6
Khi tôi bước ra khỏi thư phòng với vết hằn tay trên mặt, tôi nhìn Đoàn Gia Ngôn đang quỳ gối trước cửa, khẽ nghiêng đầu.
“Cậu đã hài lòng chưa?”
“Đại tiểu thư, xin lỗi, tất cả là tại tôi.”
Hắn ngoài miệng xin lỗi, nhưng trong mắt chẳng những không có nửa phần xin lỗi, thậm chí còn có chút sung sướng.
Điều này làm cho tôi rất khó chịu.
Tôi nhìn chằm chằm vào hắn ta và đột nhiên nghĩ ra một cách hay để trừng phạt hắn ta.
Tôi ngồi xuống bên giường, ra lệnh cho Đoàn Gia Ngôn đóng cửa lại, sau đó hướng về phía hắn ngoắc ngoắc ngón tay.
“Quỳ xuống, bò qua đây.”
Đồng tử Đoàn Gia Ngôn co rụt lại, giằng co một lúc lâu, vẫn chậm rãi cúi người xuống.
Hắn quỳ bên chân tôi, ngón tay tôi vuốt ve qua lại trên mặt hắn.
“Cậu ta có một điểm nói không sai, cậu quả thật sinh ra có một khuôn mặt đẹp.”
Đoàn Gia Ngôn rũ mắt, không dám ngước mắt lên.
Nhưng lông mi run rẩy vẫn tiết lộ cảm xúc của hắn.
Trong nguyên tác, Đoàn Gia Ngôn bởi vì xuất thân mà thích sạch sẽ nghiêm trọng, thậm chí bởi vì lúc hắn giam cầm Trần Du, Trần Du và Quan Dịch đã có quan hệ yêu đương, chuyện nên xảy ra đều đã xảy ra.
Hắn ngày ngày cùng Trần Du nói chuyện, cùng cô ta ăn cơm, nhưng chưa bao giờ chạm vào cô ta.
Kiểu đùa giỡn như bây giờ chắc hẳn sẽ khiến hắn căm ghét vô cùng.
Nghĩ vậy, tôi sung sướng cười ra tiếng.
Đầu ngón tay tinh tế ở trên môi của hắn vân vê.
Sau đó tôi bỗng nhiên thò vào trong miệng hắn, kẹp lấy đầu lưỡi của hắn trêu đùa.
Đoàn Gia Ngôn nhất thời không hiểu, kinh sợ ngước mắt nhìn tôi.
Hắn lúc giương mắt nhìn người khác, vừa hung ác vừa lạnh lùng.
“Đừng quên tay của tôi bị thương như thế nào, dám cắn tôi, cậu liền xong đời.”
Một lúc lâu sau, tôi rút ngón tay ra, cọ cọ lên quần áo hắn.
Thế nhưng, đôi tay tôi lại không chịu yên, bắt đầu mò mẫm xuống dưới.
Vòng eo của thiếu niên mạnh mẽ hữu lực, tôi sờ soạng hai cái tấm tắc cảm thán.
Bàn tay tôi cứ thế lang thang trên cơ thể của hắn ta, từng chút một, chạm vào những vùng cấm kỵ.
Đến khi thấy mắt hắn đỏ hoe và hơi thở ngày càng dồn dập, tôi đột ngột dừng lại tất cả.
Có lẽ sự dừng lại đột ngột này khiến Đoàn Gia Ngôn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Ánh mắt hắn ngày càng sâu thẳm, nhưng vẫn không thốt ra được một lời nào để cầu xin.
Tôi cong môi cười: “Lần sau còn dám không?”
Sói con chính là sói con.
Vì tôi đã tát hắn trước mặt mọi người, nên hắn cố ý đi chọc ghẹo Hà tiểu thư, tìm cách trả đũa tôi.
Nhưng tôi sẽ không để hắn đạt được mục đích dễ dàng đâu.
Dù sao, đây cũng là một hình phạt cơ mà.
7
Trong những ngày sau đó, Đoàn Gia Ngôn trở nên vô cùng ngoan ngoãn.
Thậm chí khi Trần Du tìm hắn, hắn còn tự tránh đi.
Trần Du không hiểu lý do tại sao hắn lại đột nhiên xa cách, trở nên ngày càng nóng nảy.
Cô ta còn phối hợp với Hà tiểu thư, lên thẳng lãnh đạo trường cáo buộc tôi về hành vi bắt nạt học đường.
Trong văn phòng hiệu trưởng, tôi ngồi trên ghế sofa một cách tao nhã, nhìn Hà tiểu thư trước giờ luôn kiêu ngạo giờ đây nước mắt lưng tròng, khóc lóc tố cáo tôi.
Cô ta nói rằng tôi không chỉ bắt nạt Đoàn Gia Ngôn mà còn bắt nạt cả cô ta nữa.
