tập mình mua ra. Nối đồ điện gia dụng của Mễ Lạp vào bình ắc quy. Tủ lạnh TV các loại đều có thể dùng.

Không làm cũng được. Nhưng nhà Mễ Lạp thật là lặng yên không có gì.

Tô Đại Trụ vẫn đang theo đuổi phim truyền hình của hắn. Trần Lạc thì lấy ra một máy tính để bàn chơi trò chơi 3A. Bàn về trải nghiệm, thì dùng máy tính để bàn vẫn thích hơn. Nói thật rất nhiều trò chơi offline cũng thú vị không kém trò chơi online.

Game offline không cần kết nối mạng. Một trò chơi cấu hình lớn ít nhất cũng có thể giúp Trần Lạc giải trí một tháng. Thế mà Trần Lạc đã sao chép toàn bộ các trò chơi trên thị trường. Đĩa CD trò chơi hắn có hơn một ngàn đĩa.

Có lúc Mễ Lạp ngồi nhìn Trần Lạc chơi, có lúc tâm sự với Mã Ngọc, có lúc tự nhìn điện thoại. Chỉ là thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ, nhớ thương Mễ Linh. Nếu chị gái bình an trở về. Vậy thì không còn mong muốn gì hơn nữa. …

Mễ Lạp là học sinh lớp 12, đầu tháng sáu thi tốt nghiệp trung học. Mễ Lạp không đến trường mà lựa chọn ở nhà an tâm chuẩn bị thi.

Mễ Linh học đại học ngay ở gần nhà. Nhưng ở trường học vẫn có một phòng ký túc xá, bởi vì trường học cách nhà thật sự quá xa. Một nơi ở phía đông, một nơi ở phía tây, mỗi ngày qua lại mất bốn năm giờ. Chương trình học ít thì về nhà, nhiều thì chỉ có thể ở lại trường học.

Lúc mạt thế đến là hơn chín giờ, vừa đúng là tiết cuối cùng. Mễ Linh đi vào toilet. Nếu đang lúc đi học ở khu có người dày đặc thế này thì lành ít dữ nhiều.

Lúc tang thi tiến hoá, Mễ Linh cũng hoảng, nhưng thừa dịp tang thi gặm ăn cô chạy ra tòa nhà dạy học, trốn vào trong rừng cây nhỏ trong trường học.

Toàn bộ Đại Học, mặc dù ở vùng ngoại ô có khoảng cách nhất định với bên trong thành phố. Nhưng năm đại học ở cùng một chỗ, cộng thêm người bán hàng rong và khu dân cư xung quanh, thì số lượng tang thi cũng không its.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Ở trong rừng cây nhỏ, Mễ Linh vừa vặn thức tỉnh dị năng hỏa. Nhưng cô không hề vui sướng mà lo lắng an nguy của Mễ Lạp trong nhà.

Liệu Mễ Lạp có biến thành tang thi hay không? Hoặc là có gặp phải nguy hiểm hay không? Mễ Linh vô cùng lo lắng, hận không thể lập tức mọc hai cánh bay về nhà.

Không thể không nhắc đến thân thủ Mễ Linh, chỉ có cô và em gái nương tựa lẫn nhau, hai cô gái yếu đuối lại xinh đẹp như vậy, nếu không có thủ đoạn phòng thân vậy thì thật sự quá nguy hiểm.

Mễ Linh từng học tập cực khổ, có được thuật tự vệ lợi hại. Trước tận thế, không có dị năng, Trần Lạc gặp phải Mễ Linh đoán chắc sẽ bị treo lên đánh.

Mễ Linh tự nói với bản thân, ngàn vạn lần không thể vội vàng. Lỡ em gái bình an vô sự ngược lại nếu mình gấp gáp về nhà lại mất mạng.

Mất hai ngày, Mễ Linh có khả năng tự vệ và dị năng cuối cùng cũng tìm được cơ hội trốn thoát khỏi trường học.

Mục tiêu hướng về nhà mình.

Từ trường học đi thẳng tắp về nhà, đi qua không biết bao nhiêu khu phố sầm uất, nếu không đề phòng chắc chắn sẽ chịu chết. Mễ Linh dự định đi từ bên ngoài thành phố, vòng một vòng lớn mới để về nhà.

Tuyến đường này khoảng hơn ba trăm km.

Khi ra khỏi trường học, Mễ Linh gặp bốn bạn học, ba nam một nữ. Dĩ nhiên bọn họ biết hoa khôi trường Mễ Linh. Nghĩ lại thì cô có gương mặt xinh đẹp đến kinh ngạc và dáng người khiến người ta mê mẩn, tự nhiên sẽ có nhiều người theo đuổi.

Bốn người bạn học này đều muốn thoát khỏi lượng tang thi đông đảo ở trường học, bản thân không có đích đến nào, thấy Mễ Linh muốn về nhà tự nhiên cũng muốn đi theo. Mà Mễ Linh cũng không có từ chối. Nhiều người đồng nghĩa với nhiều sựu giúp đỡ. Mễ Linh hoàn toàn không có tự tin có thể về đến nhà một mình.

Một đường thấp thỏm vượt quá tưởng tượng của Mễ Linh.

Chiếc xe con Mễ Linh tìm được cũng không phải xe tải hạng nặng của Trần Lạc, gặp phải xe nhỏ chặn đường phải xuống xe chuyển xe. Con đường ngoài thành phố cũng không phải nơi hoang vu hay dã ngoại, xe không tính là nhiều, nhưng cũng không tính là ít.

Có xe cũng có tang thi.

Mễ Linh bây giờ cũng không phải Linh Diễm Cơ đời sau. Dù vài ngày sau thăng cấp đến cấp hai, cũng không cách nào đối phó với nhiều tang thi. Đối phó xong sau đó phải nghỉ ngơi để khôi phục, bằng không sẽ không có cách nào dùng dị năng. Chẳng lẽ tay không đánh nhau với tang thi sao?

Bốn bạn học, không giúp được bao nhiêu, ăn uống còn phải chia đều.

Một nam một nữ đã chết, chỉ còn lại có một người tên là Trương Chấn, một người tên là Vương Tân Vũ. Thỉnh thoảng Mễ Linh còn phải cảnh giác bọn hắn, thật sự rất mệt mỏi.

Bình luận

Để lại một bình luận