Trên cùng của bốn chiếc rương là một chiếc hộp nhỏ, khoảng nửa thước, Vệ Phàm đưa tay lấy và mở nhẹ ra, bên trong là vài cuốn bí tịch.
Thấy có bí kíp, Lý Phượng Nghi và Dư Hồng lập tức không còn hứng thú với vàng bạc châu báu nữa, họ cùng ghé đầu lại xem.
Yêu ma không thể tu luyện võ học của nhân tộc, nhưng chúng có thể tham khảo, nên việc có bí tịch ở đây cũng không phải là điều lạ.
phải crá at iNgh hpù ừnĐ“g ưirở, lắc ghen này ợgnhPư và hợp àl õv gknhô nói, ữnhng Lý hnắ iớv chúng n.hắ u:ầđ ôghnk hcọ mà
R“!õ“
Xưnơg đớn. Vtế ếđ,n Văn gộđn ưnhtgơ hiỏk Lý éht hônkg ịb auđ nêl
và lệnh, cơn hna lính nưh chưa khỏi dịch nêt ar dường ẫvn nhưng ốc.s mấy ttohá Phàm Vệ
hcẳgn các phiả ưnơgi “ơ..Nưg.i .“đ..ã
at y“ậV nữa!” kíh không khách
nuhệy gnờiư ybâ :dịhc hiuể hàPm “Các hắn nyà gúnch “ảqu!n lại, ta oa?s ưginơ tiếp Trói crTú áđm acu gôkhn mày, ảHi han Vệ gếtni nìhn do igờ
nCgúh iễmL uylnệ ynà khôgn ta utẩ ểđ tu Tức hec hồ giấu ut anggi ômn đã Quyết, hành v.i hểt uềđ thiếu
nah yHnệu Trúc !iảH
aco niênh nrấT kế at ncgũ ctợ ac êbn yT, iợng ếigtn guễi một ầyđ chnụ ổkh rồi!” của nió nehg “Màn nêl nhưng nươ,gi Ông giọgn kết đuầ ấthy định ynà vang htcú ôĐ ữnn···h·g nên ủth Ma đột lên và tai:
ahg,n một gcnũ một ỗim Dư ýL teoh ễd rời sức nồHg kỏ.hi â,cn ếch,ci bưcớ igưnờ Phượng hoet Ngih hnmạ cái iVớ vác lớn, khỏi ẹnh 07 gànd aty nvạ cáv ar mtộ hPàm Vệ gnhàn rương hắn và
Kim cùng i“h.Tố iĐạ“ àv Kim gih ốnuc Cang ucốn u“ế,Qyt “Đại ntê Một Lực có Lực Chưởng”, ghi uốci agnC mtộ cTứ “Liễm cuốn
Niươg qua, này ấtr ưcah từng với hcọ môn nnê cchắ in.ưgơ hợp
hành đô lập ạiđ bài cúi iưgờn cTh“ộu nệlh lễ: ừav Dư đầu, tức một ibá hnắ ar ắcs gvàn lấy r,a giãn và hì,nn ộmt mặt viộ h“.ânn hạ tấm inếk coh Hồng mén
“Xuống i!t“hô núi
ấmy và hiảp hsin nilề đã enhg nói Ty để hup ẩn.c nkhí Ma hy thủ Xương, Lý uức ậpl ưnơgV Trấn cao đô ạiđ ăVn tức đầu
bí Pmàh ab tịch cuốn oàv ườg.in Vệ uht
đã hncgú cúngh ịb sc“hạ! hnđị tigế thịt, uyê àl chúng am àl ,at inó ta cùng không ihna ếict uốic úcngh “ơNigư at bị ăn ợcđư
ògnr luồng ấtyh ngsố Lý chỉ mồ nlhạ mtộ Xgnơư ychả ệV iôh n,thạ nạlh chạy ròng. hík ớiv Phàm nNhì dọc lập lưng, cảm cứt cười nụ ănV
hncạ sờ. nmgệ,i há gnđứ uph ưVgnơ ốhc sững nbê điạ
ầđu quay Lý ạ,il lúc ăVn nhìn từ êinn ấutx cười ạiđ gađn ahhnt Xgnươ. trẻ hnạl hpu aih Vương ào,n chỉ hiện tyấh
bệnh Vương p.h“ủ iồ,r nahhn ,phu phu nềti àm“L về ềpnhi đại đưa điạ xem ôgn đaư at cho
“ấCu gnờưi êuy nVă nhẩcu với ma, ịb Tấnr ưgơni Ty, tếk đầu đi!” chờ ,ơXưgn của ihạ chém Ma Lý
đám à“.gin là hiạ mà “Lý yuê t,ốt ma nhnâ nữa ·đạ·i đã ậtth vậy tếch suýt đó
...
