Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1

4:57 chiều – 17/11/2024

1

“Cha, mẹ, vị này là tiểu thư Thanh Thanh, thân phận của tiểu thư tôn quý, chúng ta phải chăm sóc thật tốt.”

Khi ta tỉnh lại, ca ca vừa dẫn một nữ tử ăn mặt đẹp đẽ bước vào, quả thực không phù hợp với căn nhà nhỏ rách nát này của bọn ta.

Vẻ mặt cha mẹ thì khó xử.

Mẹ ngập ngừng nói: “Nhà chúng ta nghèo, nào có… nào có thể tiếp đãi được quý nhân chứ?”

Ca ca còn muốn nói gì đó, nữ tử kia phất tay nói: “Bỏ đi, bổn cung… bổn tiểu thư chỉ ở tạm, đơn giản thì đơn giản đi.”

Ca ca lập tức vui mừng hớn hở, hành đại lễ với nữ tử kia: “Công… ồ không, cảm ơn tiểu thư khoan dung!”

Sau đó hắn quay đầu lại hét lên với ta đang nằm trên giường đất nhỏ: “Như Ý! Còn không mau chóng đi trải giường, thu dọn phòng ốc cho tiểu thư?”

Ta hoảng hốt một lúc, cuối cùng ý thức được bản thân sống lại rồi.

Kiếp trước cũng có cảnh này, ca ca đột nhiên dẫn một nữ tử về nhà, xưng là “tiểu thư Thanh Thanh”, bảo bọn ta hầu hạ cho tốt.

Tiểu thư Thanh Thanh ăn không quen cơm canh đạm bạc, ca ca đem mang trứng gà trong nhà đã tích góp rất lâu cho nàng ta, nàng ta còn chê bai, ca ca dỗ rất lâu nàng ta mới miễn cưỡng ăn nó.

Rửa mặt, thậm chí là đi vệ sinh nàng ta đều phải dùng tơ lụa.

Nhà bọn ta chỉ là gia đình bình thường, nào có nuôi nổi?

Thế là, ca ca bèn lấy kim khí cha mẹ đánh cho quý nhân mang đi đổi đồ ăn và đồ dùng tinh xảo.

Bởi vì đến hẹn mà cha mẹ không giao được kim khí nên bị đánh cho đến chết.

Ta khóc lóc đánh tiểu thư Thanh Thanh, bị ca ca hung hăng đẩy ngã xuống đất.

“Tống Như Ý, ngươi muốn mưu phản à? Ta nói cho ngươi biết, tiểu thư Thanh Thanh vốn là công chúa triều Tùy, chúng ta có thể hầu hạ nàng chính là phúc phần của chúng ta!”

“Cha mẹ ở trên trời linh thiêng cũng sẽ cảm thấy chết xứng đáng!”

“Thân là thần tử, thà chết cũng phải bảo vệ công chúa! Phản Kim phục Tùy!”

2

Ta nghe mà chỉ cảm thấy rất hoang đường.

Hơn mười năm trước Đại Tùy đã bị nước Kim tiêu diệt rồi.

Năm đó hoàng đế Đại Tùy xa hoa dâm dật, tham lam hưởng thụ, hằng năm tuyển phi một cách trắng trợn, tăng thêm thuế má để xây dựng hành cung, khiến cho dân chúng lầm than.

Hoàng đế nước Kim ra sao ta không tiện nói, nhưng sau khi bọn họ chiếm được Đại Tùy, từng miễn giảm thuế má, dân chúng đều có cơm ăn, nào có ai sẽ nghĩ đến việc phản Kim phục Tùy?

Nhưng ca ca nói bọn ta là con dân của Đại Tùy, sao có thể bị Thát Đát thống trị?

Phản Kim phục Tùy, nhất định phải làm!

Nếu như bọn ta không phối hợp chính là kẻ bất trung bất nghĩa.

Sau đó, vì để giúp công chúa Thanh thanh tấn công Thát Đát, ca ca hạ độc xuống dòng sông ngoài thành, khiến cho hơn phân nửa người dân của Lâm Thành bị hại chết

Trong số những người đó có người Kim, cũng có người của Đại Tùy bọn ta mà!

Ta khóc lóc chất vấn hỏi ca ca tại sao.

Ca ca lại trách mắng ta là loại phụ nữ tầm thường, người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, vì để khôi phục Đại Tùy, hy sinh cần thiết là điều nên làm!

Lại qua một khoảng thời gian, tổ chức Thanh Long phản Kim do công chúa Thanh Thanh đứng đầu sẽ cần lượng lớn tiền bạc để mua vũ khí.

