12
Một trận ánh sáng lóe lên, tầm nhìn đã xảy ra biến hóa.
Tôi nhìn chằm chằm vào cây kim và sợi chỉ được giữ trong tay, ý thức của tôi dần dần quay trở lại.
“Đang làm gì vậy?” Âm thanh đột nhiên vang lên làm tôi giật mình.
Tôi vô tình đâm kim vào tay và máu chảy ra.
Còn chưa kịp phản ứng, người bên cạnh đã nắm chặt cổ tay tôi. Một giây sau, đầu ngón tay chảy máu của tôi bị ngậm vào khoang miệng ấm áp, ẩm ướt.
Người đàn ông cao hơn tôi một cái đầu dịu dàng nhìn tôi.
Đôi mắt màu vàng dưới mái tóc trắng lộ ra cưng chiều: “Sao lại không cẩn thận như vậy?”
Tôi muốn rút tay về, lại phát hiện mình không nhúc nhích được!
Tôi đã mất quyền chủ động đối với cơ thể!
Có chuyện gì vậy?
Đinh!
Hệ thống: [Người chơi đã tiến vào dị giới không gian, số liệu xuất hiện vấn đề.]
[Báo động! Báo động! Xuất hiện lỗ hổng nghiêm trọng!]
[Đang chỉnh sửa đồng bộ…]
[Sau khi sửa đổi, vì lý do bất khả kháng, người chơi cần phải đóng vai phù thủy.]
[Bạn là học việc trong tiệm may và đang có mối quan hệ với một Thánh kỵ sĩ của Giáo đình. Nhưng trên thực tế, thân phận của bạn là một phù thủy, cùng Giáo đình là quan hệ đối địch. Bạn cố ý tiếp cận Thánh kỵ sĩ, mượn danh nghĩa yêu đương làm việc nằm vùng, trợ giúp đồng đội tránh khỏi Giáo đình bao vây diệt trừ. Người yêu Thánh kỵ sĩ, thật ra là một kẻ hành quyết tàn nhẫn. Hắn đã nghi ngờ có người phản bội bên cạnh mình.]
[Nhớ kỹ! Đừng để lộ thân phận của mình!]
[Đi hết đoạn kịch này, bạn mới có thể hoàn thành cốt truyện, cấm sử dụng bất kỳ kỹ năng nào.]
Hệ thống nhắc nhở biến mất.
Tôi nhìn chằm chằm người đàn ông xa lạ trước mắt, tế bào cả người đều đang kêu gào kháng cự.
Chịu đựng ghê tởm, tôi rút tay lại.
Tôi cúi đầu, đối phương đặt tay lên đầu tôi: “Xin lỗi, dạo này ta bận quá nên không quan tâm đến em.”
“Chờ bắt được đám phù thủy tà ác kia và tiêu diệt hết, chúng ta sẽ kết hôn.”
Tôi nhìn hắn, không bỏ qua sự tàn nhẫn lóe lên trong đáy mắt đối phương.
Tôi không nói gì, chỉ gật đầu.
Tiễn Thánh kỵ sĩ đi, tôi đi tới trước một cái gương nhìn khuôn mặt xa lạ.
Sao hệ thống có thể xảy ra vấn đề?
Rõ ràng tôi đi tìm mục tiêu. Mũ phù thủy nói rằng linh hồn của hai người ẩn náu trong Thời Gian sẽ rất khác.Tôi sẽ biết ngay khi tôi nhìn thấy họ.
Nhưng hiện tại, tôi buộc phải thực hiện một nhiệm vụ khác vì lỗi hệ thống.
Mũ phù thủy có phải đang âm thầm giở trò để trả thù tôi không?
Chết tiệt!
Thoát khỏi đây, tôi nhất định phải cắt nhỏ nó ra.
Tôi vẫn chưa quên lời nhắc nhở của nó. Mỗi ngày tôi đều viết nhật ký, nhật ký mở đầu đều có một câu giống nhau.
“Tôi là Tề Vĩ.”
13
Một tháng sau.
Tôi đã hiểu hoàn cảnh của mình.
Giáo đình nắm quyền, từ kinh tế chính trị giáo dục đến y thuật đều khống chế ngu dân. Những phù thủy có khả năng tự nhận thức xuất hiện và làm lung lay sức mạnh của họ. Giáo đình sợ dân chúng khai trí, thoát ly khống chế, liền bịa đặt bôi nhọ phù thủy. Đem phù thủy tô đen thành dạng người độc ác, truy bắt khắp nơi. Lòng người hoảng sợ.
Phụ nữ có hoàn cảnh rất khó khăn. Mà tôi là một trong những nữ phù thủy đặc biệt tiếp cận Thánh kỵ sĩ của Giáo đình. Qua mối quan hệ người yêu, hắn rất tin tưởng tôi. Tôi nhiều lần từ chỗ hắn thu thập tin tức, trợ giúp các phù thủy thoát khỏi vây quét.
