Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 2

12:09 chiều – 16/11/2024

5

[Không phải chứ? Chủ phòng này vì tiền nên chuyện gì cũng làm sao? Có thể sai con rối đi giết người được à?]

[Quả thật là thay đổi quan điểm của tôi rất nhiều. Đã báo cáo!]

[Mọi người đều nhìn thấy rồi nhé, nếu có chuyện gì xảy ra với những người đó thì chính chủ phòng đã làm đấy! Tất cả chúng tôi đều là nhân chứng!]

Tôi phớt lờ lời lăng mạ của cư dân mạng và nghiêm túc hỏi cậu bé: “Em trai, em có thể cho anh biết lý do em muốn giết họ không?”

“Nhất định phải nói thật, nếu không con rối của anh sẽ không phát huy tác dụng!”

Cậu bé nghiêng đầu suy nghĩ một lúc rồi nói: “Bố đi làm bị gãy chân, không thể làm việc được nữa. Để không làm gánh nặng cho mẹ, bố đã uống thuốc!”

“Sau khi bố ra đi, nhiều chú đến nhà em, trong đó có bố của Đinh Đinh! Mẹ khóc và nói tất cả là tại em nên họ mới không cưới mẹ!”

“Còn có Tintin và Xe Tăng…”

Lúc này, giọng nói của cậu bé đột nhiên trầm xuống, trên mặt hiện lên vẻ đau đớn: “Họ từng là bạn tốt của em, nhưng bây giờ họ không chơi với em nữa, thậm chí còn đẩy em xuống đất và tiểu lên đầu của em. Họ gọi mẹ em là bà cô đê tiện và em là thằng nhóc để tiện!”

Cậu bé khụt khịt, nhìn tôi một lúc: “Anh có thể giúp em được không? Nếu anh giết những ông chú đó, họ sẽ không bắt nạt mẹ. Nếu anh giết bọn Tintin, sẽ không còn ai bắt nạt em! Em biết nếu bố còn sống, người bố muốn bảo vệ nhất chính là mẹ và em!”

Lời nói vừa ngây thơ vừa tàn nhẫn của cậu bé khiến phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên im lặng, không ai biết mình nên nói gì.

Tôi hắng giọng nói: “Muốn bảo vệ mình và mẹ là đúng, nhưng giết người là sai!”

“Con rối của anh sẽ không giúp em giết người! Nhưng nó vẫn có thể giúp em!”

Vừa nói, tôi vừa lấy ra một con rối cấp thấp, nhét viên đá năng lượng vào, thầm niệm câu thần chú: “Đi!”

6

Trong chớp mắt, con rối một chân đã đứng trước mặt cậu bé.

Nó cao khoảng hai mét, toàn thân cơ bắp, hai tay cầm thanh sắt và đứng trên mặt đất bằng một chân, vững chắc mạnh mẽ.

Cậu bé lắp bắp: “Tại sao… tại sao chỉ có một chân? Như vậy có ổn không?”

Tôi gật đầu: “Tại sao không? Em không thấy nó giống bố em sao? Nó sẽ bảo vệ em như một người cha!”

Cậu bé rõ ràng là bị lời nói của tôi làm cho sợ hãi, nhưng khi nhìn con rối cấp thấp và nghĩ đến người cha khi còn sống bị cụt chân của mình, tự nhiên cậu cảm thấy quen thuộc hơn.

Cậu bé vẫy tay chào con rối như thể có chút xấu hổ: “Xin chào… xin chào!”

Con rối không khách sáo đưa tay sờ đầu cậu bé: “Bé ngoan.”

Cảnh tượng này thực sự ấm áp không thể diễn tả được!

Chẳng bao lâu mẹ của cậu bé đi làm về.

Với bộ dạng mệt mỏi, cô ấy đi thẳng vào bếp làm việc mà không thèm nói chuyện với cậu bé.

Sự đồng cảm của cư dân mạng lại tràn về.

[Thật ra đứa trẻ này cũng rất đáng thương!]

[Nếu bố không qua đời, mẹ không thờ ơ với nó, lại có nhiều chuyện không tốt như vậy, nó sẽ không như thế này phải không?]

Giọng cậu bé nghèn nghẹn: “Không phải như vậy… Mẹ cũng đã quá vất vả rồi!”

Điều đó khiến mọi người đều thốt lên “nghiệp chướng”.

Đột nhiên có tiếng gõ cửa, sau đó là giọng của một người đàn ông: “Lệ Hồng, tôi là giám đốc Trương, nhanh mở cửa cho tôi!”

