CHƯƠNG 437: CÓ TÀI HÙNG BIỆN(1) “Bốn tên khốn kiếp các ngươi, cuối cùng cũng bị tiểu gia tìm được!”
Đột nhiên, một tiếng hừ lạnh phát ra từ sau lưng bốn tên. Bốn quỷ giật thót, thân thể cứng ngắc quay đầu lại, nhất thời liền đối mặt với đôi con ngươi đang trừng lên phẫn nộ của Cổ Tam Thông.
Không khỏi dọa đến một trận hoảng hốt, bốn người vội vàng run rẩy đem đầu chôn dưới đất, không dám nâng lên nhìn hắn thêm một lần.
Cổ Tam Thông nhẹ nhàng sờ mũi một cái, lãnh mang đảo qua thân thể từng tên, tức giận lên tiếng: “Vừa mới này là ai đánh tiểu gia một quyền, đứng ra!”
nđag Hngu bọt, Sát Ừgn tiếng: gi,nết dự, lnê ực Quỷ do nước mốun à..L.“” ốunt ừav tộm ụngm ộtm
muốn aik, ểth màl at hạnl caủ àl os Stá nhũn ra ta ba ứđgn hung mtắ ònc lộ có “Ngài một là áhn ờinưg óin ,a caủ ânhc Tôhng, tên bức ậv”y! như Tyấh còn gđừn đứng cả vào .ữngv mgôn olẽ ra. cũng vyậ ghnĩa áđ như hkí ác iha Cổ nhưng cnâh thể óhk óni: nừgĐ Hung Chỉ giơ mTa ôhkng có Qỷu gyna ậnh viớ nụ ânch niềl khóc, không cáthr ,ậyv ,at nhắ có dưới icờư hnư không hắn tấuhk ôhngk ê,nl yủ oci lại ấnch
dàn!g nắh, Muốn ễd là hkgnô cũng pảih quá lừa
iốd vào ôgnTh chỉ ờli lát mê mặt otàn tmộ rTcá ,ngma đầu, ắcl một pắs ổC aTm đã àhno lcắ của nói nit Pmhà.
ạit Phàm hya “Cổ có nhạt uầđ, trận ôkhng ph:ná nươig biết kocáh lác cấp ilô có Tam rcáT sao gật cần n?hôgk” T,nhgô lhnạ ảnb lục àny nơi ạli
giải là thể itểu đám ở ỷqu vậy, nà.y vì gnrà hắn thể nọb lí một óc tình thủ trận, õr có ứC do hhíct iha àl htanr của trong cảm sao như
hêTni iềnl mệt, árcT Lệ iknh Thiên, cthú nnhgư ghpòn aTm cảnh htể ộmt đến Trác tâhn iđ aiH ẻv viớ lảo ihKn ạil cngù ặmt tohe có hTnôg ướrct lê mtặ so ờgnư.i Phàm Knih mọi aừv ôm acủ Lệ ắhn giác chặt. ưniờg ghnkô ặmt ổC mỏi àl ậhtt mtặ àmhP àno đoả hỉ, ,ịb hTế yấht
ý iul, chỉ ”ta! nhằm ngươi vừa ở tởr là Sát ịb àgrn ở đánh còn bọn ưnngh ớit hắn ồ,hi ycạh ãđ uahc nhốt nbê gơnưi yqều?n ộtm ilền ộtm trong u“Nế Thông óc Rõ trong, ta thể sao c,ũ nhó có nhăn Thế ớưghn ạil tóhi Quỷ ácc ccá tại yạhc vyậ ,myà uHgn nó:i Cổ Tam vào êbn
trong đem vào đất, b.ẩy run nữa gnòl uầđ ôhgkn lẩy hấtt nrTgo ngàc đmá lần vùi nur ki,hn ỷuq tứ lên, àl khỏi ờgiưn
ík,h n,ió phân này?” nơh int ituê bị là nửa. ắtm Thông mặt ,àl liền ongtr ừva nộ còn tán ầyđ rtnậ nhốt ư“ơNig nói thể gưnơg các ũcgn mới notrg nháy ngiơư ngôhk iồr amT ở Cổ
uến at ở chúng ta bĩu h,ảnm n.ói ogrnt ntốh ịb bố chúng sẽ ômi cái, Tácr ònc trợn bên một sao?” mắt Phàm àl óNi“ rtí,
áhcc dứt ư,tớcr ếk từ hắn tcướr dùng đã là Phàm ờưing đyâ ựt anữ ốthn là hoạhc ốb cTrá hkgnô lên còn ịb tộm áxc hại bộ đứgn ườngi ậnrt hồn. gn,otr nyà hắn ầln ìv đem àm hưn nhốt, tộm Từ thành smớ ềinl nhiên. iảg mượn ở anữ Vốn tộm mtặ hnơ bị hoàn nếu tiểu ở ênb quỷ átohk êhicu ạ,hi thể
ità nươgđ ầ:uđ k,gnôh ta đắc Phàm ĩd iàd, đã húgnc dưcợ hKẽ cắl cTrá bất đme ,nênhi ềv ởth ớms àl och óĐ“ nếu ngươi!”
hảip ngươi là trận bố các này nôhkg nơi lẽ do lôi írt”? “Chẳng
thể nào. cgứn ộtm khăn ntậr ở oas Cổ thân nước ờil quỷ ilô lên Lệ tại ốb guốnx càng ạih ókh ión trốn “Vì ỗch igến,t mTa ốungx trí này Tgôhn Khni lngù dmá Thiên không ntâh rẩy at?” ứt không sao ikhỏ giật ạli hyạ,c ngắc, ụngm bọt, là mnìh phải hnlạ để toàn nuốt run
cái, tcặh đã ắcr. àym ạl,i nắm ấmđ híun hTgnô Cổ mắn ắcr mTa âm phát một ar thhan iah Hơi ủca
n!ắh” “Là
lạ, nhiên l:iạ vẻ g,cnạ ngược tự mặt trận?” óc ỳk phần liô “igNươ tỏ gì, àl nói kihn onà ỏt đặt rtấ Cỉh đnag hỏi iác Tárc hPmà người ưiờm ra ộmt
àl áTcr nhàng m“Là ra, ẻv tràn đem đyẩ ắtm lạnh Trác Phàm kỳ .hnậ Cổ maT tội, Tgôhn trong ar nó:i àsml quái ầđy glùn hmàP ạli khỏi vô ôkhgn ữgns hìnn hắn, áon as”o? hẹN
ôhkgn màhP hnất tuhếy Trác quỷ sử đcượ ,uncệhy vì hiểu ión là aos ớmi tằm này, thể Sát do tụr Lúc ụndg tứ ỷuQ hắn. Hgun ếhc hịnđ
Sát vô âm ra hanth, hặct không gnnưh cái miệng được ọhng ựta hểt ổc ớl,n hápt run nhiên, mnắ nàb của Hung lên hình ởm tya cái, một uỷQ lyấ có lại hnư thân nđag .nắh tĐộ tộm
iđ ohátt ơinưg gcố cốui ngươi oas nưhng vì at có đ,yâ kôhng âmx ờthi vì at iổuđ ilạ tố?rn ntậr ơiưng ểliu at chúng nyà lấy dcợư tới Pmàh h,ổ bị rt,ụ này, hTế ngkhẳ gnah hđịn ar ậhnp vì nói Trước úgip cgnù hạyc cTár uý,q rnât i“Bở là hmẩp dược ”!hộ !ớti ãđ kóh ẻv tài nhúgc hpần munố tbá dcượ àl ốcg nhkố iơn “Chúng nói ihk nói, trí àit pkị có at may là đcợư mình imớ ,ntâh lôi sao?” tểh ắmn ênn hipả nươgi tài viớ tìm och imườ gnờưi bố óc ộmt htủ
vì ạđo tcárh Người at itộ mểi,h giống mình biết chíhn mnhì omạ ga,i không còn nhân .ýl níchh như
ớiv bình ra cho rất uềđ tấm mn.hõ ổC hanu, ra người so Lệ Tam clếi hết, àl ộtm cũng nhẹ ụn nso, hênin một thường rcTá Thiên cưiờ àPmh yut lộ lngò ihnề.u lực thực có dài thấy aih ạgt cùng nhnì ơhi, dù ginờư tởh nKhi ễd laừ iạl óc ưngnh thiên, Tnhgô hhncgị hơn
tgếi trong ầyđ liệu toàn ôhkg.n mPàh khắc ỷQu lo co hnắ mãnh iờhT hẩku óc ặtm thời ắckh bản ol sợ. lạnh, diệt hn,ât hểt đầu bảo ồm người hco vì Gương gnlò ,rtú rằng Trác ạil àm Hgun ệitl đem iôh lắng yha átS
ênhiT từng inếk? hài ìg Tuiể hưac năm ùd kôh áTrc ờb từng được iôh cảyh aíph nhưng trước Lệ aos oán nìhn tmắ tâm ra iKnh ítr môi có Trán ốhkc, cái đầy này cũng ìth âu ol Phàm. tử ùd iạđ hứngc cmặ về Vũ, Tiêhn ,lhnạ 003 ng,ồđ mồ
mlà quy hếT ạil ngôhk yNag của nưhgn gũcn alừ gnại coi tấr bé ửt ạ,tg đã nưh 030 ễd ắn.h bnọ vì tuổi, hơn từ ắnh là h?cứ hnắ à,ny iởb bọn ,a hnắ àl gnhĩ tiểu cũng đầu ựlc ộtm ứađ tcựh cungh sao tới hỉc e
gtậi mắt đầu ra, ì,mhn chỉ gonrt Cổ uỷq amn óc tứ Tnôhg vẻ aTm nửsg ấcnh nôhkg ưgnnh là oà ềnli hoặc. kia ũncg ếhT nói nghi lên, liờ ào sốt, êm vừa đều
kinh đtấ, ổ“C sẽ hcỉ bên liạ nhvĩ tia gặp gn:iườ hỉ trận ,ngôTh iuv một tốr hưn tới. nơ sợ nlê n”ưg!iơ th,ời gĐồn vậy, ễinv mọi itngế iờrt máC đã đcợư không cục gmnừ vnga gúnhc ũcng ta pảih gnhôk nếu Tam ngươi êku
àih mtặ yhất người ơggưn amT cmả knhgô Có nao lẽ Cổ ciá yá nđgồ àl axo ịnnh úcth “Ách, htợc sai hưn Thông phất có xoa lầm. ố,tt trách ợđcư ny.”.à. ,yta pạhm hiảp ,đỏ náy. ngảhp
àl tyhấ tròn. ntợr Quỷ nàho hai ứT mắt vậy, Ma otàn áShc
òcn lại ôTgnh ở hco mình, ấly iác mới àl titệr athừ gì. gươin liệu túhc “Cái các yà?”n vì Cổ kgônh nửa, ònc ìg Tma haỏ gì, vây ,ta gậit để ịb gcnũ ỗhc dợcư onn hík sót
ắhn Ba hins tiộ đme ìhnn nbọ ynà có nhân Giờ nhkgô ạil gàvn ờiưng ,tđấ đồgn một ùvi trong àvo tihờ hểt ỷuq vật ắkhc uầđ cno ,này ở ivộ ai ilcế óc ế.cht ỉhc dù qutếy một úct.h bọn cắđ chỗ, định ỉhc tmộ hnắ đường nbố hia ámd tử cũng
i”?a H“,ả àl
C-K-Í-T.. !T ...T
híap ềv tấr íhk quỷ còn ứdt ùcgn Quỷ iờl, ừaV ilạ có òcn nê,l âgnn ahcư guHn giơ gĩanh yta hnkgô uahn ỉch ềlni Sát. đầu ab
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.