Khoảng thời gian này, vị hôn phu rẻ tiền của tôi, Jin, không xuất hiện. Lần trước chia tay, hắn nói có một nhiệm vụ quan trọng phải rời đi một thời gian. Cụ thể là cái gì, tôi không biết. Hắn không ở đây, ngược lại tôi thấy rất thoải mái.
Tôi không giỏi trong các vở kịch tình yêu.
Thế nhưng, phiền toái mới lại tìm tới cửa. Trong lúc vô tình, tôi đã dính vào một công tử quý tộc. Hoa và quà tặng đều gửi đến hàng ngày.
Mặc dù tôi nghiêm túc cự tuyệt, đối phương vẫn không buông tha. Như một con ruồi phiền phức.
14
“Ellie, ta đã trở lại.”
Tôi đang cắt quần áo nghe tiếng thì ngẩng đầu.
Jin trong bộ trang phục hiệp sĩ màu trắng, đứng ở cửa và mỉm cười với tôi.
Ánh mặt trời chiếu vào trên người hắn, thánh khiết, chói mắt.
Hắn sải bước về phía tôi và ôm tôi.
Tôi sững người và hít sâu một hơi.
Nhắc nhở chính mình, phải kiên nhẫn.
Vai trò của tôi bây giờ là phù thủy Ellie.
Bởi vì lỗi hệ thống, tôi đã trở thành cô ấy. Sống trong quá khứ của cô ấy.
Tôi bình tĩnh đẩy hắn rồi hỏi: “Không phải tuần sau anh mới về à?”
“Ta nghe đồng đội nói có một tên cứ quấy rầy em. Ta sợ về muộn thì em sẽ bị bắt đi mất.”
“Em là của ta, không ai có thể cướp em đi.”
Jin nhìn tôi đầy kiên quyết và trìu mến.
Tôi không được tự nhiên né tránh tầm mắt.
Jin thích Ellie nhiều như vậy, tại sao cô ấy lại ghét hắn sau khi cô ấy chết?
Chỉ vì mối quan hệ thù địch?
Hắn đã làm cái quái gì vậy?
Những ngày sau đó, tôi đã có câu trả lời.
Tôi đã bị bắt.
Lý do có người tố cáo tôi là phù thủy.
Trong lòng tôi khiếp sợ, nhưng cự tuyệt không thừa nhận.
Khi bị giam giữ, tôi đã gặp quý tộc đã theo đuổi tôi.
Gã cao cao tại thượng nhìn xuống tôi: “Một thường dân có tư cách gì cự tuyệt ta.”
“Ta đã sớm nói, cự tuyệt ta thì em sẽ hối hận.”
“Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội. Hãy quỳ xuống nhận lỗi. Nếu em đồng ý làm người yêu của ta thì ta sẽ cứu em.”
Tôi tức giận với tên quý tộc đáng khinh này.
Nếu bị một quý tộc báo cáo, tôi chắc chắn sẽ chết bất kể tôi có phải là phù thủy hay không.
Bọn họ căn bản không quan tâm thật giả, thà giết lầm cũng sẽ không buông tha.
Gần đây, đã có vô số phụ nữ vô tội bị hại.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetCó rất nhiều lý do, hoang đường và buồn cười. Nhưng chính là tố cáo hoang đường như vậy đã khiến rất nhiều phụ nữ bị thiêu chết.
Tôi tự nhủ mình hãy bình tĩnh, Jin sẽ cứu tôi.
Ngày thứ ba bị giam giữ, tôi được Jin cứu ra.
Đêm đó, tôi quyết định phải giải quyết tên quý tộc kia.
Khi tôi lẻn vào trong nhà quý tộc, trong nháy mắt sắp đâm chết gã khi đang ngủ thì gã đột nhiên mở hai mắt.
Gã hướng tôi lộ ra nụ cười thắng lợi: “Phù thủy, ngươi bại lộ rồi.”
Đây là bẫy!
Tôi lập tức quyết định, xoay người chạy.
Nhưng đã muộn, bọn họ vì bắt tôi mà giăng bẫy.
Hàng trăm người bao vây tôi.
Tôi thua rồi.
Tôi đã bị bắt.
15
Trong tù, tôi bị tra tấn dã man.
Bọn họ muốn tôi khai ra đồng bọn, tôi một câu cũng không chịu nói.
Tôi đã gặp Jin.
Ánh mắt ngày thường của hắn phủ một tầng bóng đen.
Hắn chất vấn tôi: “Vì sao gạt ta?”
Tôi tránh ánh mắt hắn, không còn gì để nói.
