Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1

1:55 chiều – 17/11/2024

1.

“Nguyệt Nguyệt, nếu bố mẹ ly hôn, con có muốn ở với mẹ không?”

Khi mẹ một lần nữa hỏi câu này, cuối cùng tôi cũng không còn cảm thấy lúng túng nữa. Tôi dứt khoát nói với mẹ: “Mẹ, đừng ly hôn.”

Mắt mẹ đỏ hoe: “Con biết không, con riêng của bố con chỉ kém con có nửa tuổi thôi, mẹ làm sao có thể nuốt trôi cơn giận này được chứ? Mắt không thấy, thì tâm không phiền. Con đi cùng mẹ có được không, mẹ chỉ còn mỗi con thôi con.”

“Mẹ ơi không được.”

Bà lại hỏi: “Tại sao?”

Bởi vì tôi đã sống lại. Kiếp trước, bố mẹ tôi ly hôn, để giành quyền nuôi tôi, mẹ tôi đã ra đi tay trắng. Nhà cửa, tiền bạc và công ty mà bố mẹ xây dựng từ con số 0, đều vào tay hai mẹ con đó.

Hai tháng sau khi bố mẹ tôi ly hôn, bố tôi qua đời vì căn bệnh ung thư dạ dày giai đoạn cuối. Sở dĩ mẹ tôi biết đến sự tồn tại của hai mẹ con chỉ đơn giản là vì bố tôi sắp chet.

Ông ta muốn mở đường cho đứa con riêng kia nhưng lại không muốn để mẹ tôi lấy đi một nửa tài sản. Ông ta nhất quyết đòi quyền nuôi tôi, để đưa tôi đi, mẹ tôi đã phải từ bỏ tài sản mà họ đã dày công làm lụng bao nhiêu năm.

Ngay khi lấy được giấy ly hôn, ông ta đã đi đăng ký kết hôn với tiểu tam. Sau khi ông ta qua đời, tiểu tam và con trai bà ta được thừa kế hợp pháp toàn bộ tài sản của ông ta.

Còn tôi và mẹ tôi đã bị tiểu tam đẩy vào chỗ chet. Dù mẹ tôi có khởi nghiệp hay đi làm thì đều bị bọn họ ném đá giấu tay.

Ngay cả nếu mở quầy hàng trên đường cũng trở thành mục tiêu của bọn lưu manh địa phương. Để nuôi tôi, mẹ tôi phải đi tiếp rượu, thậm chí còn bán thân.

Tiểu tam đó đã tra tấn mẹ tôi suốt mười năm. Cuối cùng, vào ngày sinh nhật thứ 18 của tôi, mẹ tôi đã nhảy từ tòa nhà 21 tầng xuống.

Sau khi mẹ tôi qua đời, tiểu tam vẫn không chịu tha cho tôi. Bà ta đã thuê người để bắt nạt tôi ở trường, đổi trắng thay đen, tung tin tôi là con riêng, còn mẹ tôi là tiểu tam chen vào hôn nhân của bà ta.

Tôi không cha không mẹ, không người giúp đỡ, đã bị một chiếc xe tải chạy quá tốc độ đ//âm chet trong một đêm.

Còn tiểu tam thì dương dương tự đắc dùng tài sản bà ta thừa kế từ bố tôi để hãm hại mẹ con tôi. Kiếp này, tôi muốn bảo vệ mẹ mình, không để tra nam tiện nữ được đắc ý.

2.

“Mẹ ơi, mẹ có tin vào giấc mơ không?” Tôi kể cho mẹ nghe chuyện đã xảy ra.

Mẹ tự lẩm bẩm: “Mẹ sẽ không bao giờ làm những việc hèn hạ như vậy chứ đừng nói đến việc bỏ rơi con mà đi.”

Tôi hiểu, nhưng khi bị đẩy vào đường cùng, không ai có thể chắc chắn rằng họ sẽ không nắm lấy cọng rơm cứu mạng duy nhất. Dù ống hút có dính phân gián thì cũng phải bịt mũi mà nắm lấy.

Vì bị bố phản bội nên mẹ tôi đã chán nản, không quản đến công ty nữa.

Chính trong khoảng thời gian này, bố đã giả vờ giữ chân mẹ tôi, khiến bà cho rằng ông ta vẫn còn tình cảm với bà.

