Chương 1172: Cách
Nhưng hiện nay ti thiên giám Đại Lương như quần long vô thủ, hắn đành phải không trâu vác chó đi cày, nhưng cày thì cày, lúc này hắn cũng không biết nhiều lắm về tình hình nội bộ của ti thiên giám.
“Ta có thể thử, ít nhất chống đỡ trước khoảng thời gian này rồi tính sau”
Giọng nói Chưởng Đàn ti thiên giám Thanh Khâu truyền đến từ dưới lớp mặt nạ rước thần khổng lồ.
Suốt quá trình tranh luận và bàn bạc kế tiếp, Lý Hỏa Vượng không lên tiếng, bản thân hắn không phải toàn năng, có vài chuyện là sở trường của hắn, nhưng hắn không làm được những chuyện Huyễn Tẫn đã làm khi trước.
Mỗi người nên làm việc mà mình giỏi nhất mới có cơ hội thắng Pháp Giáo.
Trên thực tế lúc này Lý Hỏa Vượng đang suy nghĩ chuyện quan trọng hơn, chờ khi hắn lấy lại tinh thần, những người khác đều hành lễ với bốn vị hoàng đế, lần lượt lui xuống.
Cao Chí Kiên đi đến bên cạnh Lý Hỏa Vượng, hơi khom người nói:
“Lý sư huynh, mấy ngày tới ngươi không thể một mình chạy đến Nam Bình đơn độc chiến đấu, Nam Bình và An Tức bên cạnh đã sớm bị Pháp Giáo chiếm cứ, chỉ cần là người còn sống trong đó đều trở thành ánh mắt của Pháp Giáo”
“Trước khi Huyễn Tẫn đại sư qua đời đã từng nói, ngươi đã bị Pháp Giáo nhìn chằm chằm, chỉ cần ngươi qua đó chắc chắn bọn chúng sẽ không tiếc mọi thứ giữ ngươi lại.
“Chờ sau khi đại quân xuất phát, ngươi và nhóm binh gia cùng nhau vào Nam Bình, như vậy là an toàn nhất.
Lý Hỏa Vượng cau mày suy nghĩ nghe xong câu đó, chậm rãi lắc đầu:
“Không, mấu chốt của trận đại chiến này không phải Pháp Giáo, những thứ đó chỉ là biểu tượng. Ti mệnh chống lưng cho Pháp Giáo mới là quan trọng nhất!”
“Lý sư huynh, rốt cuộc ngươi đang nói gì vậy?”
Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn tên to xác ngày xưa:
“Còn nhớ trước đây Huyễn Tẫn đã làm gì không? Hắn giúp ti mệnh giết Vu Nhi Thần, điều đó có nghĩa là nhóm người chúng ta cũng có thể ảnh hưởng đến Thiên Ngoại Thiên.
“Chỉ cần ti mệnh đứng sau Pháp Giáo không còn nữa, thế thì cái gọi là nước Đại Hán cũng sẽ biến mất”
“Nhưng Lý sư huynh lẽ nào ngươi đã quên? Huyễn Tẫn đại sư vì chuyện này mới qua đời, chuyện này cực kì nguy hiểm!”
Cao Chí Kiên muốn Lý Hỏa Vượng dẹp bỏ tính toán nguy hiểm này.
Lý Hỏa Vượng không kiên nhẫn phất tay:
“Hắn chết là do không làm tốt công tác chuẩn bị, bị Pháp giáo đánh lén mới mất mạng, hoàn toàn không liên quan gì đến chuyện này Lý Hỏa Vượng đứng dậy, bước ra ngoài:
“Đã đến lúc này rồi, nếu đã tìm ra điểm trí mạng của Pháp Giáo, lý nào lại không thử?”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetĐây là một cơ hội, một cơ hội có thể trực tiếp kết thúc trận tai kiếp này, công lao ngày trước của nhóm người Huyễn Tẫn đã chỉ rõ con đường cho hắn, dù sao bây giờ Vu Nhi Thần thật sự đã chết rồi.
“Thử! Chắc chắn phải thử! Ta không nói không thử.
Vẻ mặt Cao Chí Kiên căng thẳng ngăn bên cạnh Lý Hỏa Vượng:
“Ta lập tức phái người đi thử! Bất kể bao nhiêu người cũng được”
“Được rồi, bọn họ đủ tư cách sao? Sợ rằng ngay cả cửa Bạch Ngọc Kinh ở đâu bọn họ cũng không biết, ta đã từng đến Bạch Ngọc Kinh, cũng là tâm bàn của ti mệnh, chuyện này chỉ có thể giao cho ta”
“Nhưng ngươi muốn thử cũng được, chúng ta cùng thử, tỷ lệ thành công có lẽ sẽ cao hơn.
Cao Chí Kiên duỗi tay trực tiếp nắm chặt đạo bào của Lý Hỏa Vượng:
“Lý sư huynh! Tham dự vào giao tranh của ti mệnh, sợ rằng quá trình cực kì nguy hiểm! Ngươi sẽ chết!”
“Đồ ngốc, từ Thanh Phong Quan ra ngoài, thời gian ngươi theo ta cũng đủ lâu, có lúc nào thấy ta sợ chết không?”
Đạo bào trên người Lý Hỏa Vượng chớp mắt từ thực hóa thành hư vô, trượt khỏi tay Cao Chí Kiên. Thấy Lý Hỏa Vượng cứ đi như vậy, Cao Chí Kiên lập tức cảm thấy sốt ruột, sớm biết như thế, ban nãy còn không bằng giật dây để Lý sư huynh đến Nam Bình chiến đấu, ít nhất như thế sẽ bớt nguy hiểm hơn một chút.
“Bạch sư muội, ngươi mau đi khuyên Lý sư huynh, như vậy thật sự quá nguy hiểm”
Cao Chí Kiên muốn tìm cách từ chỗ Bạch Linh Miếu.
Bạch Linh Miểu mím môi, lo lắng lắc đầu:
“Ngươi không khuyên được, ta khuyên được sao? Lý sư huynh nói đúng, nếu thật sự có thể theo đó giải quyết vấn đề, sẽ không sợ tiêu diệt Pháp Giáo xong lại nhảy ra một giáo phái khác, thế thì thiên hạ không còn trắc trở như bây giờ nữa.
“Nhưng mà như vậy thật sự sẽ lấy mạng của Lý sư huynh đấy!”
Bạch Linh Miểu chậm rãi siết chặt nắm đấm, sau khi nghĩ một lúc lên tiếng:
“Ta sẽ bảo Bạch Liên giáo cố hết sức toàn lực giúp đỡ hắn, ta cũng vậy”
Lúc hai người trò chuyện, giờ phút này Lý Hỏa Vượng đã bước ra khỏi cửa cung, tuy đã xác định được phương hướng, nhưng đến cùng phải làm thế nào vẫn cần thảo luận thêm.
Khi đó Huyễn Tẫn phòng hắn như phòng trộm, hoàn toàn không tiết lộ chút tin tức gì, muốn biết khi đó hắn ta dùng cách nào để giúp ti mệnh khác giải quyết Vu Nhi Thần, hắn phải tự mình tìm hiểu.
Sau khi suy nghĩ, Lý Hỏa Vượng đi về phía cứ điểm của ti thiên giám, muốn tìm thử xem lúc đầu Huyễn Tẫn đã làm như thế nào.
Đến trước một dinh thự có hai bức tượng sư tử đá đứng thẳng, khi Lý Hỏa Vượng móc yêu bài bính soái Đại Lương ra, thuận lợi bước vào trong.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.