CHƯƠNG 428: MÃNH LIỆT MUỐN THU PHỤC(2) ”
“Trác quản gia xin cứ tự nhiên, chỗ này đã có lão phu, ha ha ha…” Xa xa ôm một cái quyền, cười lớn một tiếng, Lệ Kinh Thiên quay lại nhìn bộ dáng bốn tên quỷ lùn đang kêu gào liên tục, trong lòng một trận thoải mái…
Hưu!
Tiếng xé gió vang lên, Trác Phàm đi đến đỉnh núi bên cạnh, chỉ thấy Cổ Tam Thông tựa như hài đồng, ngồi giữa vách núi vung vẩy hai bàn chân nhỏ trắng nõn bóng loáng, lúc lắc cái đầu thưởng thức nhìn mặt trời lặn xuống đằng Tây.
hoc chối ầtmh lnòg oán ý ưciờ Trác âm ilạ là ưhngN u,ầđ Cười lạnh lắc linê ongtr từ ht,mầ cụt. là hàPm .inkế nhẹ
êhtm xtuấ vậy, quá mắt ôhgkn ổC cắs, hikỏ cdượ Knhhi tià hấyt nươgi ilợ Liạ“ ợưcd dị gợn cũgn Trác :óni liệu là ờưgnth à,ti knhi đme nêygun ósng ra. ưcđợ ẽhk nôhTg kia Phàm hại cả cười tiếng, aTm ộmt lcụ rtnog mphẩ đi!”
gật khẽ Đgnú ihơ .a..h mtộ đầu. Không ơih Trác hPàm n,giết ”a! khỏi iưcờ gật H“a ha
ửt rtực ta tử hhn,Tá ấux olã nầc uến gơư,ni ngươi noC ờri hđán mở Thánh này iác còn n.hốgk ôgbnu hCgnú tiếp Tam đi. đã thể ihếpu hẳkgn iểTu học pkắh iơn ânng Nguyên đnịh mẹ ó,n đcượ Hnỗ ath? từ âNhn có
imũ tài!” ngửi Cổ vẻ, gnhTô nđó hụt. ộb tộm vui ượcd là dáng gũn ẻv ểđ hcờ gưhởn hiơ, iđợ ạ“Li dưới ộmt pịk không amT ẩphm liền lấy,
một Tam nê,l Liạ iạl êbn rcáT đến xé tgnếi gió lnầ ữna àl mPhà nếtig vang ờgưin ổC iđ nThg.ô
in.ươg một lần, óngn ảiph hảt kia ácc tậth “Ta nơigư mtộ qau úLc đánh ạti có khiêu nầl ta ngươi Cổ ácc inệh có ó:in các ccá t,húc l,nầ htể đầu ưignơ còn một như Tam htêm ra cơ iưmờ lão lại, hờc áirt at,y cơ chỉ cần hội!” dùgn ếcih,n nhcầ ẽs aih ộtm trước làm Thông ocn cểhuny hai uncyểh bại qau đã at hco duỗi hiộ iưgơn
nưh Mau không ế,th ế”nhci! tchự hội mừng ,at hnek ựs lập ưhtởgn ghônT vậy. iạl ta hiệu đem iơ“gNư ohc ntê i:ón suất iôth, iỏhk uqá dược iườM aik genh tya ơc đưa hcmậ vui bốn cứt ônhkg gốnig Cổ n.iươ..g ihêku kghôn a,oc aTm tài
là kia cượd ặcm nghi, ta gdnù ựrct đối htủ Cho ,yàn uitể đó…” n,nê yệtut emđ ônkhg téx, ognrt ilạ tđặ ủac ta at dò đimể tài hpẩm Pàmh trước ta ừav goai ệlui n.ă rồi có ,ủth ềuđi cao međ tnhấ tờih nhưng nkôgh ở thần nnhì nhắ vậy cái cũng hnìn ncgù nuốt u,iểh ộmt ôgnhk htể àit Tnhầ thức ihnK Trác khiến tiếp Lệ dù lại tìh cưdợ hCo oà,v iác uqả dược nđế nn,iêh huyết ờcưi iàho nêb uCi,hế nghcú tmằ n:ói tử ớvi iưnơg ếbit định ùngd hắn Thiên nên đi ắhn cLú“ ũgn tra.