hưgPợn ấtht ngcũ ,ntê pậl ấyth ỏt Nhig Vừa hứn,g ònc Hgnồ tcứ nhnì vọng. Lý vẻ Dư mất
ịhhpc thương mặt uốngx té,ogn ảc gãn Lý ymà vết áxm rỉ qnuê Vnă ưXơng uá.m gađn ,tấđ
ẽs rTnấ ờtri at à,yn cao tới đô igử “Nếu bầu ựhct htủ nrTấ Ty, báo ạgmn uiềl là Vnă Ma êtn ỏt sự bi Ma ýL ncũg chíhn ghôkn cao nxi àv ệyhnu pgi,ú Hải ữnhng ấym vẻ cứu ọh đ,ợưc thể h.ọ“ ềv ta rởt ùht ủth cho uất đầu ẳhncg aủc ịđhn Ty lên imớ ơnthưg: hờn nhất úTrc Xương
ừva àl Người aM của tấb rnTấ này gờn .yT chính người ệhni xuất
dù ùHgn kỹ hacư có mh,àP huiể Luyện Thể rõ õv nàng Chưởng thể, ,ra thấy sử Cảnh. nhắ luyện dụng uihcê Vệ mặc oignà một gàNn ựC nhắ
tịch kihỏ ar .unốc ấyl Vệ hPmà ốucn và có hpộ ba tpáh bí inệh gữnnh
nắh lại!” óri“T
ồđ ệV hàPm bỏ, hai nhìn ?u“aq ?Sao“ các ươgin núhCg uềđ từng nờ:gưi àl ehng
gật gồHn Dư rưởi àl ềđu !“ảc “,Đgún đầu: rcá
hiện ai khí hôgkn khi voà átph ma ‘Liễm lạ này nữhng r.a để dùng yêu ,ứtc tQyuế‘ ugấi àm kgôhn Tức che hnàht
áđ hPàm Vệ ngồi ỏhik .nốgxu lên, nhắ tiến ngăv và ghế
với Lcự mKi Kim Còn và võ angC là ỹk trấ mạnh, hở‘ưnCg ganC ‘ớCưc ợhp cũgn tấr ểth ngươi. cLự Điạ‘ Đi‘ạ ệlyun uềđ
là lấy hki chết.” phận óc igàn htể nên, mà ừtr ơngVư vội ând yêu, tiền ndâ ohc ta, ngắm không lắc hyunệ đã vì kmá,h ahữc ịb hnân ạiĐ“ đầu: ạđi mà ếđn bitế rcTú hưnơtg aso trị cợưđ phcú ta ngài của ảHi hup ẽs ghúnc
mtộ năV urntg thị ưXơgn đứgn agLn ốhutc, nlê nọd ặmc ntê úgip Lý òmh uht .oá dậy, ớbcư vệ
được ôngkh Ty ờig ngàoi .naữ“ óc để tốn iổđ rấnT nưngh cgôn ưniơg môn lấy nầc Ma này, bên hngnữ hnâu cũng thì
àPhm imũ ýL tmặ trắng ệV nitế bệch. ngầ ếnđ ẻk ơgưXn, ăVn đã
htì ··n·igư·ờ ủac àny ,yT động thnấ là rõ hành uxẩ,n ốunm các vật .gì“ aM ấTnr đừng ngươi ta “Không ếcth là nnê tốt hnìn ngu chúng
rẩy. gnờưi năV Cả Xương rnu Lý
,úlc itếp giá iờgưn gì ệihn khgnô ìtm hứt tộm ikmế ortng động ụtc trị. gnưnh thêm hang hápt Ba
ođa àv pậl hlín ,gồnH ưD chỉ nah Đám ạiđ piảh ưnh yấn canh gứn, àmPh pặg vào útr và Vệ cdịh ứct địch. ai pảhn
là vị kẻ n,ọrgt àm huyện Và ra lệnh êyu hóa ma. ilạ họ cấu kết ivớ knhí
nah!“ dám nào ờiư“Ng ệhuny xông vào
tự gXơnư ặtm ặcm Lý Văn vẻ đầy nhìm ,oá yt,a uax ảmc hc.ík
‘Điạ Kim của Vệ ựLc ổb nugs hco Cang Lực gCan àyn ếukyth và hCưn‘ởg vặn ừav hTiố‘ h.àPm đmiể iĐạ‘ mKi
ới“.t hpụ,c một sẽ ctuhố, dính ít nâhn iđạ gian iồh ợcđư nxg,o kê iờht ta gân lý tươnhg mtộ nâhn, ãđ nghỉ hươngt thời ớncư ônhkg gnia iơng đừng để ẽs tvế “iạĐ xử mắn trong hnớ c,tố aym nổt
ẽs đến đây, ynà ma ,chtế đợi mà khỏi uhnyệ “ấm.t gkhôn iạđ Nĩgh xé cứt: sẽ nđế, kgnhô Ty chúng ựcb bị Ma nđág kh,gôn uhp as,o uến cá,x yuê iHả sụp crTú Tnrấ ngVơư ocn ạiđ hânn đổ “Mấy may
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.