Nhìn vết thương trên người tôi, hắn lộ ra vẻ không đành lòng và đau lòng.
Hắn khuyên tôi từ bỏ, chỉ cần tôi cung cấp danh sách phù thủy, hắn sẽ cố gắng để bảo vệ tôi.
Tôi vẫn trầm mặc như trước.
Suốt nửa tháng trời, tôi bị tra tấn đến nỗi chỉ còn một hơi thở.
Jin đến thăm tôi vài lần và cầu xin tôi từ bỏ phản kháng.
“Em sẽ chết, em biết không!”
“Tại sao, bọn họ đáng giá để em bảo vệ sao?”
Tôi nhìn Jin, trong lòng không có một tia dao động: “Bọn họ làm gì sai?”
“Cũng bởi vì chúng ta đã phá vỡ Giáo đình lũng đoạn, thoát khỏi tư tưởng gông xiềng sao?”
Jin đau lòng nhìn tôi: “Ellie, em bị mê hoặc rồi.”
Cuộc đối thoại của chúng tôi tan rã trong không vui.
Thấy tôi thật sự không khai, bọn họ quyết định ngày hôm sau xử tử.
Đêm trước khi hành hình, Jin lại cướp ngục.
Trên đường chạy trối chết, tôi ghé vào lưng hắn hỏi: “Tại sao?”
Hắn rất bình tĩnh nói: “Ta không thể nhìn em chết.”
“Có đáng để phản bội Giáo đình mà anh đã tin tưởng và trung thành từ nhỏ vì ta không?”
Hắn trầm mặc thật lâu, lâu đến mức tôi nghĩ hắn sẽ không trả lời.
Hắn bỗng nhiên mở miệng: “Ta đã lựa chọn rồi.”
Tôi vùi đầu vào ngực hắn, vết thương toàn thân đau nhức.
Trái tim lại điên cuồng đập loạn.
16
Một tuần sau khi trốn khỏi nhà tù, Jin đã bị thương nặng và hôn mê để cứu tôi.
Tôi đã đưa hắn đến thành trì của phù thủy và chữa trị cho hắn.
Địa điểm của phù thủy ở một chỗ sâu trong rừng rậm.
Nơi này tất cả đều là phụ nữ, cơ bản đều là người lớn, chỉ có hai ba đứa trẻ.
Chúng tôi đã sống với nhau ba tháng và dự định tổ chức đám cưới.
Vào ngày cưới, cô bé bảy tuổi Asha vô tình làm mất chiếc nhẫn của tôi.
Cô bé nén nước mắt hướng tôi xin lỗi, sau đó chạy đi tìm.
Jin không hề tức giận, hắn đan hai cái vòng cỏ hỏi tôi có được không.
Tôi cười gật đầu.
Tôi đã nguyện thề cùng hắn trước sự chứng kiến của tất cả các đồng đội.
Cả sảnh đường chúc mừng, hắn ôm tôi vào trong ngực.
Jin ghé vào tai tôi nói: “Hết giờ rồi.”
Tôi không hiểu lời hắn.
Đang muốn mở miệng thì một cơn đau dữ dội xuyên thấu cơ thể tôi.
Tôi ngã xuống đất, máu trên bụng nhuộm đỏ lụa trắng.
Chung quanh là hình ảnh đồng đội chém giết.
Quý tộc kia giờ phút này mặc quần áo Giáo đình vây giết phù thủy.
Jin đứng ở chỗ cao nhất, đôi mắt màu vàng không còn chút dịu dàng nào.
Lạnh như băng nhìn cảnh giết chóc trước mắt.
Cũng nhìn tôi thất bại thảm hại.
Trong nháy mắt cả người tôi rét run, liền hiểu ra.
Tôi đã ở trong bẫy của họ ngay từ đầu.
Hắn và tên quý tộc kia là đồng bọn.
Đặc biệt dựng cho tôi một sân khấu thật lớn, viết một kịch bản tình yêu đau khổ.
Môi tôi run rẩy: “Ngươi biết thân phận của ta từ khi nào?”
Jin ngồi xổm xuống, vươn tay dịu dàng vuốt ve khuôn mặt tôi.
“Lúc em tiếp cận ta, có nghĩ rằng thật ra ta cũng đang tiếp cận em không?”
Mắt tôi run rẩy như rơi vào hầm băng.
“Ngươi biết ngươi thua ở chỗ nào không?”
“Chính là nơi này…”
Jin chỉ vào trái tim tôi, lạnh lùng lại tàn nhẫn: “Phụ nữ các ngươi luôn dễ dàng rơi vào tình yêu, sau đó không hề phòng bị mà bộc lộ tất cả.”
Lời nói của hắn đã đập nát ý chí của tôi.
Lúc đó, người tôi ghét nhất chính là bản thân mình.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.