Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 3

3:46 chiều – 25/10/2024

MC hạ giọng, dặn dò chúng tôi đổi quần áo và trang sức.

Nghe vậy, sắc mặt Lâm Mộng Duy vốn rất khó coi, lập tức tốt hơn hẳn.

Chúng tôi bước vào phòng thay đồ, xung quanh không có ai.

Lâm Mộng Duy cũng không diễn nữa, trên mặt cô ta đầy vẻ oán độc mà mỉa mai tôi:

[Giang Lệ à, tôi không cần biết cô sẽ dùng thủ đoạn gì để thu hút sự chú ý của Thái tử gia, nhưng tôi phải nhắc cô một điều này, cô đừng hòng thay thế vị trí của tôi trong lòng Thái tử gia, dù sao thì, tôi mới là người mà Godzilla công nhận là chủ nhân đấy.]

Rất nhanh, chúng tôi đã đổi xong quần áo.

Đến nỗi bây giờ toàn thân tôi nhiễm đầy mùi nước hoa nồng nặc.

Chứng viêm mũi của tôi lập tức phát tác, liên tục hắt hơi mấy cái.

Tôi và Lâm Mộng Duy ngồi ở hai đầu bàn, chờ Từ Thành Chu và Lục Tồn đi tới.

Có lẽ mùi nước hoa đã đánh lừa Từ Thành Chu, anh ta càng đến gần tôi, càng chắc chắn tôi chính là Lâm Mộng Duy.

Mà khi nhận ra Từ Thành Chu đi về phía bên trái, Lục Tồn vô thức đi về phía bên phải.

Vậy mà lúc này.

Lâm Mộng Duy lại cố ý làm ra tiếng động giày cao gót và mặt dây chuyền.

Bởi vì trong số các khách mời nữ có mặt hôm nay, chỉ có tôi là đi giày cao gót và đeo mặt dây chuyền.

Tôi biết rõ cô ta cố ý làm ra tiếng động như vậy là để Lục Tồn đi về phía cô ta.

Nhớ đến lần trước Lục Tồn bị cô ta sàm sỡ.

Tôi tức đến nỗi bụng bốc hoả, sắc mặt tôi lập tức trở nên khó coi.

Lâm Mộng Duy nhìn thấy Lục Tồn càng ngày càng đến gần mình, cô ta đắc ý cong môi lên.

“Giang Lệ à, cô cũng đừng buồn nhé, dù sao thì rõ ràng tổng giám đốc Lục hợp với tôi hơn, đúng không?”

Tôi lười để ý đến cô ta, chăm chú lắng nghe tiếng động trong lòng.

Lúc này, Godzilla đang cãi nhau với Lục Tồn:

[Ôi ba ơi, ba không nhìn thấy gì nữa rồi phải không? Ba mau nói mấy lời hay hay để nài nỉ con đi, con vui rồi sẽ nói cho ba biết mẹ ở hướng nào.]

Lục Tồn: [Cút đi, ba mày không cần.]

Tôi định nhắc nhở Lục Tồn một câu.

Nhưng anh lại nói:

[Vợ à, em không cần phải ám chỉ em ở đâu, anh tìm được em, dù sao chúng ta cũng tâm linh tương thông mà.]

Godzilla: [Hừ hừ, mẹ ơi~ Nếu ba đi nhầm đường, chúng ta sẽ đổi một người ba mới nhé~]

Lục Tồn dừng lại tại chỗ, suy nghĩ một hồi.

Ngay sau đó, anh đã có một hành động bất ngờ.

Anh bước nhanh vượt qua Từ Thành Chu, dứt khoát đi đến trước mặt tôi rồi dừng lại.

Tuy nhiên, anh lại dùng giọng điệu chắc chắn nói với Từ Thành Chu:

“Lâm Mộng Duy ở bên phải kìa.”

“Đây là Giang Lệ.”

Từ Thành Chu không hiểu gì nhưng vẫn gật đầu rồi đi sang bên phải.

Biểu cảm của Lâm Mộng Duy trong khoảnh khắc này đã không thể kiểm soát được nữa.

Nụ cười của cô ta cứng đờ trên mặt, chất vấn bằng giọng điệu kì quái tôi:

“Có phải cô đã gian lận không?”

“Từ Thành Chu còn nhận nhầm người, tại sao tổng giám đốc Lục lại không chút do dự đi về phía cô chứ?”