Ca ca nói đây là lúc để bọn ta thể hiện lòng trung thành, một là không làm hai là làm không nghỉ hắn lừa bán biểu muội và trẻ con trong gia tộc vào trong núi sâu.

Sau khi nếm được vị ngọt, ca ca dứt khoát hợp tác với mẹ mìn, bắt đầu thủ đoạn mua bán người!

Số tiền ca ca kiếm được liên tục không dứt cung cấp cho hội Thanh Long chiêu binh mãi mã.

Công chúa Thanh Thanh cũng cảm động rơi lệ: “Tống đại ca, vẫn là ngươi đối xử với ta tốt nhất.”

Ca ca được khích lệ to lớn, lại bán ta vào trong lầu xanh thu để thăm dò tin tức cho hội Thanh Long bọn họ.

Đáng tiếc vẫn chưa thăm dò được mấy tin tức, càng không có bóng dáng của việc phục Tùy, nội bộ người đánh đầu của hội Thanh Long vì tranh giành quyền lợi mà vung tay tàn nhẫn, thậm chí còn cắn xé lẫn nhau.

Ca ca bị bắt rồi, tin tức công chúa Thanh Thanh còn sống trên đời cũng bị người ta tuôn ra ngoài.

Nước Kim vô cùng kiêng kỵ dư nghiệt tiền triều, không bắt được công chúa Thanh Thanh thì thề không bỏ qua!

Công chúa nguy hiểm rồi!

Thế là người ca ca tốt trung thành sắt son với công chúa của ta kia đẩy ta ra ngoài: “Người muội muội cải trang ở lầu xanh kia của ta chính là công chúa Thanh Thanh!”

Ta bị quan phủ xử tử lăng trì lấy đó cảnh cáo, công chúa thật lại bởi vì sợ hãi quá mức mà ngất xỉu dưới chân vương gia.

Vương gia thương xót nàng ta, đưa nàng ta về phủ, phong làm quý nhân, nuôi dưỡng như châu báu như bảo vật.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Vị ca ca tốt kia của ta vui mừng rơi nước mắt: “Công chúa, đối với người mà nói tranh xa phân tranh cũng là việc tốt, chỉ cần người sống tốt chính là mong ước đời này của nô tài!”

Sau đó hắn lại lất thân phận tùy tùng hớn hở theo công chúa vào trong vương phủ, tiếp tục bảo vệ nàng ta chu toàn.

Hắn được như ý nguyện rồi, ta thì sao? Những người bị hắn hại chết kia thì sao?

Nhà tan cửa nát, chết không nhắm mắt!

Mở mắt ra lần nữa, vậy mà ta lại trở về hôm ca ca dẫn công chúa mất nước về nhà!

3

Giống như kiếp trước công chúa Thanh Thanh sống ở nhà ta, nàng ta bắt bẻ đủ điểu.

Khi ta bê cơm và rau dại hấp đến cho công chúa Thanh Thanh, quả nhiên sắc mặt nàng ta đen kịt lại, một cước hất tung chén cơm.

“To gan! Dám dùng thức ăn cho lợn để qua loa với bổn… bổn tiểu thư! Ta thấy là ngươi không muốn sống nữa rồi!”

Ca ca nghe thấy tiếng động liền chạy vào phòng nhìn một cái, tức đến mức cái mũi sắp lệch đi rồi: “Loại thức ăn rẻ mạt như thế này sao có thể dâng cho tiểu thư Thanh Thanh? Sao không giết con gà để hầm canh?”

Ta bò dưới đất nhặt lương thực vương vãi trên mặt đất, trong lòng cười lạnh, thứ “đồ ăn rẻ mạt” trong miệng ca ca chính là thứ cả nhà già trẻ bọn ta ăn hàng ngày.

Đại Tùy đã diệt vong từ lâu rồi, công chúa Thanh Thanh lại cao quý hơn bao nhiêu so với bọn ta?

Lúc này ta thật sự hận không thể cho hai người khốn nạn kiếp trước hại cả chết cả nhà ta này mỗi người mấy cái tát.

Nhưng vẫn chưa đến lúc.

Ta thu lại hận thù trong mắt, nặn ra hai giọt nước mắt: “Ca, huynh không nhớ rồi sao? Mấy ngày trước bà nội bị ngã gãy chân rồi, con gà đó hầm cho bà nội ăn bồi bổ rồi.”

Ca ca giậm chân thật mạnh: “Hồ đồ! Bà nội tuổi tác đã cao, tất nhiên là sống không được lâu, số thức ăn ngon đó lãng phí trên người bà ta thì có tác dụng gì?”

Ta giả bộ sợ hãi run lên hai cái, nhỏ tiếng nói: “Khóa vàng Lý viên ngoại đặt làm vẫn chưa xong, ta đi giúp cha mẹ làm việc.”

Lúc gần đi ta liếc nhìn ca ca một cái, không bỏ lỡ vẻ vui mừng chợt lóe lên trong mắt hắn.

4

“Cuối cùng cũng làm xong rồi.” Cha ngắm nghía chiếc khóa vàng vừa làm xong trong tay, thở phào một hơi thật dài: “Đợi ngày mai mang đến Lý gia, lấy được tiền công thì làm cho ba mẹ con bà mỗi người một bộ quần áo mới.”

Cha mẹ là thợ thủ công nổi tiếng trong kinh thành, đồ trang sức làm ra vừa tinh xảo lại xinh đẹp, nơi khác đều không thấy được.

Lại chẳng, nhà Lý viên ngoại già mới có con, cao quý vô cùng.

Bọn họ nghe nói tay nghề của cha mẹ ta tốt, liền mang đến một miếng vàng to bảo cha mẹ ta đánh thành khóa vàng.

Làm tốt thì có thưởng hậu hĩnh, làm không tốt…

Lý viên ngoại là một người chủ lòng dạ ác độc, cha mẹ ta nào dám làm không tốt?

Khóa trường mệnh bằng vàng trước mặt thể hiện tinh tế kỹ xảo chạm rỗng, hoa văn lập thể vô cùng mạnh mẽ, làm thành bùa hộ mệnh cực kỳ khí phách.

Nếu như mang bán trên chợ thì đáng tiền lắm!

Mẹ cẩn thận dè dặt nói: “Để ta khóa vào trong hộp đi, cũng an toàn hơn…”

“Vật đáng giá như vậy vẫn là để quan bảo quản đi.”

Dứt lời, một bóng người phá cửa nhảy vào, lại là ca ca.

Hắn nóng lòng như lửa đốt chìa tay về phía cha mẹ.

Nhưng ta nhanh tay hơn hắn, vọt đến trước mặt mẹ, đập một cái đẩy tay hắn ra.

“Ca, không phải huynh nói huynh là người làm việc lớn, từ trước đến nay chưa từng quan tâm việc kinh doanh trong nhà sao? Sao hôm nay lại có hứng thú rồi?”

Kể từ khi ca ca quen biết đám bạn bè kia thì cả ngày không ở trong nhà, sau đó mang tiểu thư Thanh Thanh về nhà lại bận xoay quanh tiểu thư Thanh Thanh ân cần hầu hạ, chưa từng quan tâm đến việc khác

Mẹ vừa nghe thấy liền vô thức lùi ra sau một bước, nhanh chóng bỏ khóa trường mệnh bằng vàng vào trong hộp, khóa lại: “Vẫn là để ở chỗ mẹ đi, đây là khóa Lý viên ngoại làm cho sinh nhật của con trai nhỏ, không thể sai sót được.”

Vẻ mặt ca ca trầm xuống, lại nhào tới cướp lại.

Cơ thể ca ca cao lớn, hắn không quan tâm đến tiếng kinh hãi của cha mẹ, hai ba cái liền đẩy cha mẹ ngã xuống đất liền muốn đi, bị ta gắt gao kéo lại.

“Ca, huynh điên rồi sao? Huynh không thể cầm khóa vàng này đi! Ngày mai cha mẹ không giao được hàng, Lý viên ngoại sẽ không thay cho ba mẹ đâu!”

Ca ca tức đến mức thở hổn hển đá ta hai cái: “Tránh ra, Lý viên ngoại chỉ là một hạng mãng phu, con trai của ông ta sao có thể xứng với vật đáng giá thế này?”

“Đợi ta cầm lấy cho tiểu thư Thanh Thanh, tiểu thư dùng nó chính là để phần mộ tổ tiên nhà Lý viên ngoại tỏa khói xanh, là phục khí có cầu cũng không có được!”

Thấy ta không chịu buông tay, ca ca giơ tay lên lại muốn đánh ta, ngoài cửa truyền đến một tiếng quát to: “Ta lại muốn xem thử là ai muốn cướp khóa vàng của con trai ta”

Ồ, hôm nay ta đã truyền tin cho Lý viên ngoại từ lâu rồi, nói rằng có người nhất quyết muốn cướp khóa vàng trường mệnh bọn ta đã làm xong cho ông ta, còn nhục mạ cả nhà của ông ta.

Lý viên ngoại thế này là đến hỏi tội rồi.

Ca ca hắn á, sắp đen đủi rồi.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận