Chương 903: Điên Cuồng
“Hahaha! Ta biết các ngươi nghĩ bắt giặc phải bắt vua trước. Đừng có nghĩ rằng ngươi là Tâm Tố phát điên thì ta không tìm ra cách để đối phó với ngươi. Biện pháp của ta còn có rất rất nhiều!”
Các Binh Gia thân mặc vảy rồng mai phục ở bên cạnh người này nối tiếp người khác đi ra khỏi quân đội bao vây lấy Lý Hỏa Vượng. Cùng lúc có hai mươi người giống như hoàn toàn không thấy được năng lực tu chân của Lý Hỏa Vượng, cục diện lập tức xoay chuyển.
“Phân tán khí vận của Long Mạch thô lỗ như vậy! Ngươi điên rồi phải không!”
Ti Tiên Giám tựa như thấy điều gì đó kinh khủng lắm, trong giọng nói tràn đầy tức giận.
“Như vậy thì có sao đâu, dù sao trời có sập xuống cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Sớm một chút hay muộn một chút thì cũng có sao đâu. Ta chỉ mong sao tới sớm một chút! Tránh cho phải đợi lâu.”
Vừa nói, hắn vừa dùng vuốt rồng của mình cào mạnh lên người của hoàng đế ở phía dưới. Từng mảng lớn vảy rồng bị cạo ra, bầu trời xuất hiện một vết nứt tựa như một tấm gương vậy.
“giết chúng! Quan gia Binh Gia vốn là một thể, nếu ta có lợi thì dĩ nhiên các ngươi cũng sẽ có!”
Thấy các tướng lĩnh Binh Gia mặc áo giáp vảy rồng bao vây mình, đầu óc của Lý Hỏa Vượng gần như nứt ra rơi vào cục diện nhất định phải chết.
Lý Hỏa Vượng nhìn Ti Thiên Giám thì phát hiện lúc này hắn đã quấn chặt lấy Đầu tử, căn bản không có thời gian quan tâm đến mình nữa.
“Ta…ta nhất định phải nghĩ ra cách nào đó, nghĩ ra cách nào đó!”
Lý Hỏa Vượng đột nhiên đưa mắt nhìn về phía Thượng Quan Ngọc Đình ở bên cạnh, còn có đôi mắt đầy đầu của nàng.
Lý Hỏa Vượng duỗi tay trực tiếp níu lấy nàng, há to miệng gặm xuống một cái tròng mắt:
“Hiện tại có cách nào đối phó với Đầu tử không! Ta cần tìm ra cách nào đó!”
Tuy nhiên, mặc dù dáng lông mày của Lý Hỏa Vượng xuất hiện một cái tròng mắt như trước đây nhưng lại không có phản ứng giống như khi tìm kiếm Đầu tử trước đó. Trước đây Đầu tử chỉ là Tọa Vong Đạo nhưng Đầu tử của hiện tại đã là Long Mạch rồi.
Lý Hỏa Vượng không cam tâm, mặc kệ tiếng kêu thảm thiết của Thượng Quan Ngọc Đình, hắn nhanh chóng nuốt từng cái tròng mắt trên đầu nàng, ngay sau đó con mắt thứ ba trên trán hắn càng ngày càng sáng.
Lý Hỏa Vượng đang hành động, nhưng các Binh Gia lại không quan tâm nhiều như vậy. Khi một Binh Gia mặc áo giáp rồng trong số đó nói một tiếng “Tỉnh Nhạn Hành Trực” thì hai mươi người kia lập tức dựa theo một trận pháp nào đó nhanh chóng tiến lại gần hắn.
Tiếng rít gào đột nhiên vang lên, một cái thương bằng sừng rồng từ phía dưới sà sà cắt về phía Lý Hỏa Vượng.
Tuy nhiên trong khoảnh khắc sắp đánh trúng hắn thì thủy tụ màu trắng từ trên trời rơi xuống, cuốn lấy Ngô Câu Trụ Thượng rồi kéo một phát, giúp Lý Hỏa Vượng ngăn chặn đợt tấn công này.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetTất cả Binh Gia đều ngẩng đầu nhìn lên và thấy từng ngọn đèn Khổng Minh hoa sen treo trên không trung.
Bạch Linh Miểu dẫn theo một nhóm đệ tử Bạch Liên từ trên trời giáng xuống vây quanh Lý Hỏa Vượng.
Những đệ tử Bạch Liên này rõ ràng đã khác trước, những người này đều mặc quần thụng cùng một màu, phía trên hoặc là cởi trần hoặc là chỉ mặc một cái yếm thêu khảm hạt châu.
Ánh mắt của bọn họ nửa mở nửa khép, vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng, hơn nữa hai gò má của bọn họ đều bị đầu nhọn của kim đồng đâm xuyên qua, phía trên kim đồng thì treo miếng phù lộc.
Điều quan trọng hơn chính là, trên lưng những người này đều xăm lên hình lừa trắng có dáng vẻ hoàn toàn không giống nhau.
—
Khi các Thống soái Binh Gia ở phía xa thấy Bạch Liên Giáo xuất hiện ở trung tâm của chiến trường, họ lại càng tin tưởng hơn vào lý do thoái thác của hoàng đế bệ hạ của mình.
Tiếng trống trận thay đổi, các Binh Gia vảy rồng phối hợp lẫn nhau, áp sát vào nhóm tà giáo này.
Bên cạnh lưng chừng núi phía xa, dây cung hình bát giác của binh lính bắn tên cũng bắt đầu dần dần kéo căng.
Nhưng một lúc sau, ở giữa sườn núi và xe bắn đá bất ngờ bùng cháy, Áo Cảnh Giáo bắt đầu động thủ rồi.
Dù áp lực của Bạch Linh Miểu chợt giảm xuống, nhưng khi đối mặt với tầng tầng lớp lớp Binh Gia xung quanh, nàng vẫn cảm thấy áp lực rất lớn. Chuyện này không những có liên quan đến mình mà còn có liên quan đến sống chết của Lý Hỏa Vượng.
Bạch Linh Miểu bị bao vây nhiều tầng liếc mắt nhìn Lý Hỏa Vượng đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình. Vẻ mặt nàng dữ tợn dứt khoát la lớn:
“Lên đồng!”
Nghe vậy, mọi người xung quanh lập tức lấy ra một con dao nhỏ răng cưa rồi dùng sức gõ lên trán, máu tươi đỏ thẫm chảy thành dòng kèm theo tiếng nguyền rủa của họ.
“Khẩn cầu Thần, Thần thỉnh thân. Thần thỉnh đàn tế này làm sao lạy. Muốn lạy nhiều mãnh tướng trong đàn tế này. Chư vị hai sư tôn của Kim Quang. Trấn sát Ngũ xương đại tướng quân, năm bước một lần lộ ra chữ Luân, Phổ Am chân trần đại Bồ Tát!”
Sau khi các đồng cốt đọc xong nguyền rủa thì giống như bị thần linh nhập vào, trên mặt không có chút sợ hãi nào, cứ thế lao về phía Binh Gia thân hình cao lớn trước mặt.
Xét về kỹ năng, những đồng cốt này hoàn toàn không thể so sánh với những Binh Gia đã trải qua hàng trăm trận chiến được. Các loại binh khí nhanh chóng chui ra chui vào bên trong cơ thể của họ.
Tuy nhiên, dường như những đồng cốt này không bị ảnh hưởng chút nào. Họ dựa vào thân xác của mình gắt gao chặn đám Binh Gia kia lại.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.