1
Đoàn Gia Ngôn từ lúc còn rất nhỏ đã biết thân thế của mình.
Bà nội hắn là một phụ nữ nông thôn điển hình, hễ tức giận là cầm roi đánh hắn.
Vừa đánh còn vừa mắng hắn là tạp chủng, là con hoang của kỹ nữ.
Khi còn nhỏ thi hắn không hiểu.
Sau đó người trong thôn lấy danh nghĩa phổ cập khoa học, một lần lại một lần làm nhục hắn.
Hắn liền hiểu.
Vì vậy, hắn đặc biệt căm ghét nửa dòng máu kia trong cơ thể mình.
Cũng vì thế mà hắn ghét cả bản thân.
Có đôi khi hắn sẽ cảm thấy may mắn, may mắn vì mẹ hắn vừa sinh hắn ra thì qua đời.
Ít nhất người phụ nữ đáng thương kia, không cần ngày ngày đối mặt với hắn.
Với thân phận của hắn, với con người hắn, sinh ra đã là tội lỗi, chịu chút khổ sở là điều đương nhiên.
Nhưng cả nhà họ Đoàn kia, không có tư cách phán xét hắn.
2
Bước ngoặt của số phận đến vào năm thứ hai khi người cha trên danh nghĩa của hắn vào thành phố để làm việc.
Ông ta trộm đồ của người ta, lại đề nghị bắt hắn đi gán nợ.
Lúc đó, Đoàn Gia Ngôn cười khinh bỉ, ngay cả hắn cũng nhìn ra được tâm địa bẩn thỉu của ông ta.
Những người có tiền khôn khéo kia, chỉ là đang đùa giỡn ông ta.
Nhưng Đoàn Gia Ngôn vẫn đi theo.
Đây là một cơ hội hiếm có cho hắn.
Sau đó, hắn từng vô số lần nghĩ may mắn ngày đó hắn không có chạy trốn.
Bởi vì hắn gặp được Kim Ngọc Dao.
Đại tiểu thư kiêu căng xinh đẹp, giống như bạch nguyệt quang treo cao trên bầu trời đêm.
Đoàn Gia Ngôn nghĩ, có lẽ cuối cùng hắn cũng tìm được người có thể quang minh chính đại xét xử hắn.
Hắn được giữ lại nhờ vẻ đẹp di truyền của mẹ mình.
Thậm chí, hắn cam chịu tất cả những sự làm khó của Kim Ngọc Dao.
Nhưng có đôi khi tự tôn nổi lên, hắn lại cảm thấy mình có chút hận Kim Ngọc Dao.
Cô có thể làm bất cứ chuyện gì với hắn, nhưng tại sao nhất định phải ở trước mắt bao người.
Hắn ghét những ánh mắt đó.
Vì thế Đoàn Gia Ngôn cố ý ôm mèo hoang mỉm cười khi Hà tiểu thư đi qua.
Hắn muốn trả thù cô một lần.
Nếu như Kim Ngọc Dao mặc kệ hắn, như vậy tất cả hậu quả, hắn sẽ tự mình gánh vác.
Nhưng hắn không ngờ rằng, hành động đó lại mở ra cánh cửa của dục vọng.
Từ hình phạt đến phần thưởng.
Người phụ nữ hư tình giả ý Trần Du kia, cũng coi như gián tiếp giúp hắn một lần.
Sự chạm vào của Kim Ngọc Dao khiến hắn cảm thấy quá đỗi hạnh phúc.
Hắn mím môi, sợ mình rên rỉ thành tiếng.
Hắn không dám mở mắt, những cảnh tượng kia chỉ cần liếc mắt một cái.
Sẽ làm cho dục vọng của hắn bộc phát, hàng đêm khó ngủ.
Nhưng Kim Ngọc Dao chưa bao giờ chịu hôn hắn.
Cô biết thân thế của hắn, đại khái cũng cảm thấy hắn dơ bẩn ghê tởm.
Nguyện ý hạ mình đùa bỡn hắn, chỉ là bởi vì hắn sinh ra có một khuôn mặt đẹp.
Lúc này, sự không cam lòng tràn ngập trong từng ngóc ngách cơ thể Đoàn Gia Ngôn.
Sau đó, Thẩm gia đã tìm thấy hắn.
Lúc Đoàn Gia Ngôn biết thân thế của mình, không thể ngăn chặn cười to ra tiếng.
Cháu ngoại Thẩm gia ở Bắc Kinh, nghe thật sự vinh quang hiển hách.
Nhưng điều đó chỉ càng làm cho sự tồn tại của hắn trở nên kinh tởm hơn, làm mẹ hắn thêm tội nghiệp.
Ông lão mà hắn nên gọi là ông ngoại, bất lực nhìn hắn.
Trong ánh mắt ông ấy giấu kín sự ghê tởm không dễ phát hiện.
Đoàn Gia Ngôn quá hiểu rõ sự ghê tởm đó nghĩa là gì.
Tối hôm đó, hắn phát sốt.
Tỉnh lại lần nữa là bị Trần Du lay tỉnh.
Cô gái tự cao tự đại đang giả vờ tốt bụng trước mặt hắn.
Đoàn Gia Ngôn nghĩ, nếu lúc này có sức lực, có lẽ hắn sẽ bóp cổ cô ta, cho đến khi Trần Du không thể nói ra thêm lời nào nữa mới thôi.
Nhưng bây giờ chỉ có thể bảo cô ta cút đi.
Sau đó, hắn thấy được Kim Ngọc Dao dựa vào cạnh cửa.
Lúc đồng ý cùng ông ngoại Thẩm trở về Thẩm gia, hắn nghĩ đến việc buông tha cho Kim Ngọc Dao.
Quay về nhà họ Thẩm hắn chắc chắn sẽ bị cuốn vào cuộc chiến tranh giành quyền lực đầy máu me, hắn không biết khi nào mình có thể trở lại, cũng có thể sẽ không bao giờ về được nữa.
Không bằng để cho bạch nguyệt quang của hắn tháng ngày tự do.
Nhưng Kim Ngọc Dao đã đến.
Từng tiếng đều đáp lại hắn.
Đôi mắt Đoàn Gia Ngôn sâu thẳm, dục vọng trong lòng gần như muốn phá tan lồng giam.
Hắn muốn cô.
Hắn khao khát cô.
Dù có chết, Kim Ngọc Dao cũng chỉ có thể chết bên cạnh hắn.
Hắn muốn, khi cái tên Đoàn Gia Ngôn này biến mất, sẽ để lại cho Kim Ngọc Dao một kỷ niệm không thể quên suốt đời.
Hắn nhất định sẽ sống sót trở về.
Đến lúc đó mặc kệ Kim Ngọc Dao có đính hôn hay kết hôn với Quan Dịch hay không.
Hắn đều muốn đoạt lấy cô.
3
Sau khi giả chết, Đoàn Gia Ngôn không lập tức quay về Bắc Kinh.
Hắn muốn nhìn xem Kim Ngọc Dao có thể bởi vì hắn mà sinh ra gợn sóng nào không.
Kết quả là, cuộc sống của cô không hề thay đổi.
Thật là nhẫn tâm, đại tiểu thư của hắn thậm chí ngay cả một giọt nước mắt cũng không chịu vì hắn mà chảy.
Đoàn Gia Ngôn ẩn mình trong bóng tối, yên lặng nhìn Kim Ngọc Dao trêu đùa con chó nhỏ mới mua.
Không sao, hắn nghĩ.
Những giọt nước mắt cô không rơi bây giờ, sau này hắn sẽ đòi lại gấp nhiều lần.
………
Thời gian ba năm, đối với Đoàn Gia Ngôn mà nói sống một ngày bằng một năm.
Hắn ở Thẩm gia gần như đỏ cả mắt.
Thời điểm nhớ Kim Ngọc Dao nhất, hắn trở lại thành phố của cô, mua Thẩm mỹ viện mà cô thường đến.
Lần nào cũng như lần nào, hắn quấn lấy cô không dứt.
Có lúc không thể kiềm chế, hắn vô tình để lại một số dấu vết trên cơ thể cô.
Ngoài ra, mỗi khi Kim Ngọc Dao đến, những món đồ cô mang theo đều bị hắn giấu thiết bị định vị.
Từ quần áo, túi xách cho đến dây buộc tóc, giày dép, hắn đều say mê làm việc này.
Khi ấy, Đoàn Gia Ngôn nhẹ nhàng cắn lên vành tai Kim Ngọc Dao.
Hắn vô tình nghịch chiếc vòng tay trên tay cô.
Hắn mỉm cười thầm lặng.
Đại tiểu thư đối với hắn, cũng không phải hoàn toàn vô tình.
4
Lúc Đoàn Gia Ngôn chèn ép Kim gia, không nghĩ đến phải đuổi tận giết tuyệt.
Chẳng qua hắn không nghĩ đến, Kim gia từ lâu đã biến thành cái vỏ rỗng.
Đại tiểu thư của hắn, chính là sâu mọt lớn nhất Kim gia.
Thứ duy nhất cô để lại cho nhà họ Kim, là một khoản bảo hiểm dưỡng lão tạm thời chưa thể sử dụng.
Kim Ngọc Dao mang thù, vô cùng mang thù.
Theo một cách nào đó, họ thực sự là trời sinh một cặp.
………….
Không lâu sau, Đoàn Gia Ngôn nghe tin Kim Ngọc Dao sẽ kết hôn với Quan Dịch.
Phản ứng đầu tiên của hắn là muốn cho nổ tung toàn bộ địa điểm tổ chức hôn lễ.
Nhưng khi nhìn thấy chấm đỏ nhỏ di chuyển trên màn hình điện thoại.
Hắn nhanh chóng nhận ra, đây là một cái bẫy.
Đại tiểu thư của hắn thật là giảo hoạt.
5
Khoảnh khắc ôm lấy Kim Ngọc Dao đang hôn mê, sự hưng phấn trong lòng Đoàn Gia Ngôn quả thực không thể kiềm chế.
Cuối cùng…
Kim Ngọc Dao hỏi hắn muốn gì.
Đoàn Gia Ngôn theo bản năng muốn thốt ra chính là: “Muốn em.”
Nhưng nhìn bộ dáng nắm chắc phần thắng của Kim Ngọc Dao, lời nói trên đầu lưỡi của hắn liền chuyển hướng.
Vô sỉ lại hạ lưu.
Sau màn đấu trí ngắn ngủi là sự đắm chìm trong dục vọng.
Hơi thở quyện vào nhau, thân thể hòa quyện.
Ngọc ngà quấn quýt, bạch nguyệt quang lọt vào vòng tay hắn.
Đoàn Gia Ngôn cuối cùng cũng có được thứ hắn luôn khao khát.
Nhưng cảm giác tự khinh cũng đạt đến đỉnh điểm.
Hắn cảm thấy một kẻ với dòng máu nhơ nhuốc như hắn đã làm vấy bẩn đại tiểu thư của mình.
Nhưng hắn sẽ không buông tay.
Dù có chết cũng không.
6
Chưa từng có ai từng nói yêu Đoàn Gia Ngôn.
Cho nên khi Kim Ngọc Dao hỏi hắn, hắn cũng theo bản năng lảng tránh.
Đó là phản ứng gần như bẩm sinh.
Chữ “yêu” từ miệng hắn thốt ra luôn khiến hắn có cảm giác xấu hổ khó tả.
Cho đến khi chìm sâu trong biển lửa.
Hắn biết Kim Ngọc Dao có khả năng mở khóa.
Nhưng sự lo lắng khiến hắn không dám đánh cược.
Cho dù Kim Ngọc Dao có muốn mạng của hắn, hắn cũng cam tâm tình nguyện.
Hắn yêu Kim Ngọc Dao, toàn tâm toàn ý.
Có lẽ Kim Ngọc Dao cũng thích hắn, phải không?
7
Hệ thống phòng cháy của biệt thự cao cấp thực sự rất hoàn thiện, nhân viên đến rất nhanh chóng.
Nhưng cả hai vẫn phải nhập viện vì hít quá nhiều khói.
Đoàn Gia Ngôn hiếm khi tỏ vẻ bá đạo, nhất định yêu cầu người ta đẩy hai chiếc giường bệnh lại gần nhau.
Kim Ngọc Dao chế nhạo hắn, nhưng hắn giả vờ không nghe.
Hắn nắm chặt tay cô không buông.
Ngày xuất viện, Kim Ngọc Dao không chịu ngồi xe, bắt hắn phải cõng cô từ bệnh viện về biệt thự.
Đoàn Gia Ngôn miệng thì châm biếm cô có bệnh, nhưng vẫn cõng cô lên lưng.
Kim Ngọc Dao cưỡi lên lưng hắn, lắc lư không ngừng.
Cô hô lớn, tự do thật tuyệt, cô yêu tự do.
Đoàn Gia Ngôn im lặng siết chặt tay, nghĩ rằng, thì sao chứ.
Chiếm hữu tuyệt đối, tự do tương đối, đó là mối quan hệ giữa họ.
Hắn chưa bao giờ mong đợi Kim Ngọc Dao từ bỏ ích kỷ để yêu hắn.
Nhưng ít nhất họ có thể quấn quýt đến chết.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.