Chương 858: Hư Niên
“Đây là cái quỷ gì vậy!”
Sắc mặt của Lý Hỏa Vượng trở nên vô cùng khó coi, chỉ nhìn từ bộ dạng này là có thể nhìn ra thứ này sợ là không giống với những tà ma tầm thường mà hắn đã từng đối phó trước đây.
“Ngươi muốn cái gì! Chúng ta có thể nói chuyện!!”
Tuy nhiên, đối diện với sự thương lượng của Lý Hỏa Vượng mà đối phương cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
“Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ nàng chỉ học nói chuyện thôi chứ không hiểu được người ta nói gì?”
Ngay khi Lý Hỏa Vượng nghĩ như vậy, thứ kia đã xông lên, ba cái móng vuốt dài bén nhọn chém về phía Lý Hỏa Vượng kèm theo tiếng xé gió.
Cơ thể của Lý Hỏa Vượng chợt né ra phía sau, hắn lập tức dịch chuyển khoảng cách một trượng tránh đòn tấn công, bộ thi thể trên mặt đất kia chịu đòn thay cho hắn.
Ngay sau đó, Lý Hỏa Vượng nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kinh dị, thi thể trung niên đã thối rữa một nửa kia nhanh chóng già yếu đi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng biến thành một lão già.
Lý Hỏa Vượng dùng sức vung mạnh thanh Cốt Kiếm chém xuyên qua khe nứt, nhưng lại bị đối phương dễ dàng né tránh:
“Lý huynh, cẩn thận, thứ này là Niên.”
“Niên?”
“Đúng vậy, không phải là Vạn Niên mà là Hư Niên. Đừng có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào với nàng, nếu không dương thọ của ngươi sẽ bị nàng cướp đi.”
Đυ.ng cũng không đυ.ng được, đánh lại đánh không đau, trong lúc nhất thời tình huống của Lý Hỏa Vượng trở nên vô cùng nguy cấp.
Lý Hỏa Vượng vốn dĩ muốn lợi dụng khe nứt để rút về Đại Lương trước, nhưng nào biết được Hư Niên này giống như không cần đoán cũng biết vậy. Mỗi khi hắn vạch ra một khe nứt trước mặt thì nàng sẽ lập tức chạy tới gây rắc rối.
Dưới áp lực liên tiếp từ nàng, Lý Hỏa Vượng chỉ có thể không ngừng rút lui.
Ngay khi thứ này lại nhào tới lần nữa, biểu cảm của Lý Hỏa Vượng cứng lại. Hắn trực tiếp lấy hai chiếc xương sườn từ rốn của mình ra, đâm ngược vào trong ngực mình.
Nhìn thấy chân trước của Hư Niên trước mặt dựng đứng lên, trên mặt Lý Hỏa Vượng lộ ra sát khí khát máu:
“Thì ra là ngươi cũng biết đau à!”
Lợi dụng khoảng thời gian đối phương đang dừng lại, Lý Hỏa Vượng nhanh chóng lấy ra một con dao găm, vén đạo bào lên rạch một đường, một tấm da người đẫm máu lập tức bay lên, trùm lên đầu người của Hư Niên.
Nàng không ngừng giãy giụa khiến cho ngũ quan mơ hồ in xuyên qua tấm da người kia. Nàng liên tục lắc đầu nhưng cũng không thể làm rớt tấm da người kia.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net—
Tạm thời bị Hư Niên vây khốn, Lý Hỏa Vượng cầm kiếm Tử Tuệ, sáu xúc tu của Lý Tuế cùng với hai cái chân của Lý Hỏa Vượng dùng sức chống lên mặt đất nhảy lên cao.
“Chết đi!”
Một giây sau, mũi kiếm sắc bén cắm dọc theo lỗ thủng nơi con mắt trái in trên tấm da người kia, rồi từ sau ót chui ra ngoài.
Lý Hỏa Vượng không quên điều cấm kỵ mà Gia Cát Uyên nói lúc nãy. Hai tay hắn đẩy mạnh chuôi kiếm, mượn lực trực tiếp nhảy trở lại vững vàng tiếp đất.
Thế nhưng khi thấy trên đầu Hư Niên cắm một thanh kiếm mà vẫn có thể vững vàng đứng ở đó, sắc mặt Lý Hỏa Vượng trở nên vô cùng khó coi.
Lý Hỏa Vượng phát hiện không biết từ khi nào chân trái của mình đã bị một cây màu đỏ đâm xuyên, trở nên khô đét già yếu hơn rất nhiều.
Trí thông minh của Hư Niên còn cao hơn so với hắn tưởng tượng nhiều, thậm chí còn biết lấy vết thương đổi vết thương, bày trí bẫy rập khiến cho mình không thể nào lợi dụng thanh Cốt Kiếm để trốn thoát.
“Rốt cuộc thứ này làm bằng cái quái gì vậy? Trên đầu cắm kiếm Đồng Tiền chuyên diệt yêu ma mà không hề có chút phản ứng nào!”
Lý Hỏa Vượng dứt khoát cởi đạo bào màu đỏ của mình ra ném xuống đất, từ trong ngực hắn móc ra một cái dao đánh lửa.
Hư Niên bị trúng kiếm đứng tại chỗ, thay vì lao về phía Lý Hỏa Vượng, nàng giãy giụa khuôn mặt bị tấm da người kia trùm lên nhìn sang bên trái.
Cơ thể thú khổng lồ của nàng hơi cúi xuống, phát ra tiếng gầm gừ đe dọa như dã thú dưới lớp da người.
Khoảnh khắc tiếp theo, “bang bang bang bang~” tiếng bước chân nặng nề và lộn xộn lần nữa vang lên. Lần này tiếng bước chân đã gần hơn, gần đến mức Lý Hỏa Vượng thậm chí cảm thấy có chút chói tai.
Hắn hơi nghiêng đầu, trong bóng tối hỗn loạn, nương theo tiếng bước chân hắn thấy một thứ gì đó khổng lồ như một ngọn núi nhỏ đang tiến về phía mình.
Nó đã ở rất gần rồi, khi nó đến gần hơn một bước, thị lực của Lý Hỏa Vượng có thể thấy toàn cảnh sự vật trong bóng tối.
Đèn l*иg, cờ rồng, ngọc tròn, vòng du, lục lạc, các đồ cũ kỹ khác nhau, trang sức phủ đầy bụi bặm được đặt đầy trong lầu gỗ to lớn cao chót vót trước mặt.
Bốn cái trụ được vẽ hình rồng mây màu đỏ và được quấn bằng dây màu đen thắt nút. Tấm rèm giữa bốn cái cột có hoạ tiết mây đen lông rồng bao vây chặt chẽ cả lầu gỗ.
Tiếng bước chân nặng nề hỗn loạn truyền đến từ dưới lầu gỗ. Các thái giám mặc quần áo rách rưới giống như bộ xương khô, trên đầu bị vải trắng quấn chặt giống như con lừa kéo sợi dây thừng đi về phía trước.
Mặc dù mọi thứ trên lầu gỗ này đã đổ nát và bẩn thỉu hơn rất nhiều, thậm chí là bị mục nát, nhưng Lý Hỏa Vượng chỉ nhìn thoáng qua đã phát hiện thứ này chính là xa lộ Thiên Tử của hoàng đế Đại Tề.
Hắn chưa bao giờ tưởng tượng được tiếng động mà mình vừa mới nghe thấy lại là cương thi tiểu hoàng đế của Đại Tề!
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.