nbọ nườig Chỉ có nuHg togrn ,khcá ùgcn qiáu nàto đau ệbti là cười ệL nuha nên oàg tiếng hắn êku khác aus Tcár Sát ị,d … cùng tất hniệ gian. Hai ọbn hai đó cả theo hkôgn êntr ắhn của hoàn ếtgni đặc nỗi nKhi ựs acủ àhPm người cùng ưiờc ìnhn uQỷ och qỷu un,ha cười dị hntưgờ gmna bnê phát Thiên
đến vội nhất dưcợ a“uM một biểu ểht ,nió cho ,iđ Phàm phẩm àl một ngvà óc Cổ định aum hnư phất ệnhi đ,i cái iđ ttố ôngTh nthợgư phất tay, úct!”h đi nhanh Tma nồ,b phải agmn bảo cTrá .hắn tựa tụ inơgư àit hngóc
đần oic ánhđ ưgnnh gnhkô đnộ mà cngũ ịb ếhT đhán là ầ,ln thôi, hcngú ấym sao? đã ạ,li at ậtht là nhiều nghẳc ạil ẻk uqa ánđh tmêh
,ệtr nói này nìhn gẳhCn trương lẽ áic rtái tuểi Trác khẩn ar Phàm ghnkô ra… iuqá ịb tim lời. ậvt rìt
cTár rgotn ậ.nrt mắng ừt ý lại kiến, gnnưh hầmt ườci, đầu tộm lòng ờcưi cho chối cắl màPh
đa ”!ạt H“a kia ha ..ha. Cái ềinl
thủ tắm Trác hết, mhăc yàn gđnộ óel trong dạng, ăn ếlim Vũ ấthn của imếl này dị cnầ hỉC tài iểtu àoh có cao Thông. cếh nhmạ sẽ kôh khống úhc áci đem Cổ ửt hắn. iôm của Thnêi nTrgo Tam Pàhm nhìn ờb ,ốkch tác quang ẻv àny mằn dược vị
gniươ s,ờ gáic ấbt nnahh vậy, hgni hTgnô được?” ngờ àLm“ mTa sao Cổ ữsgn hnư ẽl nói: ạli chẳng tìm
ý, ácTr htế tiếng. ta gtnưởh htnạ mhàP khen nào?” nlê như lấy cờưi để ả,“H vì ngươi hôkgn
gôhTn ,“A còn có myà, !đ”ề lại ynà ahưc ớnưngh dưcợ ưgnhn ngoạm amT ịcuh mà liệu Cổ vnấ i:gtến thì nă thào Thế êln
chặn “Hả,xin êl,n nói. lại niThê inó mtắ nsgá r?ná”õh Kinh ệL
ìtm đã hgẳnc hắn không ấhyt ingươ sáng lẽ ikhỏ ìnnh được ê,ln đn,ế ,A“ đã nhnha ra gnơưi ?”ità tiếng: oas làm khi Sau hán cười yvậ như tmắ đến, cượd
yđâ a“H khen thưởng ha là ...ha uêngyN a!” íhnhc ali
Phàm Tácr ầuđ ậgt a!” ẽkh. vậy ờciư “Đúng
gđna nhucểy, g,nếti Nhát Gan ĩhgn suy về. yuểchn ogà ihã ỷuq ocn mnuố iạl áSt thu Tứ thế, unHg trừng iếbt ảihp bị knôgh kêu gì. lên ạli ,ắmt liền sợ Quỷ đang ngươi Quỷ ráit ìnnh thyấ
trong óel piếnh màu ntoà hná Trác liền âhnt đầu, tya ộmt ágsn gtậ lá ệhin Khẽ .tmí àmhP ê,nl xấtu
ta một óc cơ ra “ậVy cười Trác hạhco iđ đầ:u Pàhm nụ iềhnu hiuền hoc ,ịd uth quỷ ilạ lộ cngà ”ội!h tìm ưcđợ niưgơ, mtêh kẽh ậgt
!ực gnỪ
cười iha àl . nrtậ người ihmể ìnhn âm trận nua,h âm đều Nói ,âyđ ếđn páht thanh liếc ra
tìm dương nyàg óđ ó:ni àPmh nệ,ik lnớ hắn khnôg mà hơn ấtr ôghkn aSu iơưgn mtấ tệ, úcth đến! i”gnơư! iờ,l kôhgn ba nêt mtộ mtộ nọb bên ăn cbạ “Ngươi ah nói thế niềl ốBn tmộ ahin árTc đầu aH at sẽ nhềui. gmệin nuốt, inlề mạnh bắt hmLa.à.. ,ốtt không ênb kia còn được tìm iha điã một tán chỉ
liạ ácSh dễ điố ậcy Trác àl chỉ phi ộmt ol,ã hmàP bản lần bnọ cờiư Tứ ềv nữa uitế g,ntiế một ihnK ln,ê xin nói: căn một Lệ ìhnn cạhy ìhnn ắnh không nắ,h àt aM asu, hấty Lệ là mức nghưn buồn chỗ iểut Khẽ apíh vội lại cỉh cliế tú,hc .hêTin ởrt phút iKhn àyn “Lệ có iThnê ,hạnm tha, quá tử uQỷ Trác tới p!”óh mhPà
tếib ta, ngươi tiểu lát một hảo ítr giáo uđềi lão là ểđ gndù cái đó liền hn!tgắ Bất ửt iọg ngươi, chờ nigươ quỷ ểđ och gì uáq cờh ảho
.tậv ángs tnào ihện exm ếuyth liạo icá nÁh iác ácrT chứa tay đồ lô quang, phẩm. iah là ồh mhàP một là thân huỳnh nũgc lóe dược là tià uấtx Một ngũ ra tằm, trên lên, trong
y.nhả dù trái phanh hhpna Phmà âtm hnư động cho nhân ckhắ ờhiT gncũ ácTr rtực tim thế, àl íkch
nhanh ơNư“gi ợđ,cư nitgế osa tonà at đcượ anig hgnkô nhếch ônhTg ngLô chút?” iuv ưrớct l,ên hitờ kỏhi ranht đi mày đến ờgn mìt cráT lấy làm oành ủht ra hô một aựt och tộm hồ Cổ Tma óin: như gnkhô ặtm vẻ ậv,y Phàm, ihkn xem
ocn nhiêu ở ửt nà,y đi hnôkg ar! bỏ oạli Hoa ạvn tài npghò ìV ganừ n,ó lão để ,ntấh để cả phẩm uđề ylấ ăn đó bao àb pmhẩ iácg có Vũ dược ớpưc nhà Con tính được chản nóch của mnă cũng c,âu iàt ,ơiưng ayng mắc aiig Lâu dược ụcl ửt gươin ãol !a
uư!H
ôl àit tằm, dược ar hồ cái một dược tự ylấ vào nkhgô động cuhi ơi.h ik,a iàt lniề đặt trên Trcá Pmàh ămt kia rgtno r,a ồih ythếu ởm tmằ Đem ở liền ộtm kai, hyất hytuế
một ón htể !rtị quna tựch không cái con nưh mẹ ấtB aco clụ mạnh có sự cuâ gnụd được ếth, mẩph hệ, sức uqá giá tià quá yàn thủ dược ửs
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.