Tôi cũng hiếm khi cảm thấy nghi ngờ.

Không có bất kỳ gợi ý nào, bịt mắt lại rất kín, làm sao Lục Tồn lại biết tôi ở bên trái vậy?

Bình luận:

[Lén lút nắm tay nhau kìa!!? Sao hai người họ lại đột nhiên ngọt ngào thế này?]

[Ê, chúng ta xem lại xem… Có khả năng không! Có khả năng không… Tôi thực sự đói rồi, cái gì cũng ship được hết.]

[Đã chết tâm rồi, chẳng lẽ vợ chồng Lục Duy là giả sao?? Tim tan vỡ rồi, rõ ràng Mộng Duy hợp với Thái tử gia hơn mà! Thái tử gia ơi, anh mù mắt rồi!]

Lâm Mộng Duy nhìn thấy chiều hướng thay đổi, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Cô ta điên cuồng dùng ánh mắt ám chỉ Lục Tồn.

Nhưng Lục Tồn hoàn toàn không để ý đến cô ta, chỉ dùng tâm linh nói với tôi:

[Vợ yêu à, có chuyện anh quên chưa nói với em.]

[Tộc Phượng Hoàng bọn anh trời sinh không có khứu giác, chỉ có thể ngửi thấy mùi của người thân hoặc bạn đời.]

[Cho nên dù mùi nước hoa trên người cô ta có nồng đến đâu, anh cũng không thể ngửi thấy.]

Điều này khiến tôi chợt nhớ đến.

Ngày đó, lần đầu tiên tôi gặp Lục Tồn, anh chợt lại gần tôi, kìm nén sự kích động, chăm chú ngửi tôi mấy lần.

Tôi: [Đây chính là lý do năm đó anh lao đến ôm em như một tên biến thái rồi hít hà dữ dội sao? (Suy nghĩ này đã bị chặn bởi Godzilla)]

Lục Tồn: […]

9

Lục Tồn ngồi xuống bên cạnh tôi.

Godzilla cố ý nhiều lần bay vòng vòng trước mặt Lâm Mộng Duy, lừa cô ta với tay ra bắt nó, rồi lại giả vờ bay đi, khiến cô ta không bắt được gì cả.

Bây giờ, nó không nhịn được nữa, bay vào lòng Lục Tồn để xin ôm.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Bình luận cuộn nhanh:

[Chẳng lẽ chỉ mình tôi thấy Thái tử gia, Giang Lệ và Godzilla rất giống một gia đình ba người sao?]

[Mấy người trên kia đợi tôi đã! Các người mau xem kìa, một người một chim ánh mắt đều dán chặt vào Giang Lệ không rời.]

[Tôi đến muộn rồi mọi người ơi, nghe nói ở đây có drama thơm phức hả…?]

Không biết từ khi nào.

Số lượng fan cứng của Lâm Mộng Duy ngày càng ít đi.

Càng có nhiều người hơn đang ship tôi và Lục Tồn thành một cặp.

[Làm ơn đi, các người thực sự không để ý sao, nhiều lần ngón trỏ của Thái tử gia muốn móc lấy ngón út của Giang Lệ, nhưng bị Giang Lệ né tránh hết kia kìa.]

[Chúng ta nói thẳng ra đi, người có não thì đều biết ai là chính chủ rồi đúng không? Lười báo cáo mấy nhỏ antifan này quá, toàn mấy đứa thần kinh.]

Cuối cùng Lâm Mộng Duy không thể ngồi yên được nữa.

Cô ta đẩy đổ ghế, cố ý tạo ra tiếng động lớn, thu hút sự chú ý của mọi người.

“Xin lỗi mọi người…”

Cô ta đột nhiên khóc ré lên, quay mặt về phía máy quay tỏ vẻ đáng thương:

“Rất xin lỗi, chương trình này tôi không thể tiếp tục được nữa.”

Đôi mắt cô ta đỏ hoe nhìn về phía tôi.

“Giang Lệ ơi, cô không thích tôi cũng không sao nhưng xin cô đừng làm khó tổng giám đốc Lục, đừng làm khó Godzilla nữa được không, đừng bắt họ làm những việc họ không thích nữa.”

Đầu tôi và Lục Tồn là một đống dấu hỏi chấm.

Ngay cả Godzilla cũng nghiêng nghiêng đầu.

“Cảm ơn anh nhé tổng giám đốc Lục, em biết hôm nay anh đặc biệt đến để bênh vực cho em nhưng không còn cách nào khác, Giang Lệ thực sự quá…”

“Đợi đã, cô Lâm này.”

Lục Tồn chỉ vào đầu mình.

“Cô bị chứng hoang tưởng hay bệnh tâm thần gián đoạn vậy?”

“Tôi đến vì vợ tôi cơ mà, liên quan gì đến cô?”

Godzilla: “Chíp chíp!”

“Thần hoàn toàn tán thành!”

Bình luận nổ tung:

[Vợ?? Trời ơi, cú plot twist bất ngờ này làm tôi choáng váng quá trời quá đất.]

[Đỉnh đỉnh đỉnh, tiểu tam điên cuồng liều mạng khiêu khích chính thất, các người hiểu được cái gọi là “vả mặt” trong tiểu thuyết rồi đấy.]

[Nha đầu ngốc Giang Lệ này dám lén chúng ta ăn đồ ngon như thế!! Xem thái độ này đi, trái tim Thái tử gia bị cô ấy nắm chặt rồi.]

[Anh tổng Lục phản bác hay quá!! Được rồi, mau công khai đi, đừng đùa bỡn chúng tôi nữa!!]

MC không kìm được lòng hiếu kỳ, anh ta đưa micro đến bên miệng Lục Tồn:

“Tổng giám đốc Lục này, xin hỏi vợ anh là…?”

10

Trước mặt mọi người.

Lục Tồn véo đầu nhóc vẹt Godzilla, liên tục ra hiệu bằng mắt:

“Nhanh lên, nhân lúc đông người, con mau xin lỗi mẹ đi!”

Câu nói rõ ràng, vang dội này khiến tất cả mọi người có mặt đều ngây người.

Godzilla ngoan ngoãn chỉnh lại tư thế, ngoan ngoãn cúi đầu xuống.

“Chíp chíp.”

“Mẹ ơi, mẹ là người đẹp nhất, thông minh nhất, dịu dàng nhất, đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất, hào phóng nhất trên thế giới này, con biết lỗi rồi, con sẽ không bao giờ ăn mấy đồ linh tinh người khác cho nữa, đảm bảo chỉ thỉnh thoảng nghịch ngợm thôi, mẹ có thể tha thứ cho con không?”

Một luồng cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng tôi.

Tôi vẫn đưa lòng bàn tay ra hiệu cho nó bay đến.

Godzilla vui mừng khôn xiết giương cánh, từng chữ từng chữ nói:

“Mẹ ơi, ôm, ôm.”

Lúc này, bình luận hoàn toàn phát điên, với tốc độ chóng mặt khiến mắt thường không kịp nhìn, cư dân mạng liên tục spam:

[Hả?? Mẹ??]

[Trời ơi, Godzilla lại biết nói nữa kìa!!]

[Hahaha cười đến đau cả bụng rồi mọi người ơi, hóa ra chính thất vẫn luôn quan sát buổi diễn của thằng hề, thử đặt mình vào vị trí Lâm Mộng Duy xem, giờ tôi chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào thôi.]

Bầu không khí bắt đầu mất kiểm soát, buổi phát sóng trực tiếp bị buộc phải dừng lại.

Ngay lúc gia đình ba người chúng tôi chuẩn bị rời đi.

Lâm Mộng Duy vẫn không cam tâm, ngăn Lục Tồn lại:

“Tổng giám đốc Lục này, em có làm sai điều gì sao? Sao anh đột nhiên lạnh nhạt với em thế? Sao anh lại không có chút tình cảm nào với em chứ? Mỗi chương trình em tham gia, anh đều đến cơ mà.”

Lục Tồn khịt mũi một tiếng:

“Đừng tự đề cao mình nữa, vợ tôi thật xui xẻo, mỗi lần đều phải tham gia chung một chương trình với loại đàn bà điên khùng như cô.”

Anh khoác tay tôi.

“Nếu không phải vợ tôi nói không muốn bị cư dân mạng suy đoán cô ấy dựa vào tôi để nổi tiếng thì chúng tôi đã công khai từ lâu rồi.”

Lúc này…

 

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận