Editor: Kingofbattle
Vệ Phàm giơ cao hai khối yêu nang trong tay.
Hai khối yêu nang trước đây hắn đều đem xào nấu, tạm không bàn đến hiệu quả, nhưng hương vị thì quả thực không thể chê vào đâu được.
“Tất cả đều nghe Vệ huynh phân phó!”
Giọng của Ninh Hiên và Tô Tuyết Dung hơi khàn, trong lòng vẫn chưa hết bàng hoàng.
Không phải Đao Ý hiếm có, vì trong Trấn Ma Ty không ít người đã lĩnh ngộ được Đao Ý, nhưng vấn đề là những người đó tốn bao nhiêu năm để lĩnh ngộ, trong khi Vệ Phàm mới l·u·y·ệ·n võ bao lâu.
Hơn nữa, những người đó đều có truyền thừa Đao Ý đầy đủ, trong Trấn Ma Ty còn có nơi chuyên rèn luyện Đao Ý.
Còn Vệ Phàm thì sao? Trên người hắn không có chút võ học nào liên quan đến Đao Ý, rõ ràng hắn lĩnh ngộ Đao Ý chỉ từ những chiêu đao pháp bình thường mà thôi.
Ngộ tính b·ự·c này đáng sợ đến mức không thể tin nổi.
“Ta cũng muốn thử, ta chưa từng ăn yêu nang!”
Hồ Tình kêu lên.
So với Ninh Hiên và Tô Tuyết Dung, sự bàng hoàng của nàng không nhiều, tất cả là do nàng quá mực tôn sùng Vệ Phàm.
Còn Chu Thất thì hoàn toàn không biết Đao Ý và Khổ Luyện Tiên Thiên có ý nghĩa gì, hắn chỉ biết nếu Vệ Phàm không giết được lão hùng yêu thì mới là chuyện lạ.
“Tất cả đều tới đi, tối nay ta mời!”
Vệ Phàm đưa yêu nang cho Chu Thất, cúi xuống kéo xác con gấu già bị cắt làm đôi.
“Bây giờ về thành thôi! Lão hùng yêu đã chết, những thế lực do yêu ma dựng lên trong Vân Thành cũng đến lúc bị quét sạch!”
Hắn không định đi tìm sào huyệt của yêu gấu, vì rõ ràng Hùng Yêu này đã có sự chuẩn bị.
Khi nó bị giết, những yêu ma khác hẳn là sẽ có cách để biết nó đã chết và sẽ không chờ đến khi hắn tìm tới hang ổ.
Hơn nữa, tìm kiếm trong rừng sâu núi thẳm cũng chẳng phải chuyện dễ dàng! Kéo theo xác con Hùng Yêu, cả nhóm cùng quay về Vân Thành.
Lối vào Vân Thành, La Văn đã sớm bố trí nhân thủ ở đây, thấy Vệ Phàm kéo xác Hùng Yêu xuất hiện, cổng thành lập tức được phong bế, đồng thời, có người phi ngựa nhanh chóng truyền tin tức Hùng Yêu bị giết đến ba vị đô đầu.
Nơi đã hẹn với Ninh Hiên và hai người khác để ăn tối, Vệ Phàm mang theo Hồ Tình và Chu Thất nhanh chóng quay về nha môn Đông Khu.
Khi họ đến nơi, La Văn đã tập hợp tất cả nha dịch, chỉnh đốn đội ngũ sẵn sàng xuất phát.
“Xuất phát đến khu Tây!”
Khi ba người họ xuất hiện, La Văn lập tức hạ lệnh xuất phát.
“Ta đã bàn với ba vị đô đầu, họ sẽ tự dọn dẹp thế lực ở địa bàn của mình, đô đầu khu Tây đã chết, không còn cao thủ, chúng ta cần hỗ trợ khu Tây tiêu diệt Hoàng Tiên bang!”
La Văn tiến tới giải thích với Vệ Phàm.