Đồng thời, ông ta lợi dụng việc mẹ không nắm quyền mà tiếp quản công ty, hoàn toàn nắm chắc công ty trong tay mình.

Mẹ tôi bán tín bán nghi nhưng tình yêu của bà dành cho tôi đã ăn sâu vào xương tủy. Ngay cả khi những gì tôi nói chỉ là một giấc mơ, bà ấy vẫn muốn xác nhận.

Bà quay lại công ty. Buổi tối, bà và bố tôi cùng trở về, vẻ mặt của bố tôi rất khó coi.

Tôi đến gần và nói: “Bố ơi, bố có phải là đồng tiền bị dính phân không?”

Bố tức giận đến mức ngực phập phồng, hồi lâu không thở được.

“Cư dân mạng nói rằng đàn ông phản bội đều là đồng tiền dính phân, dù có thích đến đâu cũng không dùng được nữa.”

Mẹ bịt miệng tôi lại và nói: “Con lên mạng ít thôi, đừng học mấy mấy thứ vô nghĩa bậy bạ đó.”

Tôi nhanh chóng gật đầu. Mẹ buông tôi ra, tôi lại hỏi: “Bố, mẹ, hai người có định ly hôn không?”

Mẹ mỉm cười: “Tất nhiên là không, mẹ đã tha thứ cho bố rồi, từ nay về sau chúng ta vẫn sẽ là một gia đình hạnh phúc.”

Mặt bố tôi hết xanh lại tím, ông ta quay ra dạy dỗ tôi vài câu rồi trở về phòng không ăn tối. Điện thoại của mẹ tôi reo lên. Mẹ đi tắm, tôi khéo léo mở điện thoại.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Là tiểu tam Vạn Linh nhắn tin khiêu khích mẹ tôi, bà ta gửi cho mẹ những bức ảnh thân mật của bố tôi và bà ta. Nói những lời khiêu khích để bố mẹ tôi nhanh chóng ly hôn.

Bà ta mắng mẹ là gà không biết đẻ trứng và chế nhạo mẹ dù không buông tay cũng không chiếm được trái tim của bố.

Bà ta cũng nói rằng bố tôi với bà ta mới là tình yêu đích thực, nếu không phải ông nội tôi ép bố lấy mẹ, thì giờ họ đã là một gia đình ba người hạnh phúc.

Tôi thay mẹ trả lời tin nhắn: “Tôi không tin, ảnh của cô là photoshop đúng không? Tôi nhớ lão Nguyên có một vết bớt to ở mông trái, trong ảnh cô vừa gửi không hề có.”

Vạn Linh đã trực tiếp gửi đến một video nóng. Để kích thích mẹ, bà ta còn cố ý sử dụng cảnh quay 360 HD có độ phân giải cao, vết bớt trên mông trái của bố rất rõ ràng.

Nó làm tôi buồn nôn. Tôi cố chịu đựng cơn buồn nôn, lưu những bức ảnh và video gốc xuống rồi gửi chúng sang máy tính của mình.

Ăn xong tôi bấm vào máy tính để nhập video và ảnh, đăng những hình ảnh của bố và Vạn Linh đã được kiểm duyệt lên các vị trí dễ thấy nhất trên vòng bạn bè wechat kèm dòng chú thích:

[Dì nói kĩ thuật của dì rất tốt, còn mẹ em không có bản lĩnh ấy. Bây giờ bố em chán ghét mẹ em và muốn ly hôn. Em phải làm sao đây? Nguyệt Nguyệt không muốn trở thành một đứa trẻ không có cha. (khóc.jpg)]

Tôi còn chưa đầy 9 tuổi, nên dù có đăng những thứ bẩn thỉu này cũng sẽ không phải ngồi tù, đúng không?

3.

Một bên bố tôi chơi bài tình cảm với mẹ, một bên Vạn Linh kích động mẹ tôi, muốn bà ly hôn càng sớm càng tốt. Bàn tính thật là to.

Tôi biết bố sẽ tức giận nhưng không ngờ ông ta lại tức giận đến thế. Ông ta t//át vào mặt tôi, khiến hai chiếc răng của tôi văng ra ngoài.

Trời ơi, đau quá! Nhưng so với nỗi đau khi bị xe tải c//án qua thì cái t//át này chỉ nhẹ tựa lông mao phẩy qua mặt.

Mẹ tôi nhảy lên người ông ta, cào vào mặt ông ta, những vết cào rỉ m//áu trông thật khó coi. Ông ta ra lệnh cho tôi xóa video, tôi ngoan ngoãn làm theo.

Nhưng đã trôi qua một đêm, tôi có xóa đi cũng chẳng thay đổi được gì nữa, ai mà biết được đã có bao nhiêu người đã lưu lại video của ông ta.

Trong vòng bạn bè của tôi có một số dì đứng đầu trong bộ môn hóng hớt, tôi tin rằng khả năng chiến đấu của họ sẽ không làm bố thất vọng.

Bố tôi quay ra mắng mẹ: “Nhìn con gái ngoan mà cô dạy đi!”

Ông ta đóng sầm cửa rồi bỏ đi. Miệng tôi đầy m//áu, mẹ vừa khóc vừa muốn đưa tôi đến bệnh viện.

Tôi không sao.

“Mẹ, nếu có khó khăn gì hãy liên hệ với chú cảnh sát đi.”

Mẹ tôi cảm thấy có lỗi nên muốn đưa tôi đến bệnh viện trước, nhưng tôi vẫn kéo mẹ đến đồn cảnh sát.

Khi đến đồn cảnh sát, tôi mới lau hết vết m//áu mà cuối cùng tôi cũng nôn ra được. Miệng đầy m//áu, tôi run rẩy đưa tay cầm hai chiếc răng về phía một nữ cảnh sát xinh đẹp.

“Dì, Nguyệt Nguyệt muốn báo cảnh sát…”

Bố tôi đã quen với mọi việc suôn sẻ nhiều năm như vậy, đây hẳn là lần đầu tiên ông ta vào đồn cảnh sát, lại còn là vì đ//ánh đ//ập con gái mình.

Ông ta mới nổi lên mấy năm gần đây, ông ta chưa bao giờ mất mặt như vậy. Sắc mặt ông ta xanh tím, biến ảo khó lường.

Tôi bị mất hai chiếc răng và mặt sưng tấy như cái bánh bao. Dì cảnh sát nói rằng vết thương của tôi có thể khiến ông ta bị cảnh sát xử phạt.

Nếu tôi và mẹ tiếp tục kiên trì, bố tôi có thể bị giam giữ năm ngày hoặc bị phạt tiền. Nhốt bố tôi lại ư, tôi cầu còn không được. Đúng lúc, tôi có thể tranh thủ giúp mẹ tôi thêm năm ngày nữa.

Tôi nhanh chóng lấy điện thoại di động của mình ra, bấm vào video của Vạn Linh và bố, rồi điều chỉnh độ sáng tối đa để cho các cô chú có mặt xem.

“Đây chính là đoạn video mà bố đang nói đến. Dì nói rằng bố thích dì ấy vì kỹ năng của dì ấy tốt. Dì ấy cũng sinh cho bố một đứa con trai và yêu cầu mẹ ly hôn với bố càng sớm càng tốt. Dù bố là đồng tiền bị dính phân, nhưng Nguyệt Nguyệt vẫn không muốn bố và mẹ ly hôn. Nguyệt Nguyệt không muốn mẹ ly hôn với bố. Nguyệt Nguyệt không muốn không có ba, Nguyệt Nguyệt chỉ muốn mọi người trong nhóm bạn bè đưa ra chủ ý cho Nguyệt Nguyệt…”

Nói đến chỗ đau lòng, nước mắt của tôi giống như sóng lớn dâng cao, rửa sạch đôi má sưng tấy của tôi. Nếu sàn nhà có vết nứt, tôi tin bố tôi sẽ lập tức thò vểnh mông chui vào.

Sau một lúc bối rối, các cô chú cảnh sát phải giải thích với tôi rằng việc đăng những thứ bẩn thỉu như vậy lên vòng bạn bè trên WeChat là bất hợp pháp. Tuy nhiên, vì còn trẻ thiếu hiểu biết và đã kịp thời xóa bỏ nên chỉ bị giáo dục bằng lời nói.

Bây giờ mọi người đều biết việc bố phản bội hôn nhân, họ càng khinh thường ông ta hơn. Vì sự kiên quyết của mẹ tôi, nên bố tôi chỉ có thể vào t//ù năm ngày.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận