Chương 1180: Gặp Ngũ Trí Như Lai
Những “Phật tổ” này có lớn có nhỏ, nhưng chúng vẫn là những “Phật tổ” buồn nôn nhất mà Lý Hỏa Vượng từng thấy.
Cho dù bây giờ “Phật tổ” đã được mạ vàng nhưng vẫn không tốt hơn chút nào, ngược lại còn tăng thêm một chút cổ quái.
Núi thịt khổng lồ vặn vẹo dị dạng nằm trên tòa sen như một vũng bùn nhão, nó giống như da ở phần lưng của con cóc ghẻ dính đầy huyết tương.
Tất cả các loại cơ quan sinh sản dị dạng và kỳ lạ được bọc trong huyết tương, bên trong lớp da buồn nôn kia nhô ra nhô vào, liên tục quằn quại theo từng chuyển động nhúc nhích của cơ thể nó.
Một thứ quái dị và kinh tởm như vậy, lúc này lại đóng đầy trên toàn thân của vị hòa thượng trần truồng đang nhúc nhích, giữa các khe hở của các hòa thượng và các bộ phận đều cắm loại hương dài một mét.
Những vị hòa thượng này hút lấy làn khói trắng bay ra từ trên nén hương, vẻ mặt phấn khích hơi thở dồn dập dùng máu thịt trên người mình bổ sung vào tất cả những khe hở trên người “Phật tổ”. Cơ thể cũng vặn vẹo theo từng nhịp điệu của thứ này.
Lý Hỏa Vượng từ từ hít một hơi nữa rồi nhắm mắt lại:
“Quả nhiên giữ Lý Tuế ở bên ngoài là đúng đắn.
Khi tiếng chuông lớn yếu ớt từ phía xa truyền vào chùa Chính Đức, Thiền Độ mang theo tất cả đệ tử của mình ngồi xếp bằng quanh Lý Hỏa Vượng.
“Lý thí chủ, nếu muốn gặp Phật tổ, ngươi phải thành tâm cắt đứt nghi ngờ, chỉ có như vậy Phật tổ mới phát Bồ đề tâm. Ngươi phải thành tâm tin Phật, nếu không thành tâm sẽ không thấy được Phật tổ.
“Ta biết rồi, bắt đầu đi”
Thiền Độ cầm một nén hương dài, gõ nhẹ vào thành cái bát màu tím sẫm trong tay:
“Chủy nhất…”
Tất cả các hòa thượng vây quanh Lý Hỏa Vượng nhộn nhịp bắt đầu làm theo, trong khi các “Phật tổ” trên các bục xung quanh lại dùng đôi mắt trong khe hở kia, thương hại nhìn mọi thứ trước mặt.
Khi các hòa thượng bắt đầu đọc kinh với vẻ mặt thành kính, phật châu xung quanh họ cũng bắt đầu phun ra những từ ngữ khó hiểu cực kỳ dâm ô khó mà phân biệt được, không ngừng làm ô uế kinh Phật trang nghiêm. Tiếng gõ mõ, tiếng kinh Phật, tiếng da thịt va chạm, đủ loại âm thanh chui vào trong tai Lý Hỏa Vượng. Cơ thể hắn bắt đầu không tự chủ được mà run lên, có chút cảm giác đang đồng hóa về phía hắn.
Lý Hỏa Vượng cố gắng ổn định lại thể xác và tinh thần của mình, cố hết sức loại bỏ hết những ý nghĩ đen tối, không ngừng thành kính khấn cầu, bái lạy Phật tổ trong lòng.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetBái Phật phải thành tâm, nếu không lưu lại một chút tạp niệm có lẽ sẽ là phiền phức đối với người khác nhưng đối với Lý Hỏa Vượng mà nói tu chân cũng cần một điểm này. Nếu như lúc tu chân có tạp niệm vậy thứ được tu ra sợ là sẽ mang theo tạp niệm mà đi ra ngoài.
Lý Hỏa Vượng cũng không biết bản thân đã thành tâm cầu nguyện được bao lâu, đột nhiên hắn phát hiện xung quanh trở nên cực kỳ yên tĩnh, yên tĩnh đến mức nếu như có một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy tiếng động vậy.
Lý Hỏa Vượng khẽ run mở mắt ra, sau đó hắn trôi lơ lửng ở nơi đó chẳng phân biệt được cao thấp, và rồi hắn thấy một cảnh tượng vô cùng quỷ dị và chấn động. Hắn thấy Như Lai rồi! Hắn thấy Như Lai rồi! Thấy Ngũ Trí Như Lai của năm thế giới chồng lên nhau.
Các bộ phận của năm vị Như Lai bán nam bán nữ khảm vào nhau, chồng lên nhau, tự công tự thu, tự nghiệp tự đắc.
Nhưng hình ảnh này chỉ thoáng qua rồi lập tức biến mất. Hắn còn chưa kịp nhìn rõ nữa. Lý Hỏa Vượng hừ một tiếng đầy đau đớn, hai mắt của hắn chợt nổ tung, cơ thể người người phàm căn bản không thể nhìn thẳng vào Ngũ Trí Như Lai.
Dù đã mất đi đôi mắt, nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn có thể cảm nhận được Ngũ Trí Như Lai bằng cách dùng xúc cảm của da, dùng mũi ngửi, dùng tai nghe.
Sự tồn tại của Ti Mệnh là vô cùng đặc biệt, cho dù Lý Hỏa Vượng không sử dụng đôi mắt của mình, hắn vẫn có thể cảm nhận được sự tồn tại của Ti Mệnh bằng các cơ quan cảm giác khác.
Tuy nhiên, tình trạng này không kéo dài được lâu, không chỉ các cơ quan cảm giác khác của Lý Hỏa Vượng nhanh chóng tan vỡ mà đầu óc của hắn cũng bắt đầu không ngừng phồng to.
“Ta! !”
Lý Hỏa Vượng dùng hết sức lực hét lên thật lớn:
“Ta tới giúp các ngươi! Bất kể các ngươi đang đối phó với cái gì! Huyễn Tẫn có thể làm được! Ta cũng có thể làm được!”
“Nói cho ta biết! Ta cần phải làm gì để giúp các ngươi! !”
Giọng nói của Lý Hỏa Vượng truyền đi nhưng lại không nhận được phản hồi.
Lý Hỏa Vượng chịu đựng sự tan vỡ của các cơ quan cảm giác của mình, vừa hét lên vừa tiến lại gần bên kia.
Tuy nhiên, khi đến gần hơn một chút, Lý Hỏa Vượng nhận thấy có gì đó không ổn, cơ thể của hắn đang bị đồng hóa! Hắn đang bị Thiên Đạo trên người Ngũ Trí Như Lai đồng hóa.
Thân thể của hắn nhanh chóng xảy ra biến hóa như đất dẻo cao su vậy. Đối mặt với tình huống này, Lý Hỏa Vượng cũng không thể làm gì nhiều, hắn nghiến răng nghiến lợi, cưỡng ép khôi phục thân thể mình trở lại.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.