Trong khu vực nội thành Vân Thành không có các thế lực bang phái như vậy, chỉ có tứ đại khu vực ngoài rìa mà thôi, hơn nữa khu Đông sớm bị Vệ Phàm dọn sạch, chỉ có ba khu Nam, Bắc, Tây là vẫn còn bang phái do yêu ma nuôi dưỡng.
Khu đông cũng có đô đầu, nhưng đô đầu khu Đông đã lâu không xuất hiện, Vệ Phàm cũng không biết đã đi đâu.
Vệ Phàm gật đầu, cao giọng nói: “Các huynh đệ, hôm nay sẽ hành động sẽ lớn, toàn bộ nha môn trong thành sẽ cùng nhau hành động để quét sạch tất cả thế lực cấu kết với yêu ma. Số người bắt được sẽ rất nhiều, nhà lao có lẽ không đủ chỗ chứa, khi ra tay, cố gắng giết chết, đừng bắt sống.”
Hoàng Tiên bang ở khu Tây là bang phái thu thập bảo vật, mỹ nữ và người ăn cho Hoàng Đại Tiên, vì yêu ma dưới trướng Hoàng Đại Tiên rất nhiều, người dân ở đó sống còn thê thảm hơn cả khu Đông, ngày nào cũng có người mất tích.
“Cố gắng chém chết, đừng bắt sống!”
Có người hét lớn đáp lời, ánh mắt ai nấy đều sáng rực, làm việc với Vệ Phàm, điều tốt nhất là không cần bó tay bó chân, có thể thoải mái ra tay.
“Hôm nay e rằng khu Tây thảm rồi, máu chảy thành sông!”
La Văn không khuyên can, vì hắn biết có khuyên cũng vô ích, huống hồ Vệ Phàm nói cũng đúng, số người bị bắt quá nhiều, nhà lao hoàn toàn không đủ chỗ chứa, những kẻ này vốn đều đáng chết, giết sạch cũng đơn giản hơn.
Khi Vệ Phàm và mọi người đến khu Tây, nha dịch khu Tây đã sẵn sàng, hai bên hợp lực nhanh chóng tiến đến sào huyệt của Hoàng Tiên bang.
“Vệ b·ộ đầu, chúng ta đầu hàng!”
Rõ ràng tin tức đã bị rò rỉ, khi Vệ Phàm và nha dịch tiến đến sào huyệt của Hoàng Tiên bang, phần lớn thành viên của Hoàng Tiên bang đã tụ tập lại, cao giọng kêu đầu hàng.
Cảnh tượng này khiến mọi người bất ngờ, tất cả đều nhìn về phía Vệ Phàm để xem hắn xử lý thế nào.
“Đầu hàng mà còn cầm vũ khí?”
Ánh mắt Vệ Phàm lướt qua, thấy vài người vẫn cầm vũ khí trong tay.
“Giết!”
Lần này hắn cũng không buồn nói lời giao nộp vũ khí để tha mạng, sau một tiếng hét lớn, hắn không cho bọn họ thời gian giải thích hay hạ vũ khí, lập tức lao vào đám đông.
Nha dịch khu Tây vẫn đứng ngây ra nhìn, còn nha dịch khu Đông theo sát Vệ Phàm cũng lao vào chém giết, trong chốc lát tiếng kêu sợ hãi vang lên khắp nơi.
“Chúng tôi đã hạ vũ khí rồi!”
“Chạy mau!”
“Vệ Phàm này mới chính là yêu ma, ta đã bảo mà, có đầu hàng thì hắn vẫn không tha cho chúng ta.”
“Liều mạng đê!”
Vệ Phàm xông vào giữa đám đông, chỉ cần bảng điều khiển có phản ứng là hắn giết hết không chừa.
So với Mãnh Hổ bang, số người của Hoàng Tiên bang đông hơn nhiều, cuộc chém giết kéo dài gần một phút mới kết thúc.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.