Thần kinh của cậu bé lập tức căng thẳng, căm hận nói: “Lão khốn này lại đến bắt nạt mẹ!”

Lời còn chưa dứt, con rối đã đi về phía cửa.

Lúc này, mẹ cậu bé đã mở cửa cho giám đốc Trương vào. Chỉ mới nói được vài câu, hai người đã xảy ra tranh chấp.

“Anh còn đến đây làm gì? Chẳng phải tôi đã bảo anh đừng đến nữa sao?”

“Lệ Hồng, em không nghĩ xem mấy năm nay ai đã chăm sóc em? Nếu không muốn làm việc ở văn phòng thì hãy đến xưởng làm đi! Em không làm thì có người khác làm!”

“Giám đốc Trương, xin anh, tôi không thể sống thiếu công việc này…”

“Lệ Hồng, em biết anh luôn thương em mà…”

Giám đốc Trương đắc ý cười vang lên, bắt lấy mẹ cậu bé, muốn động tay động chân.

Nhưng một giây sau ông ta hét lên, bị một thanh sắt hất ngã xuống đất!

Con rối cầm thanh sắt khàn giọng nói: “Ra khỏi nhà này! Bằng không… Đánh!”

7

Giám đốc ngã trên đất, kinh hãi nhìn người khổng lồ: “Đây là cái quái gì vậy?”

Đáp lại, con rối vung gậy đánh ông ta một trận.

Đánh xong, còn giẫm lên ngực ông ta và nói: “Từ nay về sau tôi sẽ bảo vệ ngôi nhà này!”

Giám đốc phun bọt máu từ miệng ra: “Tôi… tôi muốn gọi cảnh sát! Hãy đợi đấy!”

Tôi nhanh chóng yêu cầu cậu bé đưa chiếc điện thoại di động đang cầm trên tay cho ông giám đốc xem.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Trên màn hình tràn ngập những bình luận của cư dân mạng khắp cả nước đang giận dữ chửi bới.

Nhiều người cho biết họ đã quay lại màn hình, trước đó là chính ông ta đã quấy rối mẹ cậu bé và đó là hành vi tự vệ!

Tôi nói với ông ta rằng nếu ông ta muốn gọi cảnh sát thì cứ việc gọi, cư dân mạng trên toàn quốc sẽ làm chứng cho mẹ con họ.

Đừng cố giở trò sau lưng, con rối của tôi sẽ là người đầu tiên không tha cho ông ta!

Tên giám đốc sợ phiền phức nên khập khiễng bỏ đi.

Tôi yêu cầu cậu bé đưa điện thoại lại cho mẹ.

Đây là một người phụ nữ yếu đuối, vừa rồi con rối đột nhiên xuất hiện và tấn công, cô ta chỉ biết ôm con trai mình và hét lên.

Bây giờ, cô ta vẫn chưa hoàn hồn, toàn thân run rẩy, rơi nước mắt.

Tôi đã mô tả ngắn gọn cho cô ta về yêu cầu ban đầu của con trai.

“Thưa chị, tôi biết một mình chị nuôi con không dễ dàng. Phụ nữ yếu đuối nhưng làm mẹ lại mạnh mẽ. Tôi mong chị có thể mạnh mẽ và giao tiếp nhiều hơn với con mình, để tránh gây ra những bi kịch không thể cứu vãn!”

Người phụ nữ bàng hoàng khi nhận ra đứa con trai ngoan ngoãn của mình suýt chút nữa đã lầm đường lạc lối. Cô cảm thấy hối hận và nói rằng sẽ quan tâm con mình nhiều hơn.

Đúng lúc này, một tiếng “xoảng” vang lên, một quả bóng đá làm vỡ kính cửa sổ bay vào. Cách đó không xa là tiếng trẻ con cười đùa và nói những lời lẽ xúc phạm.

Con rối trong giây lát đã vào trạng thái, chộp lấy quả bóng ném ra ngoài, hét lên: “Đứa nào muốn ăn đòn? Không được chạy!”

Sau đó nhảy đuổi theo bằng một chân.

Cú nhảy bằng một chân của nó thực sự không chậm so với người bình thường.

Cậu bé sợ con rối đi lạc và định đuổi theo nhưng tôi an ủi cậu: “Đừng lo, nó sẽ quay lại sau khi hoàn thành nhiệm vụ!”

“Bây giờ em có thấy hài lòng với lần dùng thử này không?”

