CHƯƠNG 435: THIẾT QUYÊN VÔ ĐỊCH(1) Rầm rầm rầm!
Âm thanh sấm sét không ngừng bạo hưởng, nơi Cổ Tam Thông đứng đã bị lôi long cuồng bạo nện thành một vùng phế tích. Uy lực như thế, liền xem như cường giả Thần Chiếu đỉnh phong gặp phải, cũng tuyệt đối khó mà may mắn thoát khỏi!
Thế nhưng hai người Trác Phàm lại không thể cam đoan, dạng công kích tuyệt cường này liệu có hữu hiệu đối với Cổ Tam Thông hay không. Bởi vì hắn, là Bất Bại Ngoan Đồng mạnh nhất Thiên Vũ!
Chăm chú nơi đang tràn ngập bụi mù, chờ đến khi nó tiêu tán, trái tim Trác Phàm đã nhanh sắp vọt đến cổ họng. Thế nhưng chờ đến khi bụi mù tán đi, hai đồng tử của Trác Phàm lại mãnh liệt co rụt lại, nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh, quả thực không thể tin được đây là thật.
làm liô có âm nẳh àrng ứT tột thể ?ệinđ nhìn hồ hắn, ùgnc aos cchắ ưđợc cản ytuềnr rõ Các hcạn cơ hPàm hấ!nt” éhtt ỷQu, hỏi. ở “Ma gầm Sách là ợcưđ Trác nắh ênb là ngươi ếnđ
cm,ứ ânv gnnà ncgũ Uy ,ẩry lnớ ndgạ . uềđ notà ngva cpấ run idộ. angy ra cả yâm ktị Bỗng Lôi trăm ứcht mấy trào, trận không này nổi cựl ấsm lcụ inểb ộngđ bnả nkghô ợưđc a.qnug liô ơSn uịhc đến lực bộ mà nêB nnịh eđn sté uy liô hcpớ đạo hnât trong íchT n,ênhi nhpu
Đồ àl thế, nihs hnư hnôkg ủca ước phải nvố nhắ! ngệuyn linh tnhá
quanh ưd để cgnũ hịtt đủ rớ,tcư du hnôgT hia nùgc mád nà,y ổC nầl lôi ơgnxư nbố ìv ákhc bệit nữa. riơ átn a!nt nLầ không hắn ọbn nọb đãng maT cỉh mâ nườig ugxnố ũngc ởiB nđiệ cần yàn hắn hcgnu ầln
lấy, ôg…n óĐn
at Tứ áođn ias ưhac àhmP xuống ợcnưh gnũc cnò lẽ êln tdứ thể rtnê điện pnhá gin:tế ôil ồri của ghknô áSch phải tin ?osa” pụht l,ời tiểu ácrT knôhg là là ỷuQ “Chẳng điểm àL mặt ửt aM ngồi tấ,đ kia? đã tohà tìh
yab núi hCỉ hnhì uhan nóhpg uhnqa chỗ, một ưhn ấms vạn tựa lồ lgno ềnil điệp, ngort tés gkhnổ gùcn àog mt,ắ hétt ărmt một htnhà Mấy ux.nốg gxn,uố một quấn ãm đầu ánhy ànng lao ita ntùrg dyã na.hhn non ưnh lôi
gưtờhn ỉch hểt thậ,t thực ghTôn hắn hnìb nhnậ gũnc nình cát hắn uất,h cxá ghpno amT iốgng hắn! h,ểmi Nói rtấ có Cổ ịb iạl ynà ủac mạo đã lần không m!hện ếNu
ntgú giơ oạđ trời diện tộM nlê với uầđ động ngtừ phát ra iđố liô dị. ,lgon uỷ trực qềuyn ầđu ab
lại, mnắ bị Cổ không ánh iớt ãir ụ,cc àhnth đicế ắtm yta cho thẳng được hai nsgó hnỏ phải ép i,ờht đã cđợư yấl tai hôngT ra, ỗl ịnnh gđna mẽ cđếi khiến bịt nổ ặmt, tai pá màl ait hắn nmạh nách một ộmt ấmđ uy sáng ắhn chậm aủc ihóc nbôgu nắn.h oenh tắm ắnm ụth nagđ ốrt ạmt Tam ảcm tiếng ắnh
!Rống
vnẫ knôgh vô thế cứt tại đang lại ta,i thấy gnhôT cgnù ựat ayth tư như bịt Tam lấy Cổ ,ũc chỗ, úlc ưghnn lỗ gđnứ trầm, Chỉ gcnà hai tya thế âm igận. ổđi àngy này hồ mặt csắ àngc
chỉ ă!nng phần khả kia, cngũ là lui Chỉ có đờgnư mnă
àml âyd gờ?i ,nắh tuiê đ.ề ,sổ ta tìm bây ũcng aik hgônk g,ia ửt ghncú ikh “Trác định ulâ Tiểu gront at ựcm aus ngchú đ!i”ờ ảyx thì ra ưda, ạit một chngú ar aos sẽ thấn ta Chờ ắnh ngàio rậtn ợưcđ ínht để màl nvấ quản gì
.nấ Thiên mtộ Kinh cái, ếtk gật lập Lệ ứct Đ“ư”!ợc đầu
tdứ tkế người Vừa ấn! hai lời,
quản ?oà”n t,ốt htế gơưin mâ uềtnry árTc“ đã at ,aig hnẩcu Kinh bị nêTih ệL tới.
torgn một hìt rTcá ,àdi Phàm tởh tnậr gòln ai n.áht
rTcá ắmn Lôi yhủ, ếht nSơ khi ấtđ athnh iht đnế hgnôk pphá, ttấ thể hmPà phắk như ảc sống ọbn ĩhng có lnog nrtog óc đme ika Tích hắn ịb àhi mtră yhủ ãđ mtộ vòng hđán phía ộmt tựa may êniv tnhấ tặm kgnhố ứth aịđ gănn, phơnưg muốn sót. có lôi ngọn ẻk hỉC ệtdi dưới, sẽ là xnuốg ni.ơ ,cỏ nàto imớ ậrnt chế gnhử.c mọi nyà nịhđ Cỗ ộb rêtn thiên còn hảk dặm nuốt
gnav ộgnđ uầb rtời trên tignế xuống! htét Mtộ từ iờtr, mgầ giáng
quen nơtưgh tcố Btấ cnhẳg những Cổ tiếc ạvn Vì hgônk ướtng sẽ ,ynà không hắn àhhnt ôncg Thế Thông Bại !kia có mTa ồgĐn là ànHog, ưđcợ ưnghn hntấ để shni Ma thân ôkh! hắn oagnN ihnl
thể đây ẽl Trác àPhm nấ Tácr một c,iá “Cổ ncò ắmt hPmà ìth tognr ịhuc kiếp acủ răng ilạ ngươi Thông, ta!” gự,đn một số âs,u hckí một hícnh quyết hơi là mTa thật ắnc nếu có áhyn àny có biến! Hít
ặtm rởt long mTa lại vô chỉnh ếcil ề.v dù như nkghô nTôhg rơi ayt unồb ôli ớhưng ổC kia ngút nắm icá theo một ưhgnn nêtr đạo đầu của ,cúht ab ứcgn iớdư, ọcd i,rờt híap sao ìhnh ạhtn, ìnhn olng băng hcỉ ộgnđ một vẫn ốxngu lạnh ôil hnhcỉ đối cSắ
hyán liền àM đổ! àl liô ab qua, sụp iđ yàn ệđni mắt phàm đạo động ơni ogtrn
Ầm!
đã uầđ gcũn notrg thở tộm tắb nói: xong, áTcr !”iđ Phàm “Ta h,ơi tya đầu ấn, ếkt idà ậgt
ita không như angđ leó nhìn ban Thông ứtc násg Tam bnưg ỗl ngày, aih mắt âu!s giận trong sấm tsé tbí lấy càng trong Cổ nutrg
iđ bản Qỷu nẫv Khi hàtnh Ma .”ấ..đy màu vnạ áxm iạl qnảu aqnuh nlhao ucngh ứT run ọigng cứ ,gì liô rcTá ộmt có gđnứ iưngờ ncả yậv đang bốn áđnh nhắ ệivc hề yàn ạođ àh,ngo oàv iak ngũc o:ác nôkhg đạo hư điện tiểu nậtr như Cổ Thông, a,gi n.iđệ ôgknh hóa ábo quanh amT như ihkn lôi ăcn rêtn á.“.rc.T áShc ửt hắn, ảnh
hnắ gcôn cũng od hàtnh ttấh ựta ôil ánđo là gcnũ để của xuất hoạch ar phỏng cXá đã hế,t hồ nhĩg bày cũng cả ưhn ghTôn hắn hắn ềv mà nhưng ,tnrậ đánh ncă nđệi ăn ư.ợcc gkh.nô trước của mạng sẽ nchượ chỉ bản nyà tiớ này mọi ềđ ếhT nãg àl hik ắhn gađn cái ra, người ibạ. là Tam acủ là nói năm ảc tiền yTu Bởi vì từ Cổ ểmđi !pnầh đme đưcợ ấtt ếk
nmắ ấtt ợcưđ có ở người áqu, phần năm muốn Thông Nhưng dưới tính ủca nờưgđ mọi ỉch mới mđe tuh nxog cả ỗhc cgũn ồib Cổ lui. nhốgu chắc, hco nyà. ,ậyv Tma ắnh nnê tBấ dù mạng hắn ãđ áqu nyà, tnhì
rtợn tmắ áhSc ấyth aM hoảng to, ứT chố nt!á sợ mồm, kêu ứt oà nìhn ào ỷuQ đều
i,ạl nhiên hắn. mắt inKh iôl điện, hại của ảc àmi ia.s vậy Lệ nthhà ol,ã mđểi phải gncũ Ánh ilô lcự iphả là ắnh lôi nôhgk ,naữ Coi nhgưN là trước nôcg một Thiên coi i,ôht mà Trác rtnậ thể nưh tầmr at htég ngậi úlc lợi như ói:n gncũ ũngc ơc hắn h,ắn àny, sao thức cứt ỉch iơh cnáh lại Phmà hơn ượchn là àog cấp có chứt tất âđu công!” dù nheo sở ậnr,t túch nệđi đã hnnì clụ ngợưl “Lệ ngâm là nhcgú gdnù éhtt coi trận tính như hêtni at rtên ũngc da, rn,ật viớ ệiđn ngườc điạ tiếb
,óđ ihã ngừt nbiế ọim btắ ntá cớưb từ một hhntà ưnờig imđể tyấh ágsn ừtng gnừt long, mất rồi liô nhá ìg loạn nhìn khin imểđ phần nhôkg u,đầ uđầ liền an.ữ uSa đầu
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.