Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1139

12:58 sáng – 16/11/2024

Chương 1139: Bất Thường

Khi hiểu biết quá nhiều giả dối đồng thời cũng sẽ biết được nhiều sự thật hơn.

So sánh với những công pháp thần thông của Phi Cương, Tọa Vong Đạo, thay đổi lớn nhất của Lý Hỏa Vượng là sự chuyển biến về trạng thái tâm lý, đó là loại cảm giác thật lòng lừa người ta bằng sự giả dối.

Mà hắn của giờ phút này rất cần sự thay đổi đó, để đối phó với tác dụng phụ do tu chân mang đến.

Bất kể không phân rõ chân thực hay ảo ảnh, thực ra đều là sự thay đổi về trạng thái tâm lý.

Tu chân và tu giả, hiện nay giống như cùng lúc buộc một sợi dây thừng ở hai bên cơ thể, vừa khéo một trái một phải.

Sau khi dần dần hiểu rõ ảo ảnh, hắn đã có thể khống chế được sự thật chân chính cùng với sự chân thực do mình tạo ra ở một mức độ nhất định.

Tu giả thật sự có thể chữa trị tẩu hỏa nhập ma của tu chân, mặc kệ có phải là mồi nhử hay là chút ngon ngọt do đầu tử ném ra hay không, Lý Hỏa Vượng cũng phải ăn.

Tuy đã giải quyết phiền phức của tu chân, nhưng hắn cần phải tăng cường đề phòng âm mưu của đầu tử, cho dù bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu gì.

Lý Hỏa Vượng như có điều suy nghĩ nhấc dao găm nhỏ cắm miếng thịt dê, chậm rãi cho vào miệng.

Nhưng chính vào lúc hắn nghĩ như thế, trong lòng Lý Hỏa Vượng bỗng giật thót, phía sau tai trái của hắn nứt ra một khe hở.

Khi con mắt của Lý Tuế nhanh chóng liếc thực khách bên trái, Lý Hỏa Vượng lập tức phát hiện điều bất ổn, vừa rồi cặp phu thê kia đã liếc nhìn hắn.

Nhìn thoáng qua người lạ vốn không tính là gì, nhưng hai người lại rời tầm mắt bằng tốc độ nhanh nhất, điều này cho thấy có vấn đề, dù sao bách tính bình thường không thể làm được đến mức đó.

“Khách quan, đầu dê này ăn có vừa ý không?”

Đầu bếp phía sau nhà bếp khom lưng, mỉm cười lấy lòng hỏi Lý Hỏa Vượng.

Khi bốn con mắt nhanh chóng quét qua xung quanh thu thập tất cả chi tiết xong, Lý Hỏa Vượng lập tức siết chặt kiếm Tử Tuệ, dùng sức chém, đầu của tên đầu bếp lấy lòng nhanh chóng bay lên trời.

Lao lên không trung mưa máu, đầu của tên đầu bếp không hề rơi xuống, ngược lại ném tóc và da mặt đi, biến thành Huyết Tích Tử lao về phía đỉnh đầu của Lý Hỏa Vượng.

Khi xúc tu màu đen chui ra từ cổ của Lý Hỏa Vượng trực tiếp rút kiếm đồng tiền, kiếm đồng tiền vung vẩy, quất Huyết Tích Tử màu đen đi, khách điểm vốn yên bình chớp mắt trở nên nguy cơ khắp nơi.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Bất kể là thực khách, hay tiên sinh tính tiền, hoặc tiểu nhị bưng bê đồ ăn đều rút các loại binh khí ra, nhào về phía Lý Hỏa Vượng.

Tất nhiên Lý Hỏa Vượng có thể đối phó được đám người này, nhưng sắc mặt hắn lại cực kì khó coi, chỉ vì hắn không rõ rốt cuộc là ai đã phái mấy kẻ đó đến đây, lẽ nào là đầu tử?

Lúc Lý Hỏa Vượng muốn giải quyết đám người này, xà ngang tầng ba của khách điểm bỗng nứt ra, hai tầng lầu bên trên mang theo trọng lượng ngàn cân đổ ập xuống người Lý Hỏa Vượng.

Âm thanh chấn động vang lên, gạch ngói đè lên người Lý Hỏa Vượng và đất đá văng tung tóe, cả người mọc đầy xúc tu đen đứng dậy từ tòa nhà đổ nát kia.

Khi cát bụi dần dần tan đi, Lý Hỏa Vượng phát hiện thay xung quanh thay đổi cực lớn, tất cả mọi người trong tiểu trấn đều buông bỏ ngụy trang.

Vai họ mang theo vải đen, dựng cờ trắng, khiêng tượng thần khổng lồ vây ba vòng trong ba vòng ngoài trong khách điểm đổ nát, hắn đã bị bao vây.

Nhưng khi Lý Hỏa Vượng trông thấy ký hiệu của Pháp Giáo trên người họ, không biết tại sao trong lòng hắn ngược lại thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đã bị Pháp Giáo mai phục, cho dù hắn cố ý che giấu hành tung, nhưng vẫn bị họ phát hiện, Lý Hỏa Vượng biết e rằng lần này gặp phải kẻ khó chơi rồi.

Chính vào lúc này, phía bên trái nhóm người đột nhiên nhường ra một con đường, bốn quái nhân che dù chậm rãi bước ra từ bên trong.

Gương mặt họ bị dù che khuất có dáng người rất cao, ít nhất cũng khoảng một trượng, y phục mặc trên người rất dài, cánh tay dài đến đầu gối bị tay áo bao bọc, không lộ ra chút máu thịt nào.

Cơ thể của bốn người che dù dán sát vào nhau, gần đến độ nếu người phía trước không cất bước đằng sau sẽ té nhào ngay lập tức.

Cử động quái dị của họ cộng thêm bốn cây dù rách màu đen, khiến bốn người nhìn qua như một chỉnh thể, họ tựa như một chùm rể chụm lại, nhưng lại là nứt ra đầu nấm quái dị.

Lần đầu tiên Lý Hỏa Vượng trông thấy người ăn vận như vậy ở Pháp Giáo, cảm giác bất an trong lòng hắn dần dần tăng lên, bởi vì hắn không hề cảm nhận được tầm mắt của bốn người này nhìn về phía mình.

Lúc Lý Hỏa Vượng tưởng bốn người trước mặt muốn nói gì đó với mình, bóng dáng của tất cả tín đồ Pháp Giáo thoáng chốc lấy Lý Hỏa Vượng làm trung tâm bao vây xung quanh, nhanh chóng hình thành sắc lệnh còn lớn hơn cả tòa nhà, bốc khói đen ngòm.

Sắc lệnh vừa xuất hiện, mây đen trên trời cuồn cuộn kéo tới, nhất thời sắc trời lập tức u ám, không khác gì ban đêm.

Cảm giác bầu không khí gần như có thể khiến không khí ngưng đọng, Lý Hỏa Vượng biết, e rằng đây là một trận chiến khổ sở, vì muốn mai phục hắn, sợ là Pháp Giáo đã chuẩn bị toàn vẹn.

E rằng thời khắc khi hắn trói Thái Sơn Thạch đi, nội bộ Pháp Giáo đã sớm xem hắn là cây đinh trong mắt.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận