CHƯƠNG 446: ĐỂ TA LÀM CHA NGƯƠI ĐI(2) Aizz, cho nên mới nói con mọt sách cố chấp a. . . Nhưng như vậy cũng tốt, nếu tiểu tử này bị dạy hư, lấy thực lực của hắn, còn có chỗ nào cho lão tử càn quấy?
“Đúng rồi, ngươi vừa mới nói ta giống phụ thân ngươi, giống chỗ nào?” Đột nhiên, Trác Phàm hỏi.
Cổ Tam Thông hơi đỏ mặt, ngượng ngùng lẩm bẩm nói: “Ngươi ôm lấy ta xông vào nơi này, cản lôi cho ta, ta cảm thấy như phụ thân che chở t. . .”
là t“ếh! điu,ề quyết cmả tậth là ráTc màPh ạiđ thtậ phải Trác uth n,ộg aus phục ìv ếhct yđâ aih á,H“ ngày ynà ếuN ra ỉhc ếit.c tiểu bừng ìth thyấ ắnh, àPmh óc tỉnh bỏ .àny náđg ảqu hếct, sẽ là ỗhc ắnh người ứvt ắhn tử như
nậnh làm at plậ hegn ậvy, Nói“ đại ganĩh hỉ p“ụh? vậy, Trcá ơưing ưhn tức ó:in hmPà
cđợư aSu ôkngh sẽ ăn trố tài cùgn, những ạli óc rtí wdoj ,ta hcík nmag ồđ bát ạh ngươi tử ỏb ngươi. nigơư dược dễ cần àti phẩm, ta htể khi ìmt tận thiên cợdư lão thể ưnigơ cỉh Trác “ohTe ,anữ tarng àmlộtm Ít ăn trời, :nmgạ nưh hẩmp!“ đi ộccu gkhôn tài cần tuyệt ,ấtnh gnhôk htì có ấtth ia ứcb hàPm cho
ngươi!” gmắn ảbo nnghư vệ óđ usa u,hểi tầmh ộmt nói: có hmàP Tácr t,rnậ ểht cũng iưcờ T“a
dược iếml yậ,v đã ơnh ta ầ!n“l cho chÁ“, lượng định aưđ áhcc tài miô ậyv dưcợ ó.in aki mang Trác iơgnư ũcng at, ươign ềv iờmư tài ngày, ilếm mPàh một
ncầ T“a ignươ obả “hộ?
ìg tuổi, aos có hnêi.u nói: Tam khó ngươi ảpih iạt bao hơn màl nghák Cổ gThnô . cự, óc ta ớmi sững ểth ơngưi vẫn hgưnn sờ, hậnn .“ uchị “Ta ôhkng 300 như a,hc ndờưg
quái gnùc tuệ .“ phiả ika ưnớc hyất h,ọ họ không rtí lực ta kácho trí ựcth yab giới, no,ạl noc hấtn là !phợ âhNn amT nhưng lòng là trí bằng bọn ếkt tnê lão có oca hết ạil iơưgn hccọ ốnb ưhn sao? Nió Lúc ta chhní kai hônTg ọnb nhgưn biên ởs tối nào ,a âđy phải chính lời Cổ gônhk ,ta ontgr ởs đầu r,tí cál cùng cớưn vật Trác hnge cho àhPm cười ychả mnhạ ahc còn úngch mạnh tọb ũgcn ndòg gonna ưrctớ ,hnỉ nnoag ôhkgn lên, tộm to ilạ ực.l . uqa: ấm Hia“ tu.ệ ãđ
mếdi Lc“ú dược hưn at nhiên ccá phải ổC ,àit Tam cmắ itn ũncg óc phắt piảh nigh giờ óc Tnôhg không gơiưn giấu hoài lừa: yâb ta gì không, iớm ta tớcưr tưởng, nohà onàt còn biết!” cầm thẳng ta “Ta quả hại hya ngươi đã thắn vậy, nữa.” lấy
,iak Trác ità thành àl xuất htể kniệ là đây hnận, đồ ngươi, tìm tià cdợư ứtc cả xn,og hgìnn mới cho khổ nóm 20 at tài dược ấhtt dược phẩm, mà được!” uđề rưtcớ ũncg dược có. có, lại ra iNó cưiờ nắgđ pẩmh ậnph ttấ yca tìm tài xmâ ỉhc sẵn in:ó àl at pmhẩ ărmt ý, ậtth athừ bát Mà lôi lập àmhP tấth lcú hệin ì“V ,trận có
ụtc Cổ gật inlê Thông đầu. Tam nheg nửsg àm sốt,
amT ầrtm Cổ ngùng tmộ ầđu. gật gnmâ ngượng ngTôh ốcui cùng rnt,ậ
nó! Con ẹm
ảc làm ydạ htật dmá nrầt gúđn nih ểkmi là a“! tử sự nhgnữ tra hco ếNu“ kẻ inơgư hậtt ẹm ngươi t,ốt có s,nốg hịnđ lão n!gơưi at tgạ gnhôk tử Bà của ,nó hvcạ rằng trong kgônh umốn ámd ạđi dỗ nậhn lừa ta, hnà htnấ tất phụ, hagnĩ nnhâ
“Thật grnto óc a?so“ nừ.mg như mà,y mtắ Cổ uníh ôhTgn dnườg ẻv aTm iuv
,uinô ntrậ, ta òm cạd ậ“yV dnõg ttố hca ?“gì ộmt trầm làm sờ nói: amT ậnhn ưngiơ ổC cằm, chỗ ngâm Thôgn có
rtời Tácr dài! lnê mặt gnaử yhấT Phàm vậy, hỏki cười ghnkô
hnư giấu nào rồi buĩ cha ếth v,è ión: iôm làm och điò ậpl at tcứ có ượcd ã“Đ Tam ưni,gờ gơưni muốn sau tài sao?” nòc nhTgô ổC
iưgnờ mtộ mìt àl h.ấnt miỗ nườig hụp hay nghĩa xuyên ta ặhoc aqnu iđ dược htìn ộmt hngkô hnư nmốu ờch là ra àt “Thực ưiớd ,ar ngoài . náh tài ịhn ốs ờưgnth nthấ ónggn dương, chịu. tâm nagm dưcợ cượd àt,i ưghnn thứ ớmi mười ăn ,iàt ohc iàt giác tài ngày, àl yuT ta dễ nygà gnmo pmẩh dược ncặ tìm ốnGgi cảm ơnh trọng, ạli rgônt “. cợđư ợdưc gtnáh, ỉch về ăn. rất mong ô,kngh ềv trước, bã,
là Ha . chọc Môn, ử,t Vương usa ềV nhi ửt iuqá oãl óc tử. yàn a.h xem . là Đế thế dmá ai ãlo ayh làm iag . ậtv ảby óc ha . ùd
,nhgnư nói: hPmà aSu ,âđy ý “ có quỷ ếTh innhê ịd ểđ lầm ta đ,ó aTm thế ,a iờưc hắn một “ig!nươ ,yàn rcTá àl Tgnhô lần uểhi để inó như đột ntởgư. hac mlà ahy anữ àon
crTá ậmt. lập xgnư hô ếnbi đnế h,ổ tếbi Phmà ôkghn xuấ tức htân
ni:ó nơh phận cnhíh nòc màPh ?lạ ta nưh có 300 !“hộ bảo cần tếh ừt, hét đcặ ,tní ,ươign ẽl “Nói dêuyn “Có tâm mà ngôn Trác ngiờư ,yđâ ôn quý!” ơNiưg uêy thấy ghưnn àon hnu ,lnớ đó tiổu, ta tuy khi con ìg ganĩh ẫnv a, từ là liền írt biệt sau
phợ, nào, yàb ạhi để thừa ếmid là giấu ý lunậ nên hnỏ Trác iảg ộti, ònc ítn thế Tam nhiệm. tkế cùng óc ổC hmàP ậhtt vô nắh rtnậ och ũngc Tôngh nHắ ilô hậnn nôhgk hnắ nậnh tấnh sia aừth lầm gờiưn ểth vô có diệu, là hnư bếit hméc ahy ợcưđ điạ yấl htể không, để cárT Phmà ố.b
năm, nghĩ ngàn ,ầcn làm dễ ồh, rất riồ hânN ưcợđ“? tuy hkông thơ uđề nếu ấtth tnrịh unốm :nió gnkhô vệ ogiàn ngây áuq dàng Phàm tên aos at liạ nHu“ốg noghà htù obả thiện là iđ vệ avừ lại sa“?o chính ơưNgi ơinưg ra phải aừl ,aik dễ boả rcáT nưiơg Thánh .a gnkôh ,lưgơn ịb lừa mạnh, tni “Sao thử đã àlm grọnt ngươi mới gônhk ịb phải xme, báo hngưn
rồi, cchắ hcắn khẽ Phàm Tácr ơgn,iư clự n.ếigt iườc ,đầu ẹnh uma hcỉ Đgún ãol riêng ậgt quái đã trướng tử ậvy về a, tử oãl cái ,hhíct một dưới rất đi!
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.