Đối mặt với bộ kinh văn này, Kiếm Cửu Thiên thật đúng là không có quá mức ngạo mạn. Hắn ta nghiêm túc duyệt đọc, đứng tại chỗ.
Sau một lúc lâu.
Hắn ta phất phất tay, kinh văn hóa thành một bóng người, ngưng tụ kiếm thế cường đại, hướng về phía Kiếm Cửu Thiên đánh tới.
Oanh.
Kiếm Cửu Thiên xuất thủ, một đạo Kiếm Khí Hỗn Độn, ẩn chứa tinh khí thần của hắn ta, giết ra khí thế khủng bố, trực tiếp đem đạo kiếm khí này phá diệt.
“Kiếm chiêu rất mạnh, đáng tiếc cuối cùng cũng không bằng ta.”
Kiếm Cửu Thiên nhàn nhạt lên tiếng, sau đó trực tiếp rời đi.
Tiến về ngọn Kiếm sơn tiếp theo.
Mọi người trầm mặc, tên Kiếm Cửu Thiên này cũng thật là kinh khủng, kinh văn Kiếm đạo tuyệt thế cứ như vậy bị Kiếm Cửu Thiên chà đạp sao?
Bộ kinh văn này, chí ít có thể khiến người ta nắm giữ một môn thần thông Kiếm đạo vô thượng nhưng Kiếm Cửu Thiên vẫn cho rằng Kiếm đạo bậc này, không xứng để hắn ta học.
Nếu như nói lần đầu tiên là cuồng vọng.
Lần thứ hai cũng là cuồng vọng.
Như vậy cho tới bây giờ, đã không phải là cuồng vọng, mà là cao ngạo chân chính, có ý chí chân chính, nguyện ý đi một con đường tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.
Đi ra đạo thuộc về mình.
Thế nhân cuối cùng vẫn kính trọng thực lực, Kiếm Cửu Thiên lấy ra tư thái vô địch, khiến cho đám người trầm mặc. Cho dù nhìn hắn ta khó chịu, cho dù cảm thấy nhân phẩm hắn ta có vấn đề nhưng không thể không phục chính là thực lực của Kiếm Cửu Thiên vẫn còn tại đó.
Đây là vinh diệu không thể xóa đi.
Như thế.
Trong nháy mắt, lại trôi qua ba ngày.
Phía sau Kiếm sơn, càng ngày càng đáng sợ, so với Kiếm sơn trước đó cường đại hơn nhiều lắm.
Đám người Kiếm Cửu Thiên khó mà kéo dài quét ngang như trước.
Ba ngày nay.
Đánh hạ bảy ngọn Kiếm sơn, còn lại ba ngọn đáng sợ nhất.
Tuyệt thế thiên kiêu của Kỳ Lân các và Tiệt Thiên giáo riêng phần mình tụ tập lại với nhau. Bọn họ liên thủ mới có thể đánh hạ.
Thậm chí còn gặp một chút chuyện cực kỳ nguy hiểm, cũng may đám người Kiếm Cửu Thiên, Mục Vân cực kỳ bất phàm, trốn khỏi mấy lần sát cơ trí mạng. Nếu không thì thật sự xảy ra chuyện lớn.
Rất có thể, táng thân ở đây.
Song phương tự mình hợp tác, chú ý cẩn thận, cuối cùng hao phí lượng lớn thời gian, đánh hạ hai ngọn Kiếm sơn cuối cùng.
Toàn bộ núi Thông Thiên Kiếm, tất cả có một trăm lẻ tám ngọn Kiếm sơn, bây giờ chỉ còn lại một ngọn rồi.
Ngoại trừ chủ phong không tính.
Một ngọn Kiếm sơn cuối cùng vào thời khắc này đột nhiên bị kích hoạt, tách ra vạn đạo quang mang, chín chuôi Tiên kiếm lơ lửng ở phía trên Kiếm sơn. Mỗi một chuôi Tiên kiếm, đều không giống bình thường, ẩn chứa kiếm ý kinh khủng.
Nhất là trong chín chuôi Tiên kiếm này, xuất hiện một đạo ấn ký.
Nhìn không ra là cái gì, nhưng nhất định có quan hệ cùng Kiếm đạo, ý nghĩa rất lớn, tuyệt đối không đơn giản.
“Chín đại Tiên kiếm.”
“Vô thượng khí của Kiếm đạo nhất mạch, hóa ra vẫn luôn ở nơi này? Trách không được bên trong đại thế, không có ai thấy Cửu Tiên kiếm.”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Một hơi xuất hiện Cửu Tiên kiếm. Nếu như có thể đạt được chín chuôi Tiên kiếm này thì chỉ sợ phải có tạo hóa truyền thừa bất hủ.”
“Nếu như Kiếm Cửu Thiên đạt được, đoán chừng thật sự bước vào đệ lục trọng. Đừng nói là trong vòng mười năm, Kiếm Cửu Thiên rất có thể đột phá đến đệ thất trọng, cùng Cố Cẩm Niên địa vị ngang nhau.”
“Tên Kiếm Cửu Thiên này đích xác là đệ nhất thiên kiêu của Tiệt Thiên giáo, đã có đạo tâm vô địch, tương lai không nhất định yếu hơn Cố Cẩm Niên.”
Một vài âm thanh vang lên, bọn họ phỏng đoán, nếu như Kiếm Cửu Thiên đạt được chín chuôi Tiên kiếm này, chỉ sợ có thể đạt được đến lợi ích cực kỳ lớn.
Thanh âm như vậy, là lời nói thật, người của Kỳ Lân các nghe không thoải mái nhưng đám người Tô Thương Hải nghe vậy lại không thoải mái lạ thường.
Bọn họ cũng là thiên kiêu tuyệt thế, khủng bố ngập trời. Mặc dù đang ở núi Thông Thiên Kiếm, Kiếm Cửu Thiên thể hiện ra thiên phú cùng thực lực kinh người nhưng từ bọn họ xem ra, đây là bởi vì Kiếm Cửu Thiên tu hành Kiếm đạo thôi.
Cũng không thể đại biểu, Kiếm Cửu Thiên chính là mạnh nhất.
Bọn họ không phục.
Thế nhưng chỉ là nội tâm không phục, bên ngoài không nói nhiều cái gì.
“Toàn bộ Tiên kiếm đều là vì ta mà sinh.”
Nhìn qua Cửu Tiên kiếm, Kiếm Cửu Thiên lên tiếng, ánh mắt của hắn ta nóng rực, nhìn chằm chằm chín đại Tiên kiếm, muốn cướp đoạt.
“Không nhất định là ngươi.”
Giọng của Ngô Man Nhất vang lên, hắn ta đi về phía trước một bước, một cỗ lực lượng man hoang từ thể nội hắn ta khuếch tán mà ra, vỡ nát hư không xung quanh.
“Mục sư huynh, nhanh lên.”
Ngô Man Nhất lớn tiếng kêu lên, đến lúc này, hợp tác lẫn nhau, cũng sẽ không để ý đến hãm hại hay không hãm hại.
Một ngọn Kiếm sơn cuối cùng.
Ẩn chứa tạo hóa cực lớn.
Không đi tranh?
Đây không phải là đồ đần ư?
Mục Vân không nhiều lời, hướng thẳng đến một ngọn Kiếm sơn cuối cùng tiến đến.
Nhưng Kiếm Cửu Thiên cũng không ngốc, hắn ta nổi giận gầm lên một tiếng, Kiếm Khí Hỗn Độn nổ ra, công kích không khác biệt, trực tiếp xuyên thủng hư không xung quanh. Đám người Tô Thương Hải bị ảnh hưởng, từng người không khỏi nhíu mày.
Trong lòng mắng to đầu óc Kiếm Cửu Thiên có vấn đề.
Nhưng bọn họ cũng biết, đối mặt với chí bảo như thế, không có mấy người có thể nhịn.
Oanh.
Chín đại Tiên kiếm ở trong Kiếm sơn rung động, dường như muốn tránh thoát gông xiềng, ở trong ấn ký, đằng không mà lên.
Nhất thời.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm đạo ấn ký này, bọn họ cảm giác được đạo ấn ký này cực kỳ trọng yếu.
Nhưng vào lúc này.
Chuyện kinh khủng xảy ra.
Từng đạo kiếm khí từ một trăm linh tám ngọn Kiếm sơn đằng không mà lên, vờn quanh xung quanh, hình thành một đại trận.
Nháy mắt phong kín tất cả mọi người ở trong.
Trong chốc lát.
Sắc mặt mọi người thay đổi, cho dù là đại năng Thượng cổ Nhân tộc cũng không khỏi biến sắc!
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.