Chương 1171: Bói Toán
Sau khi niệm đọc xong, ông lão đổ ngược mai rùa trong tay xuống đất, sáu đồng tiền mặt chính, hai đồng tiền mặt ngược lại xuất hiện trước mặt họ.
Sau khi đôi tay đầy nếp nhăn lần mò sờ mặt chính mặt sau của đồng tiền xong, hắn lập tức lộ vẻ mặt vui mừng, quỳ dưới đát dập đầu về một hướng bất kỳ.
“Bệ hạ! Quẻ đại cát!”
“Trời ơi!”
Lý Hỏa Vượng đâu khổ ôm đầu bằng cả hai ay, trực tiếp đứng lên.
“Rốt cuộc các ngươi đang làm trò gì thế hả! Đã là lúc nào rồi! Có thể đừng mê tín như thế được không! Ngươi bói toán thì có thể bói chết toàn bộ người của pháp giáo không?”
Nghe câu nói của Lý Hỏa Vượng, rất nhiều người ở hiện trường đều cau mày.
Khả hãn Thanh Khâu bên cạnh muốn nói gì đó, nhưng lại bị Cao Chí Kiên ngăn lại.
“Lý sư huynh, bói quẻ trước trận chiến là truyền thống từ xưa đến nay, huống hồ vị bán tiên Phù Tô này, xuất sư danh môn, thuật bói toán không ai sánh bằng”
“Tuy hắn không giúp được chúng ta đối phó Pháp Giáo, nhưng có thể biết điềm lành hay điềm gỡ trước sự việc, vẫn có ích cho chúng ta”
“Ha…”
Lý Hỏa Vượng xoay người, đến trước mặt ông mù.
“Ngươi có thể đoán mệnh? Ngươi còn có thể bói điềm lành điềm gỡ? Vậy ta hỏi ngươi, ngươi thờ vị ti mệnh nào? Mượn sức mạnh của ti mệnh nào?”
Hiện Viên Phù Tô đối mặt với thái độ cung kính của Cao Chí Kiên, nghe câu hỏi của Lý Hỏa Vượng biểu cảm lập tức khác hẳn, mặt già hất lên.
“Người đoán mệnh bọn ta không tin ti mệnh, không mượn sức mạnh bên ngoài, vạn vật có nhân ắt có quả, dù có là ti mệnh cũng như thế thôi, tám hào này của ta tính mệnh trời, tìm kiếm nhân quả giữa ti mệnh”
“Cũng tức là ngươi có thể dựa vào chính mình, dựa vào lão già sắp chui một nửa vào quan tài như ngươi là có thể nhìn thấy vận mệnh tương lai bất kỳ lúc nào cũng đang chuyển động ư? Ngươi còn ghê gớm hơn cả ti mệnh?” Từ lâu Lý Hỏa Vượng đã gặp qua quá nhiều chuyện, lúc này trong lòng tràn ngập không tin tưởng.
“Ngươi cũng là người trong huyền môn, tại sao lại không tin vận mệnh? Thế nào là ti mệnh? Tên cũng như ý nghĩa, người quản lý vận mệnh, bản thân ti mệnh cũng có vận mệnh, một miếng ăn một hớp nước cũng có số định sẵn, ta nói có đúng không? Lý Hỏa Vượng?”
Nghe đối phương gọi thẳng tên mình, đồng tử Lý Hỏa Vượng co rụt, nhưng hắn nhanh chóng bình tĩnh lại.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Đoán mệnh của ta phải không? Đến đây, ngươi đoán tiếp đi, đoán sâu hơn nữa! Ta xem ngươi còn bói ra được gì! Ngươi tính thử ta từ đâu đến!”
Ai mà ngờ, Hiên Viên Phù Tô khẽ lắc đầu:
“Không thể tính được.
“Haha! Giờ lại bảo không tính được? Ngươi giỏi lừa gạt như thế, sao không đến Tọa Vọng Đạo làm đầu tử đi?”
“Ta không thể tính được là do đã có người tính cho ngươi rồi, ngươi tin cũng được không tin cũng được, quẻ đại cát này cực kì chính xác, thế nào? Chẳng lẽ ngươi lại mong quẻ đại hung?”
“Ta…”
Lý Hỏa Vượng mở miệng rồi khép lại, tên này đang dùng lời nói chống lại hắn, hắn đâu thể nói muốn thua không muốn thắng được.
Mà giờ phút này Cao Chí Kiên từ trên ghế rồng bước xuống, nhìn Lý Hỏa Vượng lên tiếng với vẻ mặt khó coi: “Lý sư huynh, bây giờ không phải lúc cãi nhau, đang bàn bạc chuyện quan trọng, coi như ngươi nể mặt ta” Nhìn nét mặt của những người khác, Lý Hỏa Vượng không nói thêm gì nữa, trở lại vị trí của mình.
Bỏ đi, mê tín thì mê tín vậy, dù sao quẻ bói của ông già này không phải chuyện xấu, coi như khởi đầu tốt đẹp đi. Không phải hắn không tin bói toán, hắn chỉ không tin ông già này mở miệng nói nhẹ bẫng một câu đã quyết định kết cục của một trận tai kiếp.
Chờ Hiên Viên Phù Tô rời đi, thấy Lý Hỏa Vượng cũng không nói thêm gì, Cao Chí Kiên chậm rãi lên tiếng: “Quẻ bói đại cát, thời vận mệnh trời ở phía chúng ta Lại nhìn thoáng qua Lý Hỏa Vượng đang ngửa đầu uống trà, Cao Chí Kiên nói tiếp:
“Việc đến nước này, chuyện lớn quan trọng, đất nước không thể một ngày không có vua, ti thiên giám Đại Lương cũng như thế.
“Bây giờ Huyễn Tẫn đã về cõi tiên, chúng ta phải đổi ti thiên giám mới, nạn lớn đến gần, không thể thiếu người” Nghe thấy câu này, những người khác hoặc bàn tán hoặc yên lặng suy nghĩ, mắt thấy sắp phải ra tay với Pháp Giáo lần nữa, bây giờ vị trí đó cực kì quan trọng.
“Chẳng phải đã nói để ta giả dạng Huyễn Tẫn? Ổn định lòng người à? Nếu đổi ti thiên giám mới, chẳng phải để lộ chân tướng sao?”
“Lý sư huynh ngươi cứ việc giả dạng, ngoài mặt ngươi vẫn là ti thiên giám của Đại Lương, nhưng bên trong người đó sẽ mượn dùng thân phận của Huyễn Tẫn, xử lý tất cả mọi việc của ti thiên giám.
Vừa giải đáp vấn đề của Lý Hỏa Vượng xong, bên dưới đã có người nói chuyện:
“Bệ hạ! Ngài là cửu ngũ chí tôn, ngài nói ai ngồi thì người đó ngồi.
Cao Chí Kiên nhìn thoáng qua Lý Hỏa Vượng, sau đó nhanh chóng rời mắt: “Không phải có ai ngồi vị trí đó hay không, mà là người nào thích hợp hơn.
“Giờ là thời chiến, người này không những phải giải quyết thích đáng mọi chuyện của ti thiên giám, hơn nữa còn phải kết hợp với tất cả ti thiên giám của các nước khác, trợ giúp tướng sĩ đánh bại nước Đại Lê của Pháp Giáo, lỡ như người cầm lái đứng trước làm lệch tay lái sợ là sẽ đẩy những người phía sau vào cảnh vạn kiếp không quay lại được.
Cao Chí Kiên nói xong đánh giá sắc mặt của những ti thiên giám khác, theo quy định hoàng gia hắn không nên tham dự vào những sự vật sự việc của ti thiên giám.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.