Tôi giơ tay lên nói: “Nếu tôi thực sự bắt nạt cậu, sao người bị thương lại là tôi?”
Nếu cô ta bất chấp tất cả để làm cho mình bị thương, việc này thật đúng là khó mà nói.
Nhưng hết lần này tới lần khác cô ta đối với chính mình không đủ ác.
Cô ta nghẹn họng, lập tức nhìn về phía Trần Du.
Trần Du nói tiếp: “Bạn học Hà không bị thương, không có nghĩa là Đoàn Gia Ngôn cũng không bị thương, huống hồ hôm đó Đoàn Gia Ngôn cũng ở đấy, ai đúng ai sai, chúng ta gọi Đoàn Gia Ngôn tới hỏi một chút sẽ biết.”
Sắc mặt tôi trầm xuống, lập tức liền hiểu được, đây là một cái bẫy.
Khó trách mấy ngày nay Đoàn Gia Ngôn trốn tránh Trần Du khắp nơi, thì ra là cố ý tránh hiềm nghi trước mặt tôi, khiến tôi buông lỏng cảnh giác.
Hệ thống đang hả hê trong đầu tôi.
“Đây chính là báo ứng cô không lo công lược Đoàn Gia Ngôn cho tốt, hừ hừ, chờ xem, cô lập tức sẽ giống như trong nguyên tác, bị đuổi ra khỏi trường học này.”
“Câm miệng!”
8
Đoàn Gia Ngôn đi theo Quan Dịch đến, đối mặt với câu hỏi của hiệu trưởng, hắn cau mày suy nghĩ một lúc lâu, sau đó đột nhiên nói: “Em không rõ bạn học Hà và bạn học Trần vì sao lại có thành kiến với bạn học Kim như vậy, lại còn ác ý vu khống hãm hại bạn học Kim.”
“Đoàn Gia Ngôn!”
Trần Du kinh ngạc nhìn hắn, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh: “Đoàn Gia Ngôn, cậu đừng sợ, Quan Dịch, bạn học Hà và hiệu trưởng đều ở đây, cậu cứ nói thật, không ai có thể tùy tiện cho cậu nghỉ học, vấn đề tài trợ cậu cũng không cần lo lắng.”
Trần Du nói xong hung hăng trừng tôi một cái.
Đoàn Gia Ngôn lại mỉm cười: “Bạn học Trần đang uy hiếp tôi sao? Bạn học Kim chưa từng bắt nạt tôi, vì cậu ấy mà làm tất cả, tất cả đều là…… Do tôi tự nguyện.”
Trần Du cắn môi, đột nhiên xông tới muốn vén quần áo sau lưng Đoàn Gia Ngôn lên.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetCó vẻ như cô ta chắc chắn trên người Đoàn Gia Ngôn có thương tích.
Đoàn Gia Ngôn nghiêng mình tránh thoát, sắc mặt âm trầm.
Hắn cười lạnh lấy ra một cây bút ghi âm, bên trong tất cả đều là lời Trần Du khuyên Đoàn Gia Ngôn phơi bày sự thật về tôi ra ánh sáng, thậm chí còn nói sẽ cho hắn không ít lợi ích.
Bình thường nghe thì không thấy có gì kì lạ, đặt ở hiện tại thấy thế nào cũng giống như là đang hối lộ Đoàn Gia Ngôn tạo chứng cứ giả.
Tôi mỉm cười, quả nhiên là đại nhân vật phản diện. Một cú phản đòn quá đẹp mắt.
Kết cục, Trần Du bị phạt vì tội vu khống bạn học. Ngay cả Hà tiểu thư cũng quay lưng, nói rằng Trần Du mới là người chủ động tìm đến cô ta để bịa chuyện.
9
Khi về nhà, tôi gọi Đoàn Gia Ngôn vào phòng.
“Hôm nay tôi rất vui vẻ, cậu muốn phần thưởng gì?”
Đoàn Gia Ngôn thâm trầm nhìn tôi: “Muốn cái gì cũng được sao?”
“Nói một chút xem.”
Tôi cho rằng Đoàn Gia Ngôn sẽ xin tôi trả tự do cho hắn.
Không nghĩ tới hắn đột nhiên nở nụ cười, trong mắt mang theo sự ác liệt.
Hắn kề sát bên tai tôi nhẹ giọng nói: “Tôi muốn đại tiểu thư hôn tôi.”
Mỗi lần trừng phạt, tôi chưa từng hôn hắn.
Ngay cả khi thưởng cũng không.
Tôi không trả lời, thay vào đó lặng lẽ tháo từng chiếc cúc áo sơ mi của hắn.
“Cậu cố ý ám chỉ với Trần Du rằng sẽ giúp cậu ta, dụ dỗ cậu ta đi tố cáo tôi, nhưng lại phản bội vào phút cuối.”
“Cậu rất ghét Trần Du sao?”
Đoàn Gia Ngôn cười nhạo: “Một người luôn trùng hợp chứng kiến thời khắc chật vật nhất của tôi, đổi thành đại tiểu thư chẳng lẽ cô sẽ dễ dàng tha thứ cho cậu ta sao?”
Đối với Trần Du luôn chứng kiến những lúc hắn chật vật nhất hắn còn không thể dễ dàng tha thứ, vậy với tôi, kẻ đã mang đến tất cả những khổ sở đó cho hắn, thì sao?
Tôi không hỏi, ngược lại cởi áo sơ mi của hắn ra, kéo hắn đến bên giường.
Sau đó nhấc mũi chân từ lồng ngực của hắn chậm rãi trượt xuống phía dưới.
Đoàn Gia Ngôn mím môi, khuất nhục nhắm mắt lại.
Nhìn thấy bộ dạng này của hắn, tôi càng thêm hưng phấn, mũi chân nhiều lần vuốt ve cơ thể hắn.
Trong đầu còn không quên mỉa mai hệ thống: “Dùng tình yêu cùng sự lương thiện cảm hóa hắn sao? Cứu hắn trong tình huống nước sôi lửa bỏng sao? Chậc chậc, người ta không thèm cảm kích đâu.”
“Hắn chỉ ghét Trần Du, còn đối với cô thì hận thấu xương. Ký chủ xấu xa, cô không thể nào công lược được hắn đâu, cô chuẩn bị chờ chết đi là vừa.”
Tôi bĩu môi, đưa tay đẩy Đoàn Gia Ngôn xuống giường, tiện tay cầm lấy dây thắt lưng của bộ đồ ngủ.
Dây không dài lắm, nhưng cũng đủ để buộc một chiếc nơ bướm.
Phải nói, màu trắng phối với hồng rất hợp.
Đến cuối cùng, cả người Đoàn Gia Ngôn và lồng ngực đều toát mồ hôi, ngay cả trán cũng có một tầng mồ hôi.
Hắn nhìn tôi với ánh mắt như muốn ăn thịt người.
Tôi mỉm cười gảy ngón tay.
“Muốn sao? Nói vài lời dễ nghe đi.”
“Đại tiểu thư, cầu xin cô.”
“Cầu xin tôi cái gì?”
Hắn thở hổn hển, hơi híp mắt, thanh âm khàn khàn.
“Ban cho tôi…… Vui sướng.”
“Thật ngoan, đại tiểu thư thưởng cậu.”
Những sợi dây trói buông ra, như bầy bồ câu trắng lao ra khỏi lồng.
10
Sau khi bị xử phạt, Trần Du yên tĩnh một thời gian, tôi vốn tưởng rằng cô ta thấy rõ bộ mặt thật của Đoàn Gia Ngôn, sẽ rời xa hắn ta.
Nhưng không ngờ, cô ta càng bị từ chối lại càng mạnh mẽ hơn.
Cô ta dường như đã thay đổi chiến lược. Từ những hành động thiên vị rõ ràng trước đây, giờ biến thành những quan tâm ngầm.
Nào là sữa trong hộc bàn, băng cá nhân kẹp giữa trang sách, tờ giấy khích lệ đút qua khe cửa.
Cô ta thậm chí còn nói rằng mình hiểu hành động phản bội của Đoàn Gia Ngôn hôm ấy, và biết chắc chắn hắn có lý do nào đó khó nói.
Hiểu lòng người tới mức không giống người bình thường.
“Hệ thống, có phải Trần Du cũng đang công lược Đoàn Gia Ngôn đúng không?”
“Ai nói đó là công lược, có thể là bản tính cô ta thiện lương, thật lòng quan tâm thì sao?”
Tôi nhíu mày, ở trên sân thượng nhìn xuống hai người đang hôn nhau.
“Cho nên… Cô ta là vừa thật lòng với Đoàn Gia Ngôn, vừa hôn Quan Dịch?”
Hệ thống: “…”
Cuối cùng, dưới áp lực truy hỏi không ngừng của tôi, hệ thống thừa nhận rằng Trần Du đúng là một người chơi trong trò chơi công lược này.
Nhưng khác với tôi, Trần Du có thể công lược nhiều nhân vật nam, nhân số công lược càng nhiều, điểm tích lũy đạt được càng cao.
Tôi hỏi hệ thống sao tôi không có điểm tích lũy.
Hệ thống nói rằng tôi đã chết trong thế giới của chính mình, và dù có công lược thành công, điểm tích lũy cũng sẽ tự động chuyển hóa thành sinh mệnh.
Tôi mím môi, không quan tâm lắm.
Giữa tiếng cười chế nhạo của hệ thống, tôi kéo Đoàn Gia Ngôn vào phòng.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.