Cậu bé gật đầu như gà mổ thóc: “Hài lòng, hài lòng, vạn lần hài lòng!”

“Chính là…”

Cậu bé đỏ mặt, ngập ngừng thương lượng với tôi: “Chú ơi, cháu có thể trả trước một nửa số tiền và phần còn lại trả góp được không?”

Tôi xua tay: “Gọi là anh, anh tặng em con rối!”

Ha ha, những con rối cấp thấp của tôi đều là sản phẩm lỗi trong quá trình chế tác, vốn dĩ không ai muốn cả! Bây giờ đã ra quảng cáo, tặng cậu bé một con cũng được mà!

8

Đúng như dự đoán, sau khi ngắt kết nối, những con rối cấp thấp đã được bán hết.

Thậm chí có những kẻ đầu cơ đã thu mua và bán lại!

“Con rối cấp thấp có thể bán, giá 4999!”

Phía dưới còn có không ít yêu cầu phương thức liên lạc để mua bán.

Được lắm, hắn mua bán không tốn công mà còn kiếm được nhiều tiền hơn tôi gấp mấy lần.

Tôi không cho phép bất cứ ai kiếm tiền vô lương tâm như vậy.

Với số tiền này, chi bằng thêm một ít nữa để mua những con rối cao cấp của tôi!

“Các bạn ơi, hãy ở yên và đừng nóng vội. Nếu còn chưa mua được thì cũng đừng lo lắng. Tôi sẽ nhanh chóng chế tạo và bổ sung. Đừng nên lén lút giao dịch. Con rối cấp thấp và trung không có thông minh và chỉ có thể làm theo yêu cầu trong ghi chú. Đừng tốn nhiều tiền cho những thứ bạn không thể sử dụng, tôi không cung cấp dịch vụ như thế!”

“Những người thực sự nóng lòng có thể xem qua những con rối cao cấp của tôi.”

“Chúng có trí thông minh nhất định và có thể tùy chỉnh theo nhu cầu của bạn! Tặng cho người khác cũng rất tuyệt, mang chúng đi cùng cũng rất nở mày nở mặt!”

Trong sự mong đợi, tôi lấy ra hai vật bất kỳ, một xanh và một hồng từ túi Càn Khôn.

Khán giả đều thấy rất kỳ lạ

[Đây không phải là con rối cao cấp đấy chứ? Chẳng nhìn ra cao cấp ở chỗ nào, không phải chỉ là hai cái bánh bao thôi sao!]

[Đúng vậy, mấy cái kia còn có hình người. Đây là cái gì?]

Cuối cùng cũng có người chỉ ra điểm mấu chốt: [Có thể tùy chỉnh theo yêu cầu của khách hàng! Vậy giá cả thì sao? Cảm giác như bất cứ thứ gì cũng có thể tạo ra thì đều không rẻ.]

Tôi gật đầu: “Cỏ Xanh Ven Sông nói đúng, bạn muốn hình gì tôi cũng làm! Nó cũng có thể thỏa mãn mọi nhu cầu của bạn!”

“Giá là 19999 một con.”

Vừa dứt lời, màn hình đột nhiên toàn là: [Đắt quá!]

Tôi cũng không vội, nói chuyện cả buổi chiều cũng mệt rồi, tôi uống hai ngụm trà, nhàn nhã nói: “Các bạn thân mến, con rối cao cấp này nhất định đáng tiền. Quy tắc cũ là nói rõ yêu cầu của các bạn rồi lấy, sau đó mang về dùng thử. Không ổn thì hôm sau tôi sẽ thu hồi, nếu tốt thì bạn có thể thanh toán, đừng lo lắng!”

Trong lúc mọi người còn đang theo dõi thì Cỏ Xanh Ven Sông đăng ký kết nối với tôi.

Thần tài đến rồi!

Tôi đồng ý ngay lập tức.

Một cô gái xinh đẹp với mái tóc ngắn xuất hiện trước màn hình, cô ấy háo hức hỏi: “Xin chào chú chủ phòng, con rối có thể làm giống một con mèo không? Con mèo của tôi đã mắc bệnh mà chết. Tôi có ảnh và video nó. Con rối có thể được làm giống hệt như vậy không?”

Vẻ mặt của tôi có chút thay đổi: “Hãy gọi tôi là anh trai, tính cách cũng sẽ giống như con mèo ban đầu của cô!”

Mọi người đều gọi tôi là chú! Tôi già đến vậy sao?

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận