24
Trong chuyện này, nếu để nói thì người duy nhất vui là cha mẹ tôi. Bọn họ vốn luôn thiên vị Khương Nguyệt Uyển, cho dù chị ta có chọc thủng cả trời họ cũng không nói gì.
“Vị trí này vốn là của chị con, con cũng đừng mất cân bằng.”
“Nghe nói con cũng muốn cổ phần trong tay chị con, đến lúc đó con bé kết hôn, con trả lại cho nó là được.”
Không thể ngoài mạnh trong yếu như nhà họ Thẩm, cha mẹ tôi áp dụng chính sách dụ dỗ.
Mà theo ý tôi, mấy lời nói và thủ đoạn kiểu này lại càng kinh tởm hơn.
Tôi không nhịn nổi, bật cười thành tiếng, nói: “Cha mẹ, trên mặt con có viết hai chữ “đồ ngốc” sao?”
Tại sao bọn họ nói cho là tôi phải cho?
Cha mẹ tôi liếc nhìn tôi bằng ánh mắt sợ hãi.
“Con nói gì vậy? Đây là đồ của chị con!”
Tôi mắt điếc tai ngơ.
Đúng vậy, nếu không nói bọn họ bất công thì sao, cho Khương Nguyệt Uyển phần lớn cổ phần. Chẳng qua giờ nó lưu lạc đến tay tôi.
Hiện tại tôi mới là người nắm giữ nhiều cổ phần Khương thị nhất, có được một phiếu quyền phủ quyết.
Chỉ cần tôi muốn, tôi có thể triệu tập họp hội đồng quản trị đá cha tôi ra khỏi công ty bất cứ lúc nào.
Sau khi nghe xong những lời uy hiếp và kế hoạch của tôi, cha tôi tức đến nỗi nói không nên lời.
Mẹ tôi vừa trấn an ông, vừa tức tối mắng tôi là thứ vô ơn.
Không sao cả, mặc dù mất tình thân, nhưng tôi có được quyền lực và tiền tài. Lại nói nữa, nếu bọn họ còn dám mắng, tôi sẽ tung cổ phần ra, bán cho đối thủ một mất một còn của họ.
25
Chuyện của Thẩm Chiêu Xuyên và Khương Nguyệt Uyển tung hoành ngang dọc suốt hơn một tháng, cuối cùng cơn nóng mới giảm bớt.
Nhà họ Thẩm biết không thể thay đổi được mọi chuyện nên cũng đành chấp nhận sự thật này.
Mà tôi cũng tranh thủ thời gian hơn một tháng này, nhanh chóng tiến vào ổn định vị trí trong Khương thị.
Thật sự lúc đầu tôi đã bị hội đồng quản trị xa lánh. Nhưng sau này, khi tôi thể hiện rõ kỹ năng và đạt được những thành tích, mọi thứ dần dễ dàng hơn.
Ba tháng sau, Chu Tứ An và tôi hẹn hò.
“Bao giờ thì công khai mối quan hệ của chúng ta?”
Anh gác đầu ở cần cổ tôi, lẩm bẩm với giọng ấm ức.
Mặc dù đã chia tay với Thẩm Chiêu Xuyên, nhưng tôi không đồng ý ở bên Chu Tứ An ngay.
Một phần là vì quyền lực trên tay tôi vẫn chưa ổn định. Thứ hai là… Đúng là tôi và Chu Tứ An đến với nhau theo cách không quá quang minh.
Một khi công bố, chắc chắn nó sẽ ảnh hưởng đến anh.
Anh là bạch nguyệt quang của tôi, tôi không muốn anh có vết nhơ nào.
“Đợi thêm một chút, được không?”
Chu Tứ An “hừ” một tiếng, bọc chăn lăn vòng sang bên cạnh ngủ.
Thật ra tôi đã biên tập xong văn án, muốn hạn chế mức ảnh hưởng tới Chu Tứ An xuống thấp nhất. Nhưng khi tôi đang cân nhắc từng câu từng chữ, tôi đã ngủ thiếp đi.
Đợi đến khi tôi tỉnh dậy, tin nhắn oanh tạc.
[Trời ơi! Sao hai người bọn họ lại ở bên nhau?]
Vì yêu cầu công việc, tôi cũng mở một trang mạng xã hội.
Giờ phút này đây, phần bình luận của tôi bị cư dân mạng tấn công.
Vào lúc tôi còn chưa hiểu rõ nguyên nhân, tôi nhìn thấy một bài viết mới nhất của mình.
Không biết đoạn văn án ban đầu tôi đã biên soạn đâu ra đó đã bị người nào xóa bớt, chỉ còn lại một câu: [Quay đi quay lại, vẫn là anh.]
Đi kèm là hai bức ảnh chụp Chu Tứ An.
Một bức ảnh là từ thời sinh viên của anh, một bức chụp anh lúc đang ngủ.
Tôi nhận ra quần áo Chu Tứ An mặc trong ảnh là bộ đồ hiện tại anh đang mặc, mà thời gian biên soạn là… Hai giờ tối hôm qua?
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetHai giờ tôi đã ngủ rồi!
Tôi quay đầu nhìn Chu Tứ An, bấy giờ anh đang vui vẻ cầm điện thoại lên chia sẻ lại bài đăng, thả lượt thích và bình luận.
Tôi: “…”
Lần này đến lượt tôi và Chu Tứ An lên hot search.
Anh không chỉ đăng lại bài viết trên blog của tôi mà còn tự hào bình luận chia sẻ với cư dân mạng rằng anh đã ở bên cạnh tôi thế nào.
“Tất cả những chuyện này bắt đầu từ khi chúng tôi còn đi học…”
[Ồ ồ ồ! Hóa ra là yêu thầm!]
[Anh trai, theo ý của anh thì, anh là bạch nguyệt quang của cô ấy đúng không? Cô ấy còn viết nhật ký về anh?]
Chu Tứ An phản hồi: [Ừm.]
Tôi: “…”
26
Hành động của Chu Tứ An đã thu hút sự chú ý của cư dân mạng về phía mình, không ai để ý tới tôi, càng không ai để ý đến việc tôi từng là vợ sắp cưới của Thẩm Chiêu Xuyên.
Cứ như vậy, tôi và Chu Tứ An công khai.
Sau một tuần công khai, chúng tôi tham dự một bữa tiệc tối cộng đồng.
Chúng tôi đã gặp Thẩm Chiêu Xuyên ở bữa tiệc.
Trong khoảng thời gian này, tôi cũng nghe qua về tình hình của anh ta.
Thẩm Chiêu Xuyên bất chấp vì tình yêu, từ bỏ tất cả cổ phần của mình chỉ để ở bên Khương Nguyệt Uyển.
Nhà họ Thẩm tức giận vô cùng, cũng thấy rõ Thẩm Chiêu Xuyên khó gánh vác được trọng trách lớn.
Vì thế nên họ đã đuổi anh ta ra ngoài.
Bây giờ Thẩm Chiêu Xuyên chỉ là nhân vật thừa thãi trong nhà họ Thẩm.
Còn về phần Khương Nguyệt Uyển, chị ta đã từng một lòng đắm chìm trong việc hơn thua với tôi.
Khi tôi dần dần cầm quyền nhà họ Khương, chị ta mới bắt đầu hiểu ra.
Hơn nữa bây giờ Thẩm Chiêu Xuyên không còn được coi trọng, hai người thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, cãi nhau suốt ngày.
Cuối cùng cũng có một ngày Khương Nguyệt Uyển không chịu đựng nổi, chị ta lại mua vé máy bay ra nước ngoài.
Giờ Thẩm Chiêu Xuyên lẻ loi một mình.
Khi nhìn thấy tôi, mắt anh ta sáng rực lên.
“Tiểu Hòa…”
Anh ta còn chưa kịp tới gần tôi đã bị Chu Tứ An ngăn lại.
Nhìn Chu Tứ An đứng chắn trước mặt tôi, anh ta hơi sửng sốt, sau đó còn làm lơ Chu Tứ An rồi nói lời chân thành với tôi: “Tiểu Hòa, anh nhớ em, khoảng thời gian này anh đã suy nghĩ kỹ rồi, thật ra… Em mới là người phù hợp với anh nhất.”
“…”
Chu Tứ An không ngờ Thẩm Chiêu Xuyên lại đào góc tường nhà mình ngay trước mặt chủ.
“Cút! Giờ cô ấy là vợ tôi!”
“Các người ở bên nhau? Sao có thể?”
Xem ra tốc độ cập nhật tình hình mạng xã hội của Thẩm Chiêu Xuyên hơi chậm.
Anh ta nhìn tôi với vẻ mặt không tin.
“Tiểu Hòa, đây là thủ đoạn em dùng để lừa anh đúng không? Không phải anh là bạch nguyệt quang của em sao? Em buông được anh ư?”
“…”
Mặt Chu Tứ An đen hơn đáy nồi, cuối cùng anh không nhịn nổi nữa: “Tôi mới là bạch nguyệt quang! Cái thứ hàng giả nhà anh cút!”
(Hết)
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.