CHƯƠNG 436: THIẾT QUYÊN VÔ ĐỊCH(2) Sau cùng đạo ba động này xông thẳng lên trời, ầm vang một tiếng, xông thẳng tới chân trời!
Lôi vân đen kịt giống như nắp nồi trên không trung cũng trong nháy mắt bị đánh mở ra một lỗ hổng rộng gần một dặm, khiến ánh sáng mặt trời từ trên chín tầng trời chiếu thẳng xuống vùng đất nhiều năm vẫn luôn bị lôi vân bao trùm!
Phốc!
Một tiếng vang trầm, Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên phun ra một ngụm máu tươi, đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
ếibn gnùc yàn cnò vân thì tmă cúl ncũg Đnế đã Lôi íhcT mất ơnS i.ơh nkhgô ôil
ơgpưhn thấy Cổ ìhnn !cả ìg viên ểth những mọi nghôk aTm nhhtà ,mtắ ứth ađị. rtgnố đem qhan,u htàhn nhgôT có đều tgron mà vậy r,nỗg ònc mắt bình náhy san biến cả Tất hCỉ đã chung mặd đã trăm ơin nùdg
niế,gt !icá liạ amT usa ẽm trái đó iphả ,đất chân Cổ hâcn lhạn ẫmig nmhạ ốnxgu tộm tmộ gmiẫ gnân ừH Thông
ếnđ nậtr tểh hôkgn ấpc làm Tma hắn Thông hntiê, hnắ loại may. nă,m hứct thể ghôkn ĩgnh cũgn Cổ mảy rìtnh Tnhầ ịnhcgh ccụh lại aco ủht ,àny ụcl hắn khóa ềlin ịhgnch biết tới mnõh có ếCihu gcnũ hnẹ độ ymấ ìg êhtin Tuy ghưnn
ậv,t Phàm Tnhha hnnâ àny tậv phmà knghố quiá ùd thể gcnù vu! không về đại ỉch ănng vậy, như ũng iquá coi ũncg !cếh ểuit sánh ảkh nêThi có có Mặc Dạng thì àl uáqi Hoàng Trác ộthcu os tiểu óin gpặ vu vật ùgnc hgàn hủP ưnngh
ụgdn bọn ắnh Bất uốnm onaNg hểt Nếu là tìr hôngk không, đã mà ìv có ậnv ũngc ộmt nhắ hoãn tbắ ệHni nmuố Đn,ồg ạit ạiB phải hỉc ắhn trận chôn! hếct có ượcđ cỉh bọn chỗ cúht. knôhg hápp,
gưinờ mtộ cyầ sau, nưh đều ắhck áhtp nis.h ànm cho ảc gNnhư ộmt làm ấys ọim tất nru
tểh ra, ngoài, dưới haíp nihk bị bò sớm àmPh ờưim êTnhi nôkgh một trứng mở cơ hồ dưới ngòv dọa ốbn onrtg gệmin vaừ iềnl cgnù ảuq đtấ bốn đã ácTr ừt ,ịvt hki ucih ra nói hnìn hãi ợs có phía, l.iờ sau ếnđ ỡv từ Lệ ỏb tậm. hìnn ớ,nl ũcgn ứT ra ấtđ lòng Kihn ỷuq
nhất trên liô àym ặđt hnỉđ ccá chân quá nơưig àm tégh nứ,đg đoàn ụ,t ốmun htyấ hkngô ,là tậht nn,ưhg “Sáu pảhi iuểt hétt Thế nlềi đne ứtc gia nnhì phía muốn ênl nưgiơ ữna hki ế:ngti yâm các óin ếth nlầ maT gầm sté đ,hná Thông đã là iận,g ênt sự ”ừ!h gáđn uểit ncò nmảh rt,nậ ựdng Cổ lập gia đầu
hté ỉhc hàPm nuế mặt nrtậ tụr ,htế gấ,yi at ứthc oc nCò sự mà của tgnòr ưhn to: nkôhg ửt đất!” “Lực yàn hyCạ lục ưđợc uqyền ,ạil nùcg thiên nổi nữ,a cTrá động có hngôk gợưnl mà cpấ như ấcnh ăcn hư yậv không úghnc đến hnô!kg nhốt tiểu nhịn lòng !ợđcư uểit trước này tắm tìh huic tử chạy thể tựch ềnli uma, hắn Hai bản chỉ ịhghcn gốxun ộtm
kế tâm tính này! kôgnh bỏ tiuể ầmth cnũg thể ẫvn ưgnnh ằrng có àPhm nmhì ốdc htể như onát th,ấc c!lự gì iag stó, gcồhn ahỏ nath áTcr chỉ ếht Hnắ Rêgni làm ũc toàn đã kngôh
nốb những hgnưn !nphấ qua đi cgnà một hcmậ bột khuếhc hhntà thế vô n,ahnh ộđ ón ap,íh irã ốct nảhm năng đuề ìnhh ộtM ơni haó ar ntá càng cỗ gưnlợ ạil cúl
nlhạ mâ quỷ unha, grnto nêt àov ngnưh ùnl sua là, ề,th àmy Tứ ntgừ ùngd mặt iờl ihnệ gưln gnứđ táph nnhì Tam bộ của bọn biết đagn bốn nhắ, nhkôg xám lóe tại nlê thế xị,t hắn nbọ mtặ ý… thầm Thông òlng quỷ onrgt lùng áic gđan ếicl tás nrtậ ổC ót mtắ
aik nữa. ẩyr iểut nhíhc nhìn nhìm tyấh nhcô càng Gan ảc iờđ là emđ đất, mnốu ngũc nynệgu mô đầu, Nhát nkôhg nthì idướ run tặm quái Quỷ tậv
nahO!
ao?s ,ón nòc ,yàn ocn người áCi là ẹm
aóh đgộn àlm gani nhhì theo ,mnhả vỡ oạđ gnừt ,ra gnrtu đầu ba ị.nm đuầ ar ịckh tán ilệt toàn Lại bốn vụn mà ba đất Lấy khuếch ộđng nchấ Tam bộ íhpa không bắt tộm ôv ôTnhg ,mât thành ắtb cngũ Cổ tặm tộb truyền bốn thành apí,h động.
hắn uqa cáTr cpấ mình, Thiên Lệ Tam ngứđ nnhì mhPà lục Lệ Khin nhêiT thán. qáu nắh bất ngdà nrật cnầ tểh ừt ắcđ yâđ có cũng nói Thông óc ĩd hcỉ ai Bất thể một otnrg lạnh nnưgh nhẳgt ngđa ihKn ầln thiên, nthạ .bỏ đại ổC giật ehgn tiên đầu là ễd t,cúh ềinl phá một qnuềy chỉ gđnứ
ilô ờch ồĐgn uht usa năng lại, ẵnhg nhốt !biạ hội khả là gnưx là hêmt àm tmộ ắđc ảqu ắlc phải có íl! aik tnhí Pàmh dĩ àl !iBạ” iu!l ểht lát, nhiên p!cụh hđịc noNga khnôg Btấ btấ at ,àyn ấyl hợp tiếng, mtộ àn,y mạnh Bại htở dài óđ một crTá thực rút cáhrt hắn Bất ẻk i”đ! ấBt“ này nồ,Đg ệL bổ năm bất là đme một ấn ảqu nói, ã,lo có bất uđầ: đến chúng tcú óKh có ta adhn kết có Ln“ầ cHặo cả ạib, at ,ớncư ơc Biạ Ngoan ợđcư ânv
tệuyt kế đều ầ!ln ơnh qảu ìg nạv với ấbt inhnê so ạđi ácsh ựlc hcTự đối, luận ờưgcn
ậpđ đấm, nhiên nắm ,nêb hgăn óđ như súc Thông iha yhtấ Tam ắnm gagin hCỉ tmắ vào nqyều, tay đagn nlềi Tiếp gtròn hai chặt mạnh yta ,tụ ngos Cổ ar ngưng nhau! đột mnắ hung hấpt ặcht ghảpn .ựcl
kia. nhắ tu caủ óchng ùgcn chỗ không hổk cười tộm rtgnu ọnb Phàm ânv ơs hờit ổb Knhi ệL ỷuq âm trên i.lu tkế útr đồng tihờ Đồng tứ mau ,nấ áTrc hoc liô hở ,tậrn để hinêT unyềtr
bnọ ờch hteo chân ưhgn,n !irờt ra kghnô chcố nắh được bước, iak trong Thế ,ra lgợnư đã tán cyhạ ảnt cỗ tlá gănn hếhukc dọc gờưđn hai
nêrt phá tmộ ưđợc lớn, ahi động íkh ovà ôhTng nhau c,ốc vỡ hìnN êyn cùng ngiườ ngụm không tongr haíp bị íth áci maT ar đứng hiếnc ịnhn lgặn tựa đã tgunr tnhầ ùncg khnôg ổC lạnh. nưh
tnorg thán. unHg Stá ,uđầ ỷQu ắcl ảcm lòng lắc
ềv đúng hncuệy nơm kia cũng ớvi là ,a ,gồnĐ địch y!àn iạB làm quản àl nắh, hưn Bại bị nhàh lo tiếp Bất Đgnồ niếb sợ rTcá không Ngoan không Ai, thật ctụ cái sau nên tiáh coi hạ nớp Btấ đối goNna gia chết,
nrtgo tục uhnycệ tàon ùcng đt,ấ gọnn niú cTíh xảy êinL dậm Lệ hiểu đang hoc bị ơnS ừgnng kinh iôL ggiốn lại ghnkô nhgđâTnộ. ugnl ahi nlầ bộ lòng lya ã,ih động ốnb ihTnê ar. ácrT àcng thể hàmP nihK nghưn hnư gì không mlà ch,nâ ,aly
lần hắn tế,h nưh cgnhừ pgặ .phải ựlc cùng cả đuầ btấ ácrT uđề êtni mảC hmàP àl noáđ iágc
th.iô mù gohản ngkhô không rớưct hhìn ,iđ nvòg ảc sươgn ậmđ mọi nngă ortgn bụi khiến ta otrng rătm inêv nhyá ấtt tuéq bị bị mù ráti mắt nmà hiện dmặ mắt gngưn tầm Chờ hốt ưgPhnơ mà cđợư tnogr ờginư qau, tim ụbi ùmrt tán ảnh bao mù. người ibụ ngồn utxấ pậđ,
ỏhki Nghe được Lệ êTinh nikh à,ny lời kôghn Kinh hã.i
gn!Ô
sợ Cổ uến đáng bọn cnhắ chgnừ t!na hỏki a, ấđt, hởn gnũc chốt hiờt nôkgh đoán ôgnhk gơxnư Tnôhg vào này khắc phải ãđ đều uáq nắh mấu bnọ trong nihệ thịt tại ìth ánt chui cárT nhắ maT iga qunả
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.