Chương 900: Đối Mặt
Chờ Lý Hỏa Vượng đến được phía trên bức tường thành, Bạch Liên Giáo và Áo Cảnh Giáo đều đã đến trước, không chỉ có bọn họ mà tất cả người ở Giám Thiên Ti cũng đang lần lượt đổ xô đến đây.
Ở đây dường như có rất nhiều người, trong số đó còn có không ít cao thủ, nhưng so với Binh Gia phía dưới bức tường thành được bao trùm bởi sát khí dày đặc thì trong lòng mọi người đều đang đánh trống.
Đại Lương có thể trở thành quốc gia lớn nhất ở đây cũng không phải chỉ là nói suông.
Nhìn lá cờ rồng màu vàng kim sừng sững ở đội hình đại quân phía dưới, tâm trạng mỗi người đều vô cùng phức tạp, không biết đang suy nghĩ gì.
“Nếu thực sự động thủ thì hai bên đều sẽ chết rất nhiều người. Đầu tử căn bản không trông chờ vào chiến thắng, hắn chính là muốn làm tiêu hao người của chúng ta. Có thể ngăn chặn được trận đại chiến này hay không thì chỉ có thể dựa vào ngươi thôi.”
Lý Hỏa Vượng liếc xéo hắn một cái:
“Có nhiêu Tâm Tố như vậy nhưng hết lần này đến lần khác ngươi lại muốn ta giúp, sợ không phải là định dùng thứ gì khác trên người ta nhỉ?”
Mặc dù kế hoạch mà Ti Thiên Giám nói rất đơn giản nhưng hắn chỉ có thể miễn cưỡng tin một nửa những gì mà người này nói, hắn đã bị lừa quá nhiều lần rồi.
“Bất luận ta dùng cái gì thì đều cần phải giải quyết Đầu tử không phải sao. Đừng quên, trong đó cũng có chuyện của ngươi.”
Lý Hỏa Vượng thu hồi tầm mắt, lần nữa nhìn về phía Đầu tử trên ngai vàng, ánh mắt trở nên lạnh lùng. Chính là hắn! Nếu không phải hắn, Gia Cát Uyên cũng sẽ không chết! Thế giới này cũng sẽ không hỗn loạn thành như vậy!
“Ta có thể cho ngươi lợi dụng ta, nhưng yêu cầu của ta chỉ có một, đó chính là giết chết Đầu tử!”
“Tùng~tùng~tùng~”
Tiếng trống trận trầm thấp bắt đầu vang lên, từng hồi dùi trống như nện vào trong lòng mỗi người.
“Giám Thiên Ti đại nghịch bất đạo, cấu kết với Bạch Liên giáo, dám mưu hại đương kim Thánh thượng! giết!!”
Khi những Binh Gia xếp hàng chỉnh tề ở bên dưới đồng loạt siết chặt vũ khí rồi nện xuống đất, sát khí như núi ập về phía đám người Lý Hỏa Vượng.
“giết! giết! giết!!”
Một khắc sau, xe bắn đá được ném lên cao, một vài hòa thượng thân cao ba thước mặc trọng giáp màu đen được ném lên cao, đập về phía bức tường thành như những nham thạch to lớn màu đen.
—
Bên ngoài cổng phía đông thành Thượng Kinh, trận chiến giữa Long Mạch Đầu tử và Ti Thiên Giám đã hoàn toàn bắt đầu.
Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn lên trọng giáp màu đen đầy trời đập xuống như thác đổ. Lông mày hắn nhíu lại, chậm rãi lui lại mấy bước rồi đi tới mép tường thành.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetNgay khi Thiết Phù Đồ mặc trọng giáp trên người đập lên tường thành, chân hắn đạp nhẹ một cái, ngã về phía bức tường thành phía sau.
Giữa không trung, Lý Hỏa Vượng đang cầm chuôi Cốt Kiếm nhanh chóng xoay người lại chém mạnh một nhát xuống phía dưới người mình, khe nứt của Đại Tề lập tức xuất hiện.
Ngay sau đó, bóng dáng của Bành Long Đằng đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, trực tiếp túm lấy Lý Hỏa Vượng.
Khi nàng dùng cả hai tay ném Lý Hỏa Vượng xuống dưới, hai chân và bốn xúc tu của Lý Hỏa Vượng cũng đã đạp mạnh lên người nàng. Hai lực lượng chồng lên nhau khiến cho Lý Hỏa Vượng trong nháy mắt mang theo tàn ảnh chui vào trong khe nứt.
Sau một vài nhịp thở, Lý Hỏa Vượng đứng vững trên mặt đất, hắn đã từ Đại Lương đi đến Đại Tề rồi.
Trận đại chiến sinh tử đang diễn ra ở Đại Lương, mà khung cảnh đổ nát thê lương ngay cả một người sống cũng không có ở Đại Tề, tỏ ra vô cùng thê lương.
Nhưng điều khác biệt so với trước đó là Thiên Cẩu ăn mặt trời đen kịt đã biến mất, mặc dù mặt trời trên bầu trời vẫn là màu đen nhưng không có sự thay đổi nào tồi tệ hơn nữa.
Mặc dù Đại Tề trông vẫn còn rất đổ nát nhưng so sánh với tình huống tà ma khắp nơi trước đó thì đã tốt hơn nhiều rồi.
“Đạo sĩ! Ngươi mau nhìn xem! Sau khi hoàng đế Đại Tề kết nối với Long Mạch Đại Lương, Đại Tề đã được cứu rồi! Người ở Đại Tề không cần chết nữa! Phật Tổ phù hộ! Phật Tổ phù hộ!”
Trên khuôn mặt già nua của hòa thượng tràn đầy ý cười, chắp tay lại lạy về phía đông.
“Phật Tổ không thể phù hộ được! Ngươi nên cảm tạ Gia Cát Uyên!”
Lý Hỏa Vượng nắm chặt kiếm, nhanh chóng xuyên qua Úng thành gập ghềnh đi về phía trước thì thấy cờ rồng đang tiến lại gần.
Lúc này, hắn không còn thời gian lo lắng Đại Tề xảy ra chuyện gì, bởi vì nếu như không kịp ngăn cản Đầu tử thì sợ là Đại Lương sẽ không còn nữa.
Nếu như muốn tiếp cận Đầu tử từ Đại Lương thì chắc chắn sẽ tốn rất nhiều công sức, nhưng nếu như mình từ Đại Lương nhảy đến Đại Tề rồi tiếp cận hắn từ Đại Tề bên này thì mọi chuyện sẽ dễ hơn nhiều.
“Chắc là chỗ này rồi.”
Lý Hỏa Vượng đứng yên tại chỗ trầm giọng nói, mà lúc này bóng dáng của Thượng Quan Ngọc Đình lần nữa xuất hiện trước mặt hắn.
Thượng Quan Ngọc Đình từ trong bóng của hắn đi ra ngoài, sau nhìn xung quanh thì nhẹ nhàng gật đầu:
“Được rồi, Ti Thiên Giám đại nhân chuẩn bị rồi, sau chừng nửa nén hương nữa thì chúng ta sẽ qua đó.”
Lý Hỏa Vượng lặng lẽ gật đầu một cái rồi chờ đợi thời gian trôi qua, vào lúc này Lý Hỏa Vượng cảm thấy thời gian nửa nén hương dường như dài đằng đẵng.
“Biện pháp của Ti Thiên Giám có thể giải quyết được Đầu tử sao? Ngộ nhỡ Đầu tử hắn thật sự làm được. Không được! Ta là Tâm Tố, những chuyện như này không thể nghĩ lung tung được!”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.