Chương 1148: Phải Nhanh Hơn
Tuy nhiên, hắn ngay lập tức biết lý do tại sao Bành Long Đằng lại bảo mình quay đầu lại. Chỉ thấy một quả Huân Hương Cầu được chạm rỗng hoa văn chạm trổ đang liên tục tỏa ra khói trắng, bởi vì mưa to mà bay ra khỏi màn sương mù xung quanh.
Ngay sau đó, chủ nhân của quả Huân Hương Cầu cũng bước ta từ trong cơn mưa lớn. Người nọ cũng là một người chân gà, trên mặt hắn cũng được che lại một một tấm màn thịt được vá lại từ các loại nội tạng. Hắn vẫn như cũ nhảy múa điệu nhảy tẩy hương quái dị bằng một chân trước mặt pho tượng thần khổng lồ bên cạnh. Chỉ là người chân gà trước đó nhảy bằng hai chân còn người này thì chỉ nhảy bằng một chân. Thấy cảnh này, trong lòng của Lý Hỏa Vượng lập tức chùng xuống, nhưng cái này vẫn chưa xong, ngay sau đó lại có một người chân gà bưng lư hương đi ra khỏi màn mưa.
Đây không phải là kết thúc, mà chỉ là bắt đầu. Một người, hai người, năm người, mười người, vô số người chân gà vẫn nhảy ra khỏi trận mưa lớn bằng một chân.
Những chiếc chân gà dày đặc nhấc lên rồi lại thả xuống, đạp nước bắn tung tóe lên tế đàn.
Nhìn những người này, trong lòng Lý Hỏa Vượng không ngừng trầm xuống. Nếu như những thứ này đều có thực lực như của tên kia vừa rồi, chỉ sợ lần này thật sự là một phiền toái lớn rồi.
“Phía trên đã xử lý xong chưa? Các ngươi thì sao! Đều chết hết rồi sao?”
Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu hét về phía tầng tầng lớp lớp vải đỏ trên đỉnh đầu.
“Cạch” một tiếng, một vị đao khách đầu to quái dị bị cụt một tay cõng tứ chi bị gãy trên lưng xách theo kiếm vững vàng đứng trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Ngay sau đó, Triệu Gia Bảo mà Lý Hỏa Vượng từng có duyên gặp qua một lần cùng với bà mai tín ngưỡng Nhu Thần liên tục ngã xuống.
Khi bọn họ liên tục ngã xuống, hai bên rơi vào thế giằng co, bầu không khí trở nên vô cùng ngột ngạt.
Mặc dù phần lớn phe của Lý Hỏa Vượng đã đến đông đủ rồi, nhưng nhìn về số lượng thì bọn họ rõ ràng ở thế bất lợi tuyệt đối.
Dù Huyễn Tẫn có nói trước đó, hắn giương đông kích tây bị dẫn đi một phần binh lực.
Nhưng dù những người tế thần ở lại chỗ này cũng rất khó đối phó, đây rõ ràng không phải là người của Pháp Giáo.
Liếc mắt nhìn vị trí của chấm đỏ cực lớn trên tấm gương Hoàn Quang, lại nhìn hương khói đang bốc lên xung quanh mình, Lý Hỏa Vượng kiên quyết nắm chặt chuôi Tích Cốt kiếm trong tay.
“Huyễn Tẫn đã nói, dù ta hạ lệnh cho ngươi chết, các ngươi cũng không nói hai lời mà lập tức làm theo, bây giờ đến lúc rồi!”
“Ta cũng không biết họ đang tế cái gì! Nhưng mà chúng ta nhất định phải ngăn cản họ lại! Ta sẽ xông lên cùng các ngươi, đến lúc đó sống hay chết đều do mệnh trời! Xông lên!”
Theo mệnh lệnh của Lý Hỏa Vượng, những người này không chút do dự đi theo Lý Hỏa Vượng lao về phía những ngôi sao đỏ trong cơn mưa lớn, trong lúc nhất thời tiếng chém giết vang lên không ngừng.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetPhù một tiếng, Tử Tuệ kiếm trong tay Lý Hỏa Vượng hung hăng đâm vào bụng đối phương, mà móng vuốt sắc bén của đối phương cũng đâm vào bụng của Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng há to miệng, xúc tu chằng chịt chui ra từ chỗ yết hầu hắn, trực tiếp che phủ mặt đối phương.
Nhân lúc đối phương đang hoảng sợ, Lý Hỏa Vượng vặn chuôi kiếm, dùng sức vung lên trên, chém đối phương thành hai nửa.
Một chân hắn giẫm nát quả Huân Hương Cầu nhưng trên mặt Lý Hỏa Vượng lại không hề vui vẻ chút nào, chỉ bởi vì mình chỉ mới giải quyết được một tên trong đó mà thôi. Những người chân gà như đối phương có đếm cũng đếm không hết.
Trong cơn mưa nặng hạt, khói trắng từ lư hương gần như bao trùm cả chiến trường, khiến toàn bộ tế đàn trở nên mơ hồ.
Tuy nhiên, mặc kệ bay theo hướng nào thì cuối cùng đều sẽ dần dần chui vào trong cái nón rộng vành của pho tượng thần khổng lồ kia.
Nghi thức tế thần vẫn còn đang diễn ra, không thể để họ tiếp tục như vậy được, dù có trả giá bao nhiêu cũng phải giải quyết xong rắc rối này!
Lý Hỏa Vượng lập tức kéo một xác chết tới, kéo ra một cái bụng máu thịt be bét. Sau khi nôn con gái mình ra trước, ầm một tiếng, ngọn lửa ngất trời bao trùm lấy hắn.
Mà Tam Hủy ở ngoài bầu trời dường như cũng cảm nhận được, cơ thể của Lý Hỏa Vương nứt ra, ngọn lửa bùng lên không ngừng chui vào vết thương của hắn.
“Aa! Tam Hủy, mả cha ngươi! !”
Lý Hỏa Vượng biểu tình hung tợn quỳ một chân trên đất, đau khổ mắng thành tiếng.
Không biết vì sao, trên người hắn dường như càng đau hơn so với trước đây.
Khi thấy ngọn lửa trên người mình bị nước mưa dập tắt rồi lại nhen nhóm, Lý Hỏa Vượng đã tìm ra nguyên nhân.
Hắn há miệng liếm nước mưa từ trên trời rơi xuống, lúc này mới phát hiện nước mưa thế mà có vị mặn.
Lý Hỏa Vượng lập tức nghĩ tới một vài chuyện không tốt, trong lòng hắn lập tức rơi xuống cực điểm. Huyễn Tẫn nói không sai, không chỉ là Vu Nhi Thần mà bản thân hắn cũng cần phải nhanh lên! !
Khi Lý Hỏa Vượng đứng dậy lần nữa, ngọn lửa trên người hắn đột nhiên bừng lên, cả người giống như một con quái vật gây hạn hán, thiêu rụi hết mọi thứ xung quanh.
Thấy sự thay đổi của Lý Hỏa Vượng, một số người chân gà có tấm màn nội tạng hiển nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, bắt đầu xúm lại hợp tác với nhau.
Cùng với tiếng kêu của các con thú khác nhau, cơ thể của họ biến thành thú, bao vây tấn công Lý Hỏa Vượng với những dải vải đỏ đang bơm.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.