[Nhân gian thanh tỉnh] vừa nói xong câu này, video đã bị ngắt, nhưng không sao cả, dù gì anh ấy cũng đã nghe thấy rồi, chắc sẽ không nghĩ đến chuyện tự sát nữa đâu nhỉ.
Cô hy vọng nhìn về phía Tần Nhan Kim: “Đại sư, như vậy được không?”
“Được, lát nữa anh trai cô sẽ gọi điện cho cô, nhớ nói với anh ấy rằng chân bạn trai cô có thể chữa được, đừng để anh ấy nghĩ quẩn nữa.”
[Nhân gian thanh tỉnh] còn chưa kịp gật đầu thì điện thoại đã reo, cúi đầu nhìn, quả nhiên là anh trai gọi.
Cô vội vàng bắt máy, cuống quýt nói: “Anh, Sở Mộ định tự sát, anh mau giữ chặt anh ấy cho em, với cả, chân anh ấy có thể chữa được, Tần đại sư nói rồi, không khó đâu, lát nữa em sẽ đi máy bay đến tìm đại sư, anh nhất định phải trấn an anh ấy, nghe rõ chưa?”
Đầu dây bên kia im lặng một hồi: “Vậy nên, Tần đại sư biết mật khẩu WeChat của anh rồi à?”
“…” [Nhân gian thanh tỉnh] nghẹn lời, suýt bị sặc nước bọt.
Cô bực bội nói: “Anh, bây giờ nước sôi lửa bỏng rồi, anh còn quan tâm cái mật khẩu vớ vẩn đó làm gì.”
Đầu dây bên kia sững sờ một lúc, sau đó hét lên kinh ngạc: “Cái gì? Con cái là sao? Anh sắp làm cậu rồi à? Nhưng anh vẫn chưa chuẩn bị gì cả, em có muốn suy nghĩ lại không?”
[Nhân gian thanh tỉnh] trừng to mắt: “Anh, anh không sao chứ, em sắp sinh con, anh suy nghĩ cái gì, anh có thể tập trung vào trọng điểm được không?”
Đầu dây bên kia hít sâu một hơi: “Trọng điểm chẳng phải là anh sắp làm cậu rồi sao?”
[Ha ha ha ha ha cười chết tôi rồi, đây là người anh trai cực phẩm gì vậy, mãi không nắm được trọng điểm.]
[Anh trai này đáng yêu quá, tôi muốn có một người như vậy, cô em gái ơi, em có ngại thêm một chị dâu không, chị có tiền, có nhan sắc, tốt nghiệp tiến sĩ, 26 tuổi, hiện là giám đốc dự án của một công ty niêm yết, đang độc thân.]
[Làm nhanh đi còn kịp, tuy tôi là sinh viên đại học, nhưng tôi trẻ, cô em gái ơi, tôi cũng có thể làm chị dâu được mà.]
[Đúng là lời lẽ bậy bạ, cô em gái, tôi không ngại việc anh cô là đàn ông, vì tôi cũng là đàn ông.]
[Chuyện gì đây, giờ đàn ông cũng muốn giành bạn trai với phụ nữ à?]
Tần Nhan Kim bật cười: “Người hữu duyên, anh trai cô đùa đấy, bây giờ anh ấy đang ở cùng bạn trai cô, anh ấy đã nghe thấy hết rồi.”
[Nhân gian thanh tỉnh] thở phào nhẹ nhõm ngay lập tức.
“Thế thì tốt, thế thì tốt.”
Ngay sau đó cô lớn tiếng gọi: “Sở Mộ, anh nghe rõ chưa, chân của anh có thể chữa được, là Tần đại sư nói, anh không tin em, chắc chắn anh phải tin đại sư chứ.”
“Hôm nay đúng lúc Tần đại sư livestream, em may mắn được chọn, là Tần đại sư nói cho em biết anh định tự sát… Sở Mộ, em nói cho anh biết, em không muốn con của chúng ta vừa sinh ra đã không có bố, nếu anh thương em và con thì sống tử tế cho em, nghe rõ chưa, nghe rõ thì trả lời em.”
Cô mạnh mẽ hét lên, nước mắt lấp lánh nơi khóe mắt.
Đầu dây bên kia im lặng một phút, đúng lúc mọi người nghĩ rằng Sở Mộ sẽ không trả lời thì bên kia truyền đến tiếng khóc thút thít nhỏ nhẹ.
“A Đế, anh biết rồi, xin lỗi, là anh quá yếu đuối…”
“Không phải anh yếu đuối, mà là anh đánh giá thấp tình yêu của em dành cho anh.”
[Nhân gian thanh tỉnh] tức giận nói: “Còn nữa, anh, hai người trước đây làm sao bẫy được em, đợi gặp nhau rồi chúng ta nói chuyện rõ ràng, anh…”
Cô còn chưa nói xong, người nào đó đã vội vàng phủi sạch quan hệ.
“A Đế, không phải anh đâu, là anh trai em nghĩ ra cách đó, lúc ấy anh đã chuẩn bị để theo đuổi em, anh trai em cứ nhất quyết kéo anh đi đường vòng, tại anh không hiểu em, chỉ có thể nghe lời anh ấy, thật đấy, em phải tin anh.”
“Khốn kiếp Sở Mộ, anh chết đi cho tôi!”
Sau đó điện thoại bị ngắt.
Cư dân mạng cười đến mức suýt tắc thở.
[Ha ha ha ha ha đúng là tình anh em giả tạo, trước mặt vợ, ông anh vợ cũng bị bán đứng.]
[Không hiểu sao tôi lại thấy ship được cặp anh vợ và em rể, cô em gái này như dư thừa ấy nhỉ…]
[Phủi sạch thì nhanh thật, tội ông anh trai phải chịu tội oan, cô gái à, bạn trai cô là kiểu ngoài trắng trong đen đấy cô biết không?]
[Cười xỉu, ông cậu này thiếu chút nữa bị gán tội rồi.]
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetNgắt máy xong, [Nhân gian thanh tỉnh] lau nước mắt, nhìn Tần Nhan Kim với ánh mắt cảm kích: “Tần đại sư, cảm ơn ngài, nếu không có ngài, có lẽ cả đời này em phải ở góa rồi.”
Tần Nhan Kim khẽ cong môi: “Người hữu duyên còn cần tính gì nữa không?”
Có lẽ biết chuyện tình dang dở của mình đã có bước ngoặt, [Nhân gian thanh tỉnh] mắt lập tức sáng lên, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ.
“Đại sư, có thể tính giúp em xem, chúng em khi nào sẽ có con không, con đầu lòng là trai hay gái, giống anh ấy hay giống em?”
Tần Nhan Kim khẽ giật khóe miệng, vừa định nói thì thấy cô vội vàng phất tay.
“Thôi, biết trước thì không còn bất ngờ nữa, đại sư, ngài xem giúp anh trai em đi, khi nào anh ấy có chị dâu?”
Cái này thì đơn giản.
Trước đó khi xem bói cho cô, Tần Nhan Kim đã sơ qua tình trạng hôn nhân của anh trai cô, khẽ mỉm cười nói.
“Ban đầu là hai năm nữa, nhưng có lẽ sẽ sớm hơn, đối phương bề ngoài là cô gái mềm mại đáng yêu, thực ra là cao thủ võ thuật, từng tham gia nhiều cuộc thi võ thuật, đoạt được mười mấy huy chương vàng, vài huy chương bạc.”
“Hả?”
[Nhân gian thanh tỉnh] ngẩn người, vô thức nói: “Vậy anh em không phải sẽ bị bạo hành gia đình chứ, em có cần mua bảo hiểm trước cho anh ấy không, người thụ hưởng ký tên em?”
Cư dân mạng cười đến phát điên.
[Đúng là anh em ruột, anh trai bán em gái cho bạn thân, em gái đổi anh trai lấy tiền, thật không phải người một nhà thì không vào cùng một cửa mà.]
[Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là em gái ruột, nhưng tình anh em kiểu này thật đáng yêu, không giống tôi, anh trai tôi chỉ toàn chê bai tôi, có lúc tôi nghi ngờ anh ấy có phải anh ruột của tôi không.]
[Cũng giống tôi, tôi rất chê bai em trai mình, nên khi nó còn nhỏ, chưa đánh lại tôi, tôi ra sức hành hạ nó.]
[Chỉ mình tôi tò mò làm sao anh trai cô ấy theo đuổi được quán quân võ thuật à?]
[Cũng tò mò, có lẽ là bị đánh phục rồi!]
[Muốn xem cảnh vừa ngọt vừa mạnh tay…]
[Theo Tần đại sư nói, tôi hiện tại đã tìm được một ứng viên, đối phương mới 21 tuổi, từng đại diện quốc gia đoạt nhiều huy chương vàng, trời ơi, khó trách Tần đại sư bảo đối phương là cô gái mềm mại đáng yêu, hóa ra đúng là thật, má phính còn phúng phính nữa chứ! Đáng yêu quá đi mất!]
[Trời đất, tôi cũng tra được rồi, đối phương còn là thiên kim nhà giàu, trời ơi, anh trai cô ấy sướng ghê.]
[Cũng muốn sướng, nhưng với địa vị của anh trai cô ấy, muốn kết hôn với đối phương chắc chắn phải đạp được nhiều người.]
[Ha ha ha tôi đi xem tình hình của anh trai cô ấy đây…]
Một quả tên lửa và một tấm bản đồ kho báu được đăng lên mạng cùng lúc. Tên lửa là do [Nhân Gian Thanh Tỉnh] đăng, còn bản đồ kho báu thì do Hàn Nhị đăng kèm một dòng chữ: “Cảm ơn Đại sư Tần đã chỉ điểm nhân duyên!”
Các FA trên mạng lập tức sôi sục.
[Đại sư Tần, có thể xem giúp tôi khi nào vợ đại gia của tôi sẽ tìm đến không? Chẳng lẽ cô ấy đi lạc rồi à?]
[Tôi cũng muốn một chị đại gia. Tất nhiên, nếu là dì cũng được, từ nhỏ mẹ tôi đã dạy không được kén chọn, thế nên khẩu vị tôi hơi nặng.]
[Ha ha, tám múi cơ bụng của tôi đang cười nhạo sự không tự lượng sức của các người.]
[Tự nhiên nhớ đến một buổi livestream nào đó, có dì nào sống ở “Thang Trấn Nhất Phẩm”. Ngôi nhà đó còn không?]
[Tuổi trẻ không biết cơm mềm thơm, lầm tưởng tuổi xuân là mạ non…]
Tần Nhan Kim hoàn toàn không muốn thảo luận về chủ đề này, giả vờ như không thấy: “Được rồi, tiếp theo là người hữu duyên thứ ba của chúng ta, [Hồi Vọng]. Bây giờ bắt đầu kết nối.”
Kết nối nhanh chóng được thiết lập, đầu bên kia xuất hiện trước tiên là gương mặt một thiếu niên, cậu ngạc nhiên thốt lên: “Được rồi được rồi, chú muốn xem gì thì cứ nói với Đại sư Tần, cô ấy chắc chắn có thể giúp chú.”
Hình ảnh rung lắc, livestream xuất hiện một người đàn ông trung niên.
Người này hốc mắt sâu trũng, da sạm đen thô ráp, râu ria lởm chởm, cả người toát lên vẻ mệt mỏi và kiệt sức. Bộ quần áo mặc trên người không mấy lành lặn, phía sau anh ta là một con đường quốc lộ hoang vắng.
“Chào Đại sư Tần, cô có thể giúp tôi tìm con trai